Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 94
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:34:56
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ Thẩm lặn lội đường xa tới, còn là đầu tiên đến đây, dĩ nhiên nhà họ Lý tiếp đón thật nồng hậu.
Mẹ Lý lập tức về bàn bạc với chồng. Lý Thâm tinh ý, vợ và vợ chắc chắn còn lời riêng, bèn tìm cớ đưa ba đứa trẻ ngoài chơi.
Thẩm Vũ Hiên cũng hiểu chuyện, thế là cũng chủ động theo.
Đơn độc đối mặt với con gái, Thẩm còn giữ vẻ ung dung như . Bà lo lắng : “Con gái, con thật cho , rốt cuộc là ? Sao con đột nhiên lấy chồng, còn cả mấy đứa con nữa? Vì con với cha ?”
Ngày Thẩm con gái kết hôn và sinh con, đó thật sự là sấm sét giữa trời quang. Mà con gái bà xuất giá đành, gả cho Lâm Gia Đống mà là một đàn ông xa lạ!
Trong lòng Thẩm lo sợ cuống quýt, bà ngừng nghi ngờ con gái ai lừa gạt chịu đựng điều gì uất ức. Bà đợi khi Thẩm Vũ Hiên tan học trở về, sắp xếp cho cha Thẩm tới nhà thông gia vội vàng tức tốc xuống nông thôn…
Thẩm Y Y thể giấu diếm ruột, bèn che giấu việc 'trùng sinh' và các tình tiết, còn những việc khác đều thành thật kể cho bà .
Mẹ Thẩm xong, giọng đầy kinh ngạc: “Nghĩa là con vốn định gả cho Lâm Gia Đống, bèn bỏ t.h.u.ố.c . Sau đó Lý Thâm uống nhầm , hai đứa quan hệ vượt quá giới hạn nên mới thành vợ chồng. Thế nhưng trong suốt thời gian đó con vẫn luôn ly hôn, thành dám cho cha . Mãi cho đến hơn một tháng con mới sực tỉnh, sống đầm ấm cùng Lý Thâm và ba đứa trẻ, nên bây giờ mới chịu với cha ?”
Thẩm Y Y khẽ liếc , trong lòng vô cùng chột : “…Đại khái là ạ, đúng là ý !”
“Con bé !” Mẹ Thẩm suýt nữa thì nghẹn thở. Bà vốn còn tưởng con gái chịu thiệt thòi oan ức ghê gớm gì, ai ngờ, con gái bà mới chính là gây bao nhiêu ấm ức, tai tiếng cho khác!
Bà nên nghiệp chướng gì mà sinh đứa con gái như chứ!
Bà mắng nhiếc một trận cho hả giận, nhưng sợ con gái c.h.ử.i sẽ mẩy, đòi sống đòi c.h.ế.t như dạo . Thế là đành nén cục tức lòng, dám bùng phát.
Thẩm Y Y cũng sợ bà nhịn mãi sinh bệnh, bèn chủ động sáp gần, rụt rè : “Mẹ, nếu đ.á.n.h mắng con, cứ đ.á.n.h ! Mẹ mắng cũng , con chắc chắn giận dỗi, cũng tuyệt đối dám đ.á.n.h trả ạ!”
Thấy cô con gái tỏ yếu thế như , Thẩm vốn một bụng lửa giận ngút trời, mà chẳng còn nóng nảy như thế nữa.
Gà Mái Leo Núi
Dẫu thì chuyện , con gái bà cũng trở nên điều hơn nhiều.
Bà thở dài, vỗ nhẹ tay cô : “Nếu thật sự thức tỉnh , Lý Thâm yêu thương con hết mực như , ba đứa trẻ cũng kháu khỉnh, ngoan ngoãn đến thế, thì con sống hạnh phúc với họ, tuyệt đối hồ đồ như nữa, ?”
“Vâng .” Thẩm Y Y liên tục gật đầu lia lịa, một cách ngoan ngoãn: “Con !”
Hai con thủ thỉ những chuyện riêng tư, chẳng mấy chốc, tiếng động ồn ào từ bên ngoài vọng .
Mẹ Thẩm đột nhiên nhớ gì đó, kéo tay con gái : “Suýt chút nữa thì quên mất! Con gái, cũng mang cả của hồi môn của con tới đây, chúng dỡ đồ từ xe xuống ngay, để bác Từ còn kịp về sớm.”
Vừa nãy Thẩm Y Y về với Lý Thâm thấy chiếc ô tô đỗ ngay cổng nhà, với bao nhiêu là túi lớn túi nhỏ xếp chật phía xe.
Không cần nghĩ cô cũng đoán là đồ hồi môn mang tới để ‘củng cố’ cho cô. Nếu là khi cô xuống nông thôn, cô vì chống lưng cho cô mà rình rang đến , cô cũng chẳng thấy gì lạ lẫm.
bây giờ, tình cảnh nhà cô thế nào, từng trải qua một kiếp, cô hiểu rõ như lòng bàn tay. Bèn vội kéo tay : “Mẹ, đợi một chút .”
“Sao con?” Mẹ Thẩm ngẩn hiểu gì.
