Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 82
Cập nhật lúc: 2025-10-24 03:51:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khởi hành đến Kinh thành
Ngày hôm , vì Giang Lâm Lang sắp khởi hành đến Kinh thành, Hoa Ảnh, Thu Nhi, Dương Sơ Tuyết, Bạch Sơ Vy, bốn cùng chuẩn một bữa sáng thịnh soạn và tinh tế.
Giang Lâm Lang dùng bữa sáng xong, cầm theo những món ăn mà bốn chuẩn chu đáo.
Để che mắt thiên hạ, hôm qua nàng nghiên cứu chế tạo mấy tấm mặt nạ da trong gian. Thanh Minh và Lưu Vân theo nàng cùng , ba đều đeo mặt nạ da , lập tức hiện ba gương mặt vô cùng bình thường.
Đến cả Diệp Lâm Thiên cũng kinh ngạc, tấm mặt nạ da vô cùng chân thực, hệt như làn da thật của .
Còn Thanh Minh và Lưu Vân liếc , trong mắt đối phương đều lộ vẻ kinh ngạc.
Trước khi khởi hành, Diệp Lâm Thiên nhẹ nhàng ôm nàng lòng, ánh mắt tràn đầy sự lưu luyến và lo lắng: “Lang nhi, đợi nàng trở về, trong nhà lo liệu, nàng cứ yên tâm.”
Giang Lâm Lang khẽ : “Diệp Lâm Thiên, đừng quá mệt mỏi, đừng lo lắng cho , chúng sẽ sớm gặp .”
“Ừm, chuyện cẩn thận.”
Dương Sơ Tuyết và Bạch Sơ Vy khoác tay , đôi mắt đều ửng đỏ, đều là sự lưu luyến dành cho Giang Lâm Lang. Hoa Ảnh và Thu Nhi mặt , lén lau nước mắt.
Giang Lâm Lang đẩy Diệp Lâm Thiên , nhanh chóng bước về phía hai : “Nương , bà mẫu, còn Hoa Ảnh, Thu Nhi, các hãy tự chăm sóc bản cho .”
Hoa Ảnh gật đầu: “Tiểu thư, những việc dặn dò, chúng nhất định sẽ thật , cứ yên tâm.”
“Ừm, .”
Dương Sơ Tuyết véo nhẹ khuôn mặt đang đeo mặt nạ da của nàng: “Cái đúng là chân thực, đường tự chăm sóc bản cho .”
“Vâng, sẽ .”
Sau đó nàng sâu mấy một cái, khỏi cổng lớn, Thanh Minh, Lưu Vân và nàng, ba vận khinh công bay vút , định đến trấn Thanh Nguyệt sẽ mua ba con ngựa nhanh.
Thấy bóng Giang Lâm Lang biến mất khỏi tầm mắt, Diệp Lâm Thiên liền định đến quân doanh biên quan, để Hàn Ảnh và mười ám vệ ngầm bảo vệ Dương Sơ Tuyết và Bạch Sơ Vy.
Tối qua trong gian, Lang nhi cũng cho ông một tấm mặt nạ da , ông cũng đeo mặt nạ da , che khuôn mặt phong thái tuấn lãng vốn , để lộ một gương mặt vô cùng bình thường của một giang hồ.
Khoảnh khắc hoàng hôn
Diệp Lâm Thiên tránh né những binh lính tuần tra, lặng lẽ tiến quân doanh, thẳng đến trướng của lão tướng quân Tống Vinh.
Cảm nhận một bóng lướt qua, lão tướng quân Tống Vinh ánh mắt sắc bén, nhanh như gió quyền: “Ai? Dám tự tiện xông quân doanh?”
Diệp Lâm Thiên ngưng tụ nội lực lòng bàn tay đỡ lấy cú đ.ấ.m mạnh mẽ . Tống Vinh luồng nội lực cường hãn đẩy lùi mấy bước, trong mắt kinh hãi, trong lòng sợ hãi võ công của mặt.
Sau đó Diệp Lâm Thiên nhướng mày : “Lão tướng quân Tống, là .”
Tống Vinh thấy giọng quen thuộc , khuôn mặt vô cùng bình thường của ông, đồng tử run lên, nhanh chóng phản ứng .
Chắp tay : “Chiến Vương điện hạ.”
Tống Vinh trong lòng khỏi cảm thán, ngờ vị Chiến Vương điện hạ vốn nghiêm chỉnh, lạnh lùng đùa giỡn với ông như , ông già giật .
Trướng của Tống Nghĩa ở ngay bên cạnh, thấy động tĩnh, nhanh chóng chạy đến, thấy khuôn mặt tầm thường như , sững sờ, nhưng y cũng cha gọi ông là Chiến Vương điện hạ.
Sau đó vội vàng chắp tay: “Chiến Vương điện hạ.”
Giọng Diệp Lâm Thiên nhàn nhạt truyền đến: “Ừm, đến đây, là hỏi một chút, định khi nào thì đến quân doanh địch đàm phán?”
Lão tướng quân Tống : “Chiến Vương điện hạ, bằng chúng hãy chuyển sang doanh trướng nghị sự để bàn bạc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-82.html.]
Diệp Lâm Thiên gật đầu: “Được.”
Sau đó ba đến doanh trướng nghị sự, tiếp theo giọng của Dương Phó tướng, Tống Trác và Tống Hoa cũng từ bên ngoài truyền đến.
Lão tướng quân Tống : “Các ngươi đều .”
Ba đồng ý vén rèm bước , ba cũng thấy động tĩnh nên mới đến đây.
Mấy xuống, lập tức tiểu binh bưng lên.
Ba thấy đàn ông tướng mạo vô cùng bình thường mắt, đều sững sờ.
Diệp Lâm Thiên dứt khoát xé tấm mặt nạ da xuống, lập tức một khuôn mặt tuấn mỹ vô song hiện .
Mấy trong lòng cảm thán, vẫn là dung mạo quen mắt hơn, dù cũng quen .
Lão tướng quân Tống Diệp Lâm Thiên : “Lão phu quyết định ngày mai sẽ dẫn Tống Nghĩa và Dương Phó tướng đến quân doanh đàm phán.”
Đây là kết quả bàn bạc trong hôm nay.
Diệp Lâm Thiên mở lời : “Đại tướng quân Rung Tranh thống soái nước Bắc Xuyên thủ đoạn độc ác, cực kỳ âm hiểm xảo trá, võ công cao cường. Để đề phòng vạn nhất y giở trò, sẽ cùng các ngươi . Ta đeo mặt nạ da ngay cả lão tướng quân cũng nhận , huống hồ tên thể nhận .”
Tống Vinh chút do dự, liếc Diệp Lâm Thiên: “Cái ...” Sau đó rũ mắt như đang suy tư.
Dương Phó tướng đáy mắt chút lo lắng: “ lỡ như phận của Chiến Vương điện hạ nhận , để kẻ địch Chiến Vương điện hạ khỏi bệnh, thể trở chiến trường, chắc chắn chúng sẽ cảm thấy nguy hiểm, từ đó tăng cường phòng , khó lòng giáng cho Bắc Xuyên quốc một đòn chí mạng bất ngờ.”
Tống Nghĩa thần sắc nghiêm túc: “Chiến Vương điện hạ, hành động thỏa đáng, nếu bất kỳ sơ suất nào, tất cả những gì chúng chẳng là công cốc ? Nước Thương Lan sẽ đối mặt với nguy hiểm, sớm muộn gì cũng sẽ hủy hoại trong tay tên hôn quân đó.”
Hiện giờ quyết định khởi nghĩa tạo phản, lật đổ sự thống trị của tên hôn quân yếu hèn vô năng đó, y cũng dùng những xưng hô tôn kính với nữa. Hiện giờ bên ngoài doanh trướng đều là tâm phúc, bọn họ cũng sợ. Đa tướng sĩ đều là Huyền Hổ Quân, còn một nửa Huyền Hổ Quân ở trong đội của Ngụy Trì. Đây là do Tiên đế từng phân tán Huyền Hổ Quân, chia thành hai bộ phận, một bộ phận trướng Ngụy Trì, một bộ phận trướng Tống Vinh. Tiên đế tin tưởng nhất vẫn là hai bọn họ, mà Huyền Hổ Quân trung thành nhất với Tiên đế và Chiến Vương điện hạ. Đội quân Huyền Hổ Quân bách chiến bách thắng, kinh nghiệm tác chiến phong phú, võ công cