Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 78
Cập nhật lúc: 2025-10-24 03:51:17
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiến tranh sắp bùng nổ
Thời gian trôi vội, đến tháng tám, gió mát bắt đầu nổi lên, những chiếc lá úa vàng treo lơ lửng cành.
Mấy tháng nay, cây trồng trong ruộng phát triển , dự kiến một tháng nữa là thể thu hoạch.
Trong thời gian , Giang Lâm Lang lén lút bỏ linh tuyền thủy bể chứa nước khi ai để ý. Nhờ linh tuyền thủy nuôi dưỡng, cây trồng phát triển tươi , to khỏe hơn hẳn bình thường.
Bạch Sơ Vy và Dương Sơ Tuyết như thường lệ vẫn dạy học, thời gian còn thì thêu những chiếc túi đeo chéo đáng yêu. Giang Lâm Lang trong thời gian đó cung cấp thêm nhiều mẫu mã.
Những chiếc túi đều mang trấn hoặc huyện để bán, những chiếc công tỉ mỉ thì để Thanh Minh hóa trang thành thương nhân mang lên kinh thành bán. Kinh thành đa là những nhà giàu , những chiếc túi đeo chéo tinh xảo Giang Lâm Lang bán năm mươi lượng một chiếc, những chiếc mẫu mã bình thường hơn thì bán ba mươi lượng bạc một chiếc.
Những tiểu thư quan từng thấy những chiếc túi tinh xảo như , đó còn thêu những con thỏ, hổ, mèo con... đáng yêu lông tơ vật trang trí, đến kinh thành liền tranh giành hết, tổng cộng cũng bán năm ngàn lượng bạc.
Ngay cả Thanh Minh và mấy cũng khỏi thán phục Giang Lâm Lang quả nhiên tài kinh doanh phi thường.
Trong thời gian cũng nhân giống một lượng lớn gà, vịt, ngan, lợn, cũng bán ít, kiếm khá nhiều tiền.
Ngay cả dân Đại Thạch thôn cũng dần dần trở nên giàu , ai nấy đều trồng trọt theo phương pháp mà Giang Lâm Lang dạy, năng suất cao hơn gấp đôi trở lên, đều vui mừng khôn xiết.
Nhà Triệu Lý chính cũng nuôi hai con heo con, đây đều là những con heo sinh từ chuồng heo của Giang Lâm Lang, nàng liền tặng nhà Triệu Lý chính hai con.
Cả nhà Triệu Lý chính đều chìm trong niềm vui, cuộc sống giờ đây , chỉ cần ăn thịt là mua, cần tiết kiệm như , thêm đó hai nhi tử của ông đang quản lý ruộng đất của nhà Giang Lâm Lang, thu nhập một tháng của cả hai là hai lượng bạc, đối với họ mà thì đây chính là phú quý ngút trời giáng xuống đầu.
Mà Diệp Lâm Thiên cũng nhàn rỗi, y cũng đang âm thầm lên kế hoạch, thường xuyên lén lút đến doanh trại. Hiện nay, những trong doanh trại khi thấy Chiến Vương điện hạ năm xưa bình phục, dậy một nữa, tất cả đều rơi lệ đầy xúc động, vui mừng khôn xiết. Trong thời gian đó, y cũng lôi kéo nhiều tướng sĩ phục vụ cho .
Hôm nay, y đích âm thầm đến biên quan phía đông Thương Lan quốc. Nơi đây do Đại tướng quân Ngụy Trì trấn giữ, ông là tiên hoàng một tay cất nhắc.
Khi thấy Diệp Lâm Thiên bình phục, đôi mắt sáng rõ trở , đôi chân nhanh nhẹn như bay, vị lão tướng quân khỏi đỏ hoe mắt.
Diệp Lâm Thiên suy nghĩ trong lòng, Ngụy Trì hầu như chút do dự mà ủng hộ y lên ngôi. Ông sớm bất mãn với sự cai trị của Thánh Vũ Đế, còn cảnh tượng phồn vinh huy hoàng như thời tiên hoàng tại vị, bách tính ly tán, lương thực cứu trợ do triều đình phân phát cũng qua hết lớp đến lớp khác sàng lọc, cuối cùng đến tay bách tính chỉ còn chút cháo loãng trộn cám.
Lúc , hai đang tường thành cao vút.
