Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:34:49
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở căn nhà sát vách.

Mẹ Thẩm cùng Thẩm Vũ Hiên bước nhà bắt đầu đảo mắt quan sát. Họ lập tức chú ý tới hai gian phòng xây bằng gạch xanh.

Tuy những ngôi nhà gạch xanh là hiếm ở thủ đô, nhưng nãy khi họ ngang qua, đa phần những căn nhà ở khu đều là nhà gạch mộc.

Bước bên trong, tuy gian phần nhỏ hẹp nhưng đầy đủ tiện nghi, sạch sẽ tinh tươm, ngăn nắp gọn gàng, toát lên vẻ ấm cúng. Nhìn là sống ở đây là yêu thích cuộc sống, vun vén.

Rồi ba đứa trẻ nuôi nấng trắng trẻo, mập mạp đáng yêu, Thẩm và con trai bà đưa mắt . Xem cuộc sống của con gái/chị gái hề tệ hại như họ vẫn tưởng, đến lúc mới thể thở phào nhẹ nhõm chút ít.

Ba đứa nhỏ xếp hàng ngay ngắn đối diện bà ngoại và út, đôi mắt tròn xoe long lanh họ đầy vẻ tò mò.

Nhìn đến mức khiến Thẩm và Thẩm Vũ Hiên cảm thấy lòng mềm nhũn .

Mẹ Thẩm dịu dàng hỏi lũ trẻ: “Các cháu là ba em Bảo Bảo đúng ?”

“Dạ đúng ạ!” Đại Bảo và Nhị Bảo đồng thanh đáp lời: “Hai là bà ngoại, còn út của bọn cháu ?”

!” Mẹ Thẩm và Thẩm Vũ Hiên cũng đồng thanh đáp lời, ngữ khí vô cùng dịu dàng, đều đám nhóc đáng yêu cho mềm lòng.

Tiểu Bảo chằm chằm Thẩm và Thẩm Vũ Hiên. Nhận quen hai , thằng bé liền mất hết hứng thú.

Thằng bé ngó xung quanh một lúc, thấy cha , liền sang hai : “Mẹ ?”

Là đang tìm .

“Mẹ cha lừa !” Vừa nhắc đến chuyện , Nhị Bảo liền bực bội hừ hừ mấy tiếng.

Tiểu Bảo như hiểu như , bĩu môi nũng nịu: “Con cơ!”

Thấy thằng bé sắp , Thẩm vội vàng bế lên dỗ dành: “Ngoan nào, nhé! Một lát nữa sẽ về thôi.”

“Thật ạ?” Tiểu Bảo , đôi mắt lấp lánh nước liền biến mất nét u buồn.

“Thật chứ, bà ngoại thật mà!” Mẹ Thẩm vỗ về.

Trong lúc Thẩm đang dỗ dành Tiểu Bảo, Thẩm Vũ Hiên ngắm Đại Bảo và Nhị Bảo, hai đứa trẻ tuấn tú, đáng yêu. Nghĩ đến đây là con của chị gái , là m.á.u mủ ruột rà, khỏi cảm thấy một sự gắn bó thiết tự nhiên.

Nhìn những gương mặt nhỏ phúng phính của chúng, càng thêm thôi thúc vươn tay nhéo một cái. khi tay rục rịch chuẩn chạm gương mặt nhỏ đáng yêu nhưng vô cảm của Đại Bảo, nhận ý đồ của , nghiêm túc : “Cậu út, con là trẻ lớn , thể véo má con !”

Thẩm Vũ Hiên sửng sốt: “...” Càng nghiêm túc như càng đáng yêu, càng véo thì đây?

“Cậu út, trai con õng ẹo lắm, chỉ cho con véo thôi, nếu véo , sẽ nổi giận đấy!” Nhị Bảo khúc khích .

Đại Bảo lạnh lùng liếc Nhị Bảo: “Em ai õng ẹo cơ?”

“Em!” Nhị Bảo lập tức sợ hãi.