“Mẹ cho con chiếc ô tô đó ở ? Còn đống túi lớn túi nhỏ đó nữa, con còn thấy một chiếc xe đạp Thống Nhất mới cóng. Những thứ đều tốn kém ít ạ, đều từ ?”
“Cái , cái đương nhiên là và cha con chuẩn cho con, chứ tình cảnh nhà chúng thì mà sắm sửa từng đồ chứ?” Thái độ của Thẩm chuyển biến tức thì, giọng bà yếu ớt hẳn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-94.html.]
“Mẹ, còn thật với con.” Thẩm Y Y khẽ nhíu mày dò hỏi: “Lương của và cha đều cắt , thể ngần tiền?”
“Hả?” Mẹ Thẩm tròn xoe mắt kinh ngạc: “Sao con ?”
“Tiểu Lệ thư cho con !” Thẩm Y Y buột miệng dối mà cần nghĩ ngợi.
Tiểu Lệ là hàng xóm cũ của cô, đây quan hệ khá thiết, chỉ là đó cô xuống nông thôn, Tiểu Lệ ở thành phố, hai còn qua từ lâu.
điều đó chẳng ảnh hưởng gì đến việc cô ‘mượn danh’ Tiểu Lệ để bịa chuyện.
Mẹ Thẩm tin, chút chần chừ, lưỡng lự.
“Mẹ, Tiểu Lệ còn với con cha cũng bệnh . Mẹ với cha mất chức cho con đành một nhẽ, thế mà cha đổ bệnh, cũng nỡ lòng nào giấu con!” Thẩm Y Y , giọng nghẹn .
“Bây giờ cha con khỏe hơn nhiều .” Mẹ Thẩm thều thào đáp .
“...” Thẩm Y Y cũng ngại hỏi tại đây bà chẳng cho cô . Dẫu thì lúc , cô cứ thế theo những diễn biến định, cho dù cha , cô cũng chẳng để tâm.
Cô rõ sai, quả thật kiếp , tình hình cha cô từ năm nay dần khởi sắc, đến khi cô trở về, cha gần như khỏe hẳn .
“Vâng.” Thẩm Y Y hỏi tiếp: “Vậy cha đều nhiều năm như , cha trị bệnh uống t.h.u.ố.c cũng tốn kém tiền bạc, cha lấy nhiều tiền đến thế để mua nhiều đồ đạc như ? Còn chiếc xe ô tô nữa, là từ mà ?”
Mẹ Thẩm nhận con gái hiểu chuyện hơn nhiều, nhưng cũng sắc sảo hơn, khiến bà khi đối mặt với cô thấy nao núng trong lòng, đành thật.
“Số tiền , vay mượn từ ông bà nội con.”
Ông nội của Thẩm Y Y là một cán bộ quân đội cấp bậc trong kháng chiến. Sau khi đất nước giải phóng, ông chủ động lui về an dưỡng, lựa chọn tham gia chính quyền. Nhờ mà trong những biến động , ông liên lụy, ngược còn kính trọng. Bây giờ mỗi tháng nhà nước vẫn cấp một khoản phụ cấp sinh hoạt, nên chút tiền dư dả cũng chẳng gì lạ.
“Vậy còn chiếc xe ô tô thì ạ?” Thẩm Y Y hỏi.
“Xe là mượn của một bạn học cùng cha con ở Liên Xô ngày . Cha dạo mới thì ông đang xưởng trưởng một nhà máy cơ khí trong thành phố , thế là mới liên lạc với ông .”
“Ông là cán bộ ngang cấp sư đoàn trưởng, đơn vị cấp phát xe công cho ông . Vừa ông từ trong thành phố tới huyện việc, mang nhiều đồ về cho con, bèn vui lòng cho mượn xe mang đồ tới đây.”
Thẩm Y Y gật đầu. Thuở đất nước mới thành lập, nhà nước sức phát triển công nghiệp nặng, cử ít nhân tài xuất chúng sang Liên Xô học tập. Cha cô cũng là một trong những nhân tài , nên việc ông quen vị xưởng trưởng nhà máy cơ khí cũng chẳng gì lạ.
Mẹ Thẩm biểu cảm của con gái, tiếp tục : “Mẹ nghĩ, con gả xa như thế , bình thường nếu ai ức h.i.ế.p con, cha cũng chẳng thể ở bên chống lưng cho con. Cho nên mới mượn chiếc xe ô tô đến, ít nhất cũng cho phía con vẫn lo toan, ai ức h.i.ế.p con cũng đắn đo suy nghĩ. Thế nên mới mượn bằng .”
“...” Thẩm Y Y đau lòng cảm động, vội vàng ôm chầm lấy : “Mẹ ơi, con cảm ơn thương con đến !”
Mẹ Thẩm khẽ vỗ lưng cô: “Có gì mà cảm ơn con? Mẹ là con, thương con thì thương ai bây giờ?”
Vừa dứt lời, một đàn ông trung niên bước , với Thẩm: “Bà Thẩm, chắc về .”
“Chúng sẽ dỡ đồ xuống ngay đây ạ.” Mẹ Thẩm vội vàng đáp.
Thẩm Y Y buông , khoác tay bà cùng ngoài.
Bên ngoài đông đảo dân vây quanh chiếc xe ô tô đang đỗ…