Diệp Lâm Thiên mở lời: “Ngụy tướng quân, Bắc Xuyên quốc e rằng sẽ động tĩnh, một tháng sẽ bắt đầu tấn công Thương Lan quốc.”
Trong lòng Ngụy Trì chợt thót , đôi mắt dâng lên hàn ý, “Mẹ kiếp, Bắc Xuyên quốc ba năm mới Chiến Vương điện hạ dẫn dắt tướng sĩ đ.á.n.h cho tan tác, giờ . E rằng chúng cho rằng Chiến Vương còn thể trận nữa, nên mới bắt đầu đ.á.n.h chủ ý Thương Lan quốc của chúng . Tuy nhiên, tính toán của chúng sai , Chiến Vương điện hạ của chúng trở , nhất định sẽ đ.á.n.h cho chúng tan tác.”
Diệp Lâm Thiên khẽ gật đầu, “Không sai, Ngụy tướng quân cũng chuẩn phòng thủ .”
Ngụy Trì chắp tay : “Dạ, Chiến Vương điện hạ.”
Ngụy Trì vô cùng kính phục nam tử đang vạch mưu tính kế mắt , vị Đế vương còn nhận tin tức, mà Chiến Vương điện hạ , e rằng y cài ít ám vệ ở Bắc Xuyên quốc.
Ngụy Trì đôi mắt sáng rưng rưng Diệp Lâm Thiên, thôi.
Diệp Lâm Thiên nhướng mày, “Đại tướng quân Ngụy, lời gì cứ thẳng.”
Sau đó ông : “Lão phu thỉnh giáo Chiến Vương điện hạ võ công, xem võ công của Chiến Vương điện hạ còn như năm xưa .”
Diệp Lâm Thiên khẽ nhếch môi, “Ừm, binh khí tùy Ngụy tướng quân lựa chọn.”
Ngụy Trì mở lời: “Trên chiến trường dùng nhiều nhất là trường thương, dùng trường thương thì ?”
“Ừm.”
Sau đó hai vận khinh công từ tường thành nhảy xuống, trực chỉ trường luyện võ, tiểu binh dọn dẹp xong sân.
Hai mỗi cầm một cây trường thương, tràn đầy sát khí.
Chỉ trong chốc lát, trường thương trong tay hai như giao long xuất hải, khí thế như cầu vồng, mũi thương lấp lánh hàn quang, lướt qua khí tạo thành những đường cong, như x.é to.ạc hư .
Ngay đó, Diệp Lâm Thiên tăng tốc, ngưng tụ nội lực, đ.á.n.h cho Ngụy Trì liên tiếp lùi mấy bước mới miễn cưỡng giữ vững hình.
Diệp Lâm Thiên thừa thắng truy kích, hình như quỷ mị đến mặt Ngụy Trì, đợi ông kịp phản ứng, mũi thương của Diệp Lâm Thiên ở cổ họng Ngụy Trì.
Ngụy Trì nuốt nước bọt, Diệp Lâm Thiên nhanh chóng thu thương, cánh tay dài vung lên, trường thương liền treo giá bên cạnh.
Diệp Lâm Thiên : “Ngụy tướng quân, nhường .”
Ngụy Trì vẻ mặt tràn đầy kính phục cùng tán thưởng: “Chiến Vương Điện hạ quả nhiên võ nghệ siêu quần, tại hạ vô cùng bội phục.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-78.html.]
Quả hổ là tiểu hoàng tử Tiên Đế sủng ái nhất. Năm đó, Tiên Đế tự đại hạn sắp đến, liền âm thầm gửi mật tín cho , dặn dò nếu , hãy chiếu cố Chiến Vương Điện hạ thật nhiều. Khi Chiến Vương mới hai tuổi, Tiên Đế cũng thật sự yên lòng.
Diệp Lâm Thiên ôn hòa đáp: “Ngụy tướng quân quá lời .”
Hai trò chuyện chi tiết thêm một phen.
Diệp Lâm Thiên liền chuẩn khởi hành trở về Đại Thạch Thôn.
…
Thoáng chốc một tháng .
Thánh Vũ Đế vì ám sát cũng thất bại, đợi mãi thấy Tô Thủ phụ Tô An, kẻ lưu đày đến Đại Thạch Thôn, mang tin lành trở về. Trước khi lưu đày, ngài đặc biệt sai bí mật đưa cho Tô An hai nghìn lượng ngân phiếu, cốt là để trấn an lòng , sai việc cho . Ngài còn ban cho nhiều độc dược, đặc biệt căn dặn hạ độc Diệp Lâm Thiên.