Thẩm Vũ Hiên thấy cực kỳ ngạc nhiên, lén lút ghé sát tai Nhị Bảo, thì thầm với bé: “Anh trai con hung dữ ?”

Mắt Nhị Bảo sáng bừng, như thể tìm tri kỷ, gật đầu lia lịa: “ thế ạ, giống cha con, cực kỳ cực kỳ hung dữ.”

“Cha con hung dữ ư?” Thẩm Vũ Hiên lập tức bắt trọng điểm, giọng bất giác cao hơn.

“Dạ đúng ạ.” Nhị Bảo bộ cáo trạng: “Lúc cha đ.á.n.h hung dữ lắm, còn thường xuyên đ.á.n.h con nữa!”

Lần chỉ Thẩm Vũ Hiên căng thẳng, ngay cả Thẩm cũng ngoảnh đầu sang, vội vã hỏi: “Vậy cha đ.á.n.h con ?”

ở nông thôn nhiều đàn ông đều thói quen đ.á.n.h vợ.

“Đương nhiên là !” Mẹ Lý bước nhà, tình cờ thấy câu , bà tá hỏa, sợ Thẩm và Thẩm Vũ Hiên hiểu lầm con trai bà, vội vàng chạy tới: “Bà thông gia, út, Lý Thâm đối xử với Y Y , tuyệt đối sẽ đ.á.n.h Y Y . Đại Bảo, Nhị Bảo, các con ?”

Đại Bảo xưa nay là bảo hộ trung thành của cha , dĩ nhiên .

Gà Mái Leo Núi

Còn Nhị Bảo, vốn dĩ chỉ đơn thuần bóc phốt cha mà thôi, thấy bà nội căng thẳng như , bé cũng thật: “Cha con hung dữ với , nhưng hung dữ với con!”

Mẹ Thẩm và Thẩm Vũ Hiên Lý, Đại Bảo Nhị Bảo. Tuy còn quá căng thẳng, nhưng trong lòng vẫn ôm theo chút hoài nghi.

Mẹ Lý với họ rằng bà nhờ đuổi theo Lý Thâm và Thẩm Y Y .

Mẹ Thẩm vẫn kiên nhẫn, chờ khi con gái và con rể về, bà sẽ hỏi cho nhẽ!

Từ huyện thành về thành phố, xe khách mỗi ngày chỉ ba chuyến – lượt là tám giờ, mười giờ và mười hai giờ trưa.

Lúc Thẩm Y Y và Lý Thâm tới huyện còn tới tám giờ, nhưng hai ý định chuyến sớm, thời gian còn dư dả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-92.html.]

Bữa sáng khá từ tốn, hai gọi một bát vằn thắn, một bát cháo, hai quả trứng gà, hai cây quẩy và thêm hai cái bánh bao thịt.

Cứ ở cạnh Lý Thâm là Thẩm Y Y trở nên nũng nịu lạ thường.

Rõ ràng bát vằn thắn là do cô gọi, nhưng cô ăn vài miếng liền chán, đổi bát cháo thịt với Lý Thâm. Các món khác cô cũng chỉ nếm thử một hai miếng, còn đều để Lý Thâm giải quyết.

Dạ dày Lý Thâm vốn lớn, chẳng bao giờ kén cá chọn canh, dĩ nhiên cũng nỡ trách cứ vợ . Vậy nên vợ bảo ăn gì ăn nấy, thậm chí khi ăn, còn sẽ hỏi vợ ăn thêm , ăn mới ăn tiếp.

Khoảng hơn chín giờ rưỡi, hai mới chuẩn trạm xe. Vừa khỏi quán cơm quốc doanh bao xa, phía vọng đến một giọng quen thuộc.

“Thâm, em dâu!”

Hai đầu , thấy Lý Đại Bân đang đạp xe đạp lao tới. Họ dừng , chờ Lý Đại Bân đến mặt.

Lý Thâm mới hỏi: “Anh cả, chuyện gì ạ?”

