Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-10-24 03:51:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tam hoàng tử Bắc Xuyên quốc cụt tay

Các đại thần đồng thanh : “Vâng, Hoàng thượng minh.”

Sau đó tiếp tục bàn bạc về việc phát động tấn công Thương Lan quốc...

Đại Thạch thôn

Diệp Lâm Thiên quyết định lật đổ sự thống trị của Thánh Vũ Đế, hôm đó liền mật thư, sai Thanh Minh buộc chim bồ câu đưa đến ám trang, từ ám trang tìm cách gửi đến tay Tống lão tướng quân.

Bởi vì Đại Thạch thôn cũng gần khu vực phía bắc của Thương Lan quốc, cách biên quan nơi Tống Vinh lão tướng quân đóng giữ cũng xa lắm, lúc hoàng hôn ngày đó nhận mật thư từ Diệp Lâm Thiên.

Đọc nội dung trong thư, ông kích động vô cùng, đó triệu tập ba nhi tử của và Dương phó tướng đến doanh trại nghị sự để bàn bạc việc .

Dương phó tướng, tức Dương Xuyên, cũng thể kiềm chế sự kích động trong lòng, mặt đầy vẻ hưng phấn, từng chỉ là một lão bách tính nghèo khổ, thời niên thiếu, quê hương lụt, khiến bộ trong thôn nhấn chìm, lúc đó ngoài lo việc, khi trở về mới chuyện xảy ở quê nhà, khi bi thống tột cùng, gặp mã tặc, Tống lão tướng quân ngang qua cứu giúp, đó ông mang về bên dạy võ, trong lòng cũng một bầu nhiệt huyết, may mắn là thiên phú học võ cũng tệ, nhờ mới từ một kẻ vô danh tiểu từng bước leo lên vị trí phó tướng.

Trong lòng từ lâu xem Tống lão tướng quân như cha, cảm ơn sự bồi dưỡng của ông bao năm qua, nếu ông cứu giúp thì của ngày hôm nay, trận chiến ba năm , Chiến vương điện hạ từng là thống soái dẫn ba mươi vạn đại quân đ.á.n.h lui năm mươi vạn đại quân của Bắc Xuyên quốc, trong thời gian đó vai thương, suýt c.h.ế.t trong tay địch, chính Chiến vương điện hạ cứu , kéo lên ngựa, đưa xông vòng vây, cũng khắc ghi trong lòng, vô cùng kính phục mưu lược và gan của ông, trong lòng tự nhiên là ủng hộ Chiến vương điện hạ lật đổ sự thống trị của Thánh Vũ Đế.

Việc tự nhiên là tiến hành bí mật, còn về Huyền Hổ quân do Tiên đế để đương nhiên là trung thành tuyệt đối, chỉ trung thành với Tiên đế và Chiến vương điện hạ, về phần những binh lính trung thành với ông cũng ít, nhưng dù Thánh Vũ Đế mới là quốc chủ, trong đó cũng ít binh lính chỉ trung thành với , việc chỉ thể tiến hành từng bước, thể quá vội vàng, khiến những binh lính cam tâm tình nguyện trung thành với Chiến vương điện hạ.

Sau hai canh giờ bàn bạc, lúc màn đêm buông xuống, đen kịt như mực.

Ánh mắt sắc bén kiên định của Tống Vinh đảo qua bốn , cất lời: “Đại tướng quân Ngụy Trì trấn thủ biên quan Thương Lan quốc quả là một vị tướng chính trực lẫm liệt, trung dũng nghĩa khí, thể lôi kéo y, khiến y một lòng trung thành với Chiến Vương điện hạ.”

Lúc , Tống Trác thêm một câu: “Phụ , nếu như thể lôi kéo tướng giữ Tây Lĩnh quốc là Lương Bạc tướng quân, cùng tướng giữ Nam Việt quốc là Chu Thanh, sẽ càng thêm sự bán công bội phần.”