Đến nay vẫn tin tức nào truyền về, điều khiến ngài lòng như lửa đốt, trong tâm càng thêm sợ hãi.
Đang suy nghĩ bước tiếp theo nên thế nào để lên kế hoạch g.i.ế.c Diệp Lâm Thiên cho thỏa, vắt óc suy nghĩ mà vẫn tìm , chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ.
Sau đó, ngài liền sai mười vị mỹ cơ đến Trường Lạc Điện chờ đợi , ngài lên kiệu hoa xa hoa màu vàng minh hoàng, do tám tiểu thái giám khiêng đến Trường Lạc Cung để thư giãn một chút.
Rồi ngài bịt mắt, bắt những mỹ cơ đó, thật là khoái lạc vô cùng.
Hoàng hậu đến hai đều chặn bên ngoài, ngay cả cửa lớn cũng , lập tức tức giận về.
Sau đó ngài liền nửa trường tháp, bốn vị mỹ cơ đút đồ ăn, xoa bóp chân vai cho ngài, hai vị mỹ cơ đàn cầm tấu nhạc, tiếng tơ trúc dứt bên tai, những vị còn thì nhảy múa.
Chỉ thấy ngài mặt mày đầy sắc dục, hôn , nắn , vô cùng hưởng thụ.
Vu công công mặt đầy vẻ kinh hãi chạy , đến cả chiếc mũ đầu cũng xộc xệch.
“Hoàng thượng, Hoàng thượng, cấp báo!”
Bị quấy rầy mất hứng thú tao nhã đang , điều đó khiến ngài cực kỳ vui, mặt mày tối sầm.
Sau đó Thánh Vũ Đế bỗng nhiên bật dậy, trong lòng dự cảm chẳng lành: “Cái gì? Ngươi gì? Cấp báo gì?”
Vu công công mồ hôi lạnh chảy ròng ròng : “Hoàng thượng, cấp báo biên quan!”
Thánh Vũ Đế gầm lên giận dữ: “Sao còn tuyên! Còn các ngươi, cút hết cho Trẫm!”
“Dạ , Hoàng thượng!”
Vu công công vội vàng chạy ngoài.
Mười mỹ cơ sợ hãi run rẩy lui .
Gà Mái Leo Núi
Không lâu , tiểu binh sĩ vội vã chạy nhanh điện, đầy bụi trần, mặt mày phong sương, vội vàng : “Bái kiến Hoàng thượng, đây là cấp báo do Tống lão tướng quân gửi tới.”
Thánh Vũ Đế mặt đầy vẻ kinh hoàng, bạo nộ : “Sao giờ mới !”
Tiểu tướng sĩ run rẩy : “Mạt tướng cũng mới nhận mật tín của Tống lão tướng quân từ mật thám quân sự, liền cưỡi ngựa nhanh, ngừng nghỉ chạy về Hoàng cung.”
Thánh Vũ Đế tức giận giơ chân đạp thẳng n.g.ự.c tiểu binh sĩ, hệt như một con sư tử đực nổi giận: “Cút cho Trẫm!”
Cuối cùng tiểu binh sĩ chạy trối c.h.ế.t.
Vu công công cầm mật tín, hai tay đều run rẩy, cung kính dâng lên mặt Đế vương.
Thánh Vũ Đế suy sụp xoay xuống trường tháp: “Trẫm xem, ngươi mau .”
Vu công công sợ hãi hết .
Thánh Vũ Đế sắc mặt tức khắc tái mét: “Năm mươi vạn đại quân, việc đây? Cái Bắc Xuyên Quốc quả thực là năng hồ đồ, bảo là chúng xé bỏ hòa ước !”
Vu công công phủ phục đất, giọng run rẩy : “Hoàng thượng, hiện giờ năm mươi vạn đại quân của Bắc Xuyên Quốc đang đóng quân ở ngoài năm mươi dặm biên quan phía Bắc, bất cứ lúc nào cũng thể tấn công .”
“Mau! Triệu tập tất cả đại thần đến triều đường!”
“Dạ, Hoàng thượng, lão nô tuân chỉ.”