Cuối cùng cũng đuổi kịp, Lý Đại Bân thở hổn hển: “Bà… bà thông gia tới .”

“Bà thông gia gì ?” Thẩm Y Y hỏi, sẵn tay lấy phần nước mới mua ở quán cơm quốc doanh trong túi, đưa cho Lý Đại Bân: “Anh Cả, uống chút nước hãy .”

Lý Đại Bân uống liền mấy ngụm nước, đến khi thở đều mới vội vàng : “Em dâu, của em, cả em trai em nữa, họ tới !”

Mẹ của cô? Cả em trai cô nữa ? Tới thật ư?

Thẩm Y Y kinh ngạc Lý Đại Bân, xác nhận thêm nữa: “Anh Cả, đùa em đấy chứ?”

Đương nhiên là !

Lý Đại Bân khẳng định chắc nịch.

Thẩm Y Y thấy bán tín bán nghi, suýt chút nữa thì cô quên bẵng mất việc .

Biết hai họ đang gấp gáp trở về, Lý Đại Bân chu đáo nhường chiếc xe đạp , thể bộ về nhà.

Lý Thâm cũng khách sáo, dúi cho Lý Đại Bân hai đồng, dặn lát nữa bắt xe bò về, đạp xe chở Thẩm Y Y về nhà .

Trên đường, Thẩm Y Y yên xe, ôm lấy eo Lý Thâm. Cô cảm nhận rõ ràng rằng càng gần đến nhà, Lý Thâm càng thấy bồn chồn yên.

Có gì mà cứ thấp thỏm thế , Thẩm Y Y khẽ nhếch môi, gọi một tiếng: “Anh Thâm.”

“Hửm?” Lý Thâm đạp xe, nghiêng tai.

Thẩm Y Y đặt hai tay lên vai , trêu chọc : “Anh hỏi em ?”

Khụ.

Lý Thâm giả vờ hiểu: “Anh hỏi em ư?”

Còn giả ngốc! Thẩm Y Y khẽ bĩu môi, vẻ thèm : “Đã thì thôi!”

“...”

Lý Thâm đành chịu thua: “Vợ , em với xem những ý gì thích gì ?”

Thẩm Y Y nhịn , hừ nhẹ một tiếng: “Không nãy hỏi em ?”

“Vợ ~” Lý Thâm nũng xin cô tha.

Thẩm Y Y khanh khách: “Mẹ em thương em nhất!”

Lý Thâm: “...”

Thẩm Y Y “chậc” một tiếng, vỗ vỗ lưng , nhấn mạnh : “Em gạt , em thật đấy!”

Quả thật cô thật!

Vốn dĩ nhân vật của cô là nữ phụ phản diện gia thế giàu sang, tính cách nuông chiều trong sách. Trong nguyên tác, để nhân vật của cô thừa tự tin điều ác, tác giả chỉ ban cho cô một gia đình giàu , mà còn để cả nhà cưng chiều cô đến mức như thể họ lú lẫn .

Trong đó đương nhiên cũng bao gồm cô. Trước đây, cô là chủ nhiệm đường phố, vị trí ở thủ đô hề đơn giản, thể coi là một phụ nữ nghề nghiệp vững vàng, tiếng tăm lẫy lừng.

Mặc kệ đối với ai, cô đều thể ung dung đối đáp, khéo léo xử lý, chỉ đối với cô con gái , bà đành chịu thua.

Theo tình tiết định, từ nhỏ cực kỳ sủng ái cô. Sau cô bé trở nên hư hỏng, lệch lạc, cô cũng từng uốn nắn cô, nhưng chỉ cần bà hung dữ với cô một chút, cô sẽ giở thói ương bướng, mè nheo, lúc nghiêm trọng còn sẽ mẩy đến mức đòi sống đòi c.h.ế.t.

Sau khi thử hai ba , cô cũng sợ, dứt khoát đành chịu, bỏ mặc cô gì thì .

Loading...