Tống Vinh trừng mắt nhị nhi tử của , lời lẽ băng giá: “Hai vị chính là tâm phúc của Bệ hạ, trung thành tuyệt đối với Bệ hạ, thể lôi kéo, ngược sẽ gây tác dụng phụ, khiến Thánh Vũ Đế chuyện chúng âm thầm mưu tính, khi tất cả chúng đều xong đời.”

Tống Trác chút bực bội : “Dạ, phụ , nhi tử rõ.”

Tống Vinh tiếp tục: “Chắc hẳn Chiến Vương điện hạ và cùng suy nghĩ, chuyện âm thầm lôi kéo Ngụy Trì tướng quân vẫn cần hỏi ý. Sáng mai, sẽ gửi thư cho Chiến Vương điện hạ.”

“Dạ, Đại tướng quân minh,” Phó tướng Dương đáp.

“Dạ, phụ ,”

Ngày hôm , ánh dương rọi khắp đại địa.

Bắc Xuyên quốc, điện của Tam hoàng tử. Lần Tam hoàng tử trọng thương, Nguyên Hưng Đế cho của Thái Y Viện đến chữa trị ngày ngày, một lượng lớn d.ư.ợ.c liệu quý giá đưa đến cung điện của y. Cuối cùng, y cũng thể xuống giường ngày hôm đó, nhưng một cánh tay phế bỏ, còn là tay , chứng tỏ từ nay về y sẽ còn thể vung kiếm, cũng vô duyên với ngôi vị Hoàng đế.

Lúc , y đang tựa mép giường, sắc mặt âm trầm, đáy mắt dâng lên hàn ý thấu xương. Y cánh tay mất một phần của , bàn tay trái nắm chặt, mạnh mẽ đ.ấ.m xuống đầu giường, mu bàn tay nổi gân xanh, nắm đ.ấ.m ửng đỏ.

Bên cạnh là một nữ tử tuyệt mỹ, trong mắt tràn ngập vẻ lo lắng, ửng hồng. Nàng nắm lấy tay trái của y, : “Tam hoàng tử điện hạ, lấy t.h.u.ố.c trị thương, đừng bản thương thêm nữa ạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-77.html.]

Chỉ thấy y khẽ nhấc mí mắt, đôi mắt lạnh lẽo nữ tử bên cạnh, rũ mắt xuống, trong lòng tràn ngập hận ý ngút trời. Lần y ngoài ám sát chắc chắn là do Hoàng hậu và Thái tử gây , chỉ vì y thành một việc, phụ hoàng thưởng thức, Thái tử liền cảm thấy nguy cơ, nên âm thầm tay tàn độc với y. Mối thù y nhất định báo, mất cơ hội trở thành Cửu Ngũ Chí Tôn, thì Thái tử cũng đừng hòng , để cũng nếm trải nỗi đau đứt tay.

Không lâu , một nữ tử mặc váy màu hồng đào lộng lẫy cầm t.h.u.ố.c cao đến.

Nàng nhẹ nhàng : “Điện hạ, bôi t.h.u.ố.c cho .”

Gà Mái Leo Núi

Tam hoàng tử Cảnh Việt gật đầu, thấy vẻ lo lắng trong dung nhan xinh của nàng. Bàn tay thon dài đang nhẹ nhàng bôi t.h.u.ố.c cao cho y, cảm giác mát lạnh khiến ánh mắt y dịu đôi chút.

Nếu nữ tử mắt cứu y, y sớm bỏ mạng nơi hoàng tuyền . Khi đó, y gặp nàng ở phía bắc Thương Lan quốc, gần biên giới Bắc Xuyên quốc, nàng lúc đó vô cùng t.h.ả.m hại, da dẻ thô ráp đen sạm, quần áo rách nát, hình gầy gò, trông như một kẻ ăn mày.

Cơ thể nhỏ bé của nàng khó nhọc đỡ y dậy, chệnh choạng bước , ngừng an ủi y, bảo y cố gắng cầm cự. Sau đó, y gặp ám vệ đến tiếp ứng, mới đưa cả hai về Bắc Xuyên quốc an .

Y cứ tưởng nữ tử chỉ là một thôn phụ, nào ngờ hai tháng dưỡng nuôi, dung mạo phi phàm đến , nhất cử nhất động đều giống hệt tiểu thư khuê các, cầm kỳ thi họa tinh thông thứ. Sau hỏi mới , hóa nàng là Thương Lan quốc, là đích tiểu thư của Khương Thượng Thư phủ khi xưa. Chuyện , y đương nhiên cũng qua, dù cũng liên quan đến Chiến Vương điện hạ của Thương Lan quốc, chuyện chiến thần từng lưu đày là đại sự, các nước đều qua, mà Khương Thượng Thư gia chỉ là phần đệm mà thôi.

Vài ngày y tỉnh , liền nạp nàng trắc phi. Hiện nay nàng chỉ là một thường dân, ngay cả thông phòng cũng là đề bạt nàng , nhưng dù nàng cũng cứu y, dung mạo tài tình đều xuất chúng, nên y đề bạt nàng thành trắc phi.

Vị còn hơn chính phi của y nhiều. Từ khi y thương đến nay, Hoàng phi của y chỉ đến thăm một hai , đều là miễn cưỡng, thật đúng là kẻ hám lợi đến cùng, lẽ là thấy y đứt tay, vô duyên với ngôi vị hoàng đế, cũng sẽ dần mất sự sủng ái của đế vương, cho nên mới tránh xa y, thật là độc phụ.

“Uyển nhi, vất vả cho nàng .”

Khương Uyển khẽ dịu dàng: “Điện hạ, đây đều là những gì nên , Uyển nhi khổ.”

Sau đó nàng đặt t.h.u.ố.c sang một bên, rót một chén nước nóng đưa cho nam tử, nhận bát cháo từ tay nha , từng muỗng từng muỗng đút cho y.

Nghĩ đến những ngày tháng cũ, đáy mắt nàng chút băng giá, giờ đây hơn nhiều. Những ngày tháng ở Đại Thạch thôn là những ngày nào, nàng nghĩ mà còn sợ, hận ý dành cho Giang Lâm Lang càng ngày càng đậm.

Đợi đút xong một chén, nha vội vàng nhận lấy chén sứ.

Sau đó, mắt nàng ngấn lệ, một bộ dạng đáng thương khiến thấy mà thương xót.

Thấy mỹ nhân sắp rơi lệ, Tam hoàng tử đau lòng thôi, nhẹ giọng : “Sao ? Nàng nghĩ đến chuyện buồn nào ?”

Khương Uyển lau nước mắt: “Điện hạ, chỉ nghĩ đến những ngày tháng qua, quá đau khổ. Cái tên Giang Lâm Lang đó thật sự độc ác, còn nương của vẫn còn ở Đại Thạch thôn.”

Còn về gia đình Lý Thúy Hoa thì nàng dám , sợ chuyện nàng từng lấy chồng, mất sự trong sạch y .

Tam hoàng tử nâng tay trái lau khóe mắt nàng, hung ác : “Thứ của nàng, độc ác đến thế, y hệt như Thái tử của . Hoàn cảnh của chúng thật đúng là đồng bệnh tương liên, đều trong nhà hãm hại. Đừng nữa, đợi khỏi thương, dưỡng sức xong, nhất định sẽ báo thù rửa hận cho nàng.”

Khương Uyển nở một nụ , dịu dàng : “Được, đa tạ điện hạ.”

Sau đó rũ mắt xuống, trong mắt tràn đầy vẻ độc ác. Nàng lúc đó cũng cứu nam tử mắt , bản nàng còn khó giữ mạng, nhưng thấy y ăn mặc phi phàm, chắc chắn là nhà giàu , nên nàng liền dốc lực cứu y. Nào ngờ khi y tỉnh , mới nàng cứu một vị Hoàng tử Bắc Xuyên quốc. Lúc đó nàng vui mừng khôn xiết, nàng may mắn vì trốn thoát , ông trời cho nàng cơ hội , nàng nhất định nắm chắc, trói chặt trái tim y.

Chỉ tiếc là cánh tay của y mất, nếu cánh tay của y còn, lên ngôi Hoàng đế, nàng sẽ đổi phận, trở thành phi tử .

 

Loading...