Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 91
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:34:48
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ Lý nhanh chóng chạy đến phía , đặt Tiểu Bảo xuống, kéo tay Đại Bảo và Nhị Bảo: “Hai đứa thật là, các con cha các con ở ? Nói chạy là chạy, nguy hiểm lắm hả? Khiến bà lo sốt vó, mau theo bà về!”
Đại Bảo và Nhị Bảo ngoan ngoãn để Lý dắt , Nhị Bảo giải thích: “Bà ơi, chúng con chạy nữa , bà đừng lo lắng ạ!”
“Thật sự chạy nữa ư?” Mẹ Lý Nhị Bảo, luôn cảm thấy lời của thằng bé khó tin .
“Bà, chúng con thật sự chạy nữa ạ!” Đại Bảo đảm bảo .
Đại Bảo lên tiếng, Lý vẫn khá tin, bà tươi rói : “Thế mới là đứa trẻ ngoan chứ, , theo bà về nhà.”
Vừa ôm Tiểu Bảo lên , Lý liền thấy ba xa lạ phía , còn một chiếc ô tô: “Các vị là…”
Làng vị khách nào ghé chơi ? Thế mà còn lái xe ô tô?
Thời , thể lái xe ô tô hề đơn giản, đại đa đều là cán bộ nhà nước, hơn nữa chức vị còn thấp chút nào!
Lý ngó sang, thấy rõ mồn một phía chiếc xe tải nhỏ hạ cửa thùng, bên bày la liệt nào là đồ đạc, đặc biệt một chiếc xe đạp mới toanh, bóng loáng.
“Bà ơi, mấy cô chú là đó ạ!” Đại Bảo sốt sắng kể câu chuyện nãy, đợi Thẩm kịp cất lời.
Lý , lũ trẻ nãy còn định chặn xe cộ của họ, bà khỏi giật thon thót, vội vàng lời cảm ơn Thẩm , lễ phép thêm: “Thực sự ngại quá, mấy đứa cháu nghịch ngợm lời nên gây thêm phiền toái cho các chị .”
“Chẳng mà!” Thẩm xòa, ánh mắt bà ba đứa trẻ đầy vẻ hiền từ: “Chúng đều ngoan ngoãn và thông minh lanh lợi lắm, chị nuôi dạy thật khéo!”
Lý khen cháu còn thích hơn cả khen bà, trong lòng hớn hở, mặt mày rạng rỡ hẳn lên, ngoài miệng vẫn khiêm tốn đáp:
“Nào , chúng cũng tinh nghịch đáo để đấy chứ, tin cha chúng về nhà bà ngoại mà đưa cùng là chúng chạy nhanh hơn thỏ, suýt chút nữa thì đuổi kịp! Haizz, chủ yếu là nhà bà ngoại chúng xa quá, tận thủ đô lận, xe lửa mấy ngày liền, dẫn chúng thật sự bất tiện lắm.”
Thẩm tán thành: “ là thủ đô xa thật, cũng từ thủ đô tới đây, xe lửa mấy ngày, mệt mỏi rã rời cả .”
“Thế thì đúng là vất vả quá .” Lý , liếc chiếc xe và tài xế đang phía Thẩm , thận trọng hỏi: “Vậy cô chú lặn lội đường sá xa xôi như tới đây là việc gì thế ạ?”
“Chúng đến thăm con gái .” Thẩm đáp: “Nó gả tới đây.”
“Ôi chao, gả xa xôi đến .” Lý vốn là khéo chuyện, tò mò hỏi: “Cứ thế mà để như chị vất vả chạy tới ?”
Vừa tới đây, Thẩm liền nổi đóa: “Chứ còn gì nữa! Lén lút giấu chúng trốn xuống nông thôn tham gia sản xuất, mấy năm về nhà , còn tự ý tìm xuất giá, thế mà cũng thèm cho chúng một tiếng nào, tức đến sôi gan ruột!”
“Thế thì thật sự nên chút nào.” Lý đồng tình : “Có tên nào lừa gạt ?”
Thẩm lạnh: “Ai mà dám lừa gạt con gái chứ, coi c.h.ế.t ?”
Lý : “...” Sao tự dưng thấy phụ nữ dễ chọc thế nhỉ?
Lý hồi tưởng các nữ thanh niên trí thức gả trong thôn, đang thầm đoán xem là nhà nữ thanh niên nào giàu đến thế, bà sàng lọc trong đầu mấy , một bóng hình quen thuộc chậm rãi hiện . lúc , Thẩm cất lời –
“Chị , hỏi một chút, chị Lý Thâm ?”
!!!
Gà Mái Leo Núi
Lý Thẩm , há hốc miệng.
Còn đợi bà gì, Nhị Bảo nhanh nhảu lên tiếng: “Dì ơi, Lý Thâm là cha con đó ạ!”
???
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-91.html.]
Thẩm Nhị Bảo, Đại Bảo và Tiểu Bảo, cùng ánh mắt bà đổ dồn về Lý , miệng cũng há hốc .
Bầu khí giữa họ lập tức chùng xuống, im lặng đến lạ.
Lý về đến nhà bằng cách nào.
Bà rót một ly nước cho Thẩm và Thẩm Vũ Hiên, dặn ba đứa trẻ chơi với khách, còn thì vội vàng chạy về nhà: “Ông ơi, ông ơi!”
“Sao , ? Xảy chuyện gì ?” Lý cha vội vàng từ trong nhà vệ sinh bước .
“Bà thông gia tới !” Lý sợ hàng xóm cách vách thấy, vội đè thấp giọng .
“Bà thông gia nào?” Lý cha còn kịp phản ứng, của vợ thằng ba thì thể nào, lẽ nào là của Hà Chiêu Đệ tới? Hay là chồng của hai đứa con gái tới?
“Là vợ của thằng hai!” Lý vội vàng .
“Mẹ vợ thằng hai?” Lý cha sững , nghĩ : “Sáng nay vợ thằng hai về nhà đẻ ? nhớ chúng nó xe lửa buổi chiều ? Bây giờ đuổi theo, lẽ còn kịp đấy!”
Lý cha xong, bèn toan gọi : “Bây giờ bảo thằng cả tìm trưởng thôn mượn xe đạp, lập tức đuổi theo!”
“Rốt cuộc ông gì ?” Ông cụ mãi nắm bắt trọng điểm mà Lý biểu đạt, khiến Lý sốt ruột đến sôi cả ruột gan.
Hiện giờ trong nhận thức của Lý , sở dĩ Thẩm Y Y gả cho Lý Thâm là bởi vì dùng thủ đoạn với cô…
Cho nên Thẩm tới, Lý căng thẳng đến c.h.ế.t, đặc biệt là nãy Thẩm còn nặng lời mặt bà…
Bà vội vàng trút nỗi lo của với cha Lý, giọng sầu não: “Hay là bảo con dâu cả về, cho thằng hai ngoài lánh mặt một thời gian?”
“...” Cha Lý nhăn trán: “Bà nghĩ cái lối gì ? Bà thông gia đến tận nơi, thằng hai trốn thì còn cái thể thống gì nữa?”
“Vậy nếu họ đ.á.n.h c.h.ế.t thằng hai thì ?” Mẹ Lý rầu rĩ: “Bà thông gia đó ghê gớm lắm, em trai bà cũng tới, còn cả tài xế riêng, xe kìa! Gia đình nào mà xe riêng cơ chứ? Họ mà bóp c.h.ế.t nhà , chẳng dễ như bóp c.h.ế.t con kiến ?”
Cha Lý nhíu chặt mày, đến mức thể kẹp c.h.ế.t ruồi: “Bà lung tung gì ? Cái gì mà 'bóp c.h.ế.t' với ' bóp c.h.ế.t', bây giờ cái thời loạn . Bà đừng bừa, nhỡ kẻ lòng thấy, cả nhà thông gia lẫn nhà đều khó mà gánh nổi đấy.”
Mẹ Lý vội vàng "phi phi phi" mấy tiếng, đoạn sốt ruột cha Lý: “Vậy giờ tính đây hả ông?”
“Còn thể tính nữa? Cứ sai gọi vợ chồng thằng hai về . Lẽ xin thì cứ xin . Còn bà thông gia xử lý thế nào thì cứ để thằng hai tự gánh chịu, dù cũng là họa do chính nó gây .” Cha Lý đáp lời.
“Vậy lỡ nó đ.á.n.h c.h.ế.t thì ?” Mẹ Lý vẫn thôi lo lắng, thấp thỏm yên.
“Thằng con trai bà thế nào, bà còn rõ ư?” Cha Lý gắt gỏng.
“Vậy còn cái kiểu nó nịnh bợ vợ nó , ông rõ chắc?” Mẹ Lý cãi .
Cha Lý nghẹn họng, đành dứt khoát : “Thôi thì cứ để thằng cả tìm vợ chồng nó . Bảo chúng tin nhà thông gia đến. Thằng hai về trốn thì cứ để nó tự quyết.”
Giờ phút , xem cũng chỉ còn cách mà thôi.
Mẹ Lý vội vã chạy tìm Lý Đại Bân: “Đại Bân, con mau đến nhà trưởng thôn mượn chiếc xe đạp, lập tức tìm thằng hai! Chúng nó từng sẽ quán cơm quốc doanh ăn sáng, chắc chắn kịp chuyến xe khách sớm . Khoảng chừng chuyến mười giờ, bây giờ mới chín giờ, lẽ chúng còn lên xe. Con đến quán cơm quốc doanh tìm thử. Nếu thấy thì đạp xe bến xe mà tìm, nhớ kỹ lời dặn ?”
Lý Đại Bân như giao trọng trách lớn, vội vàng mượn xe đạp để tìm vợ chồng thằng hai.
Mẹ Lý vội vàng chạy sang nhà cách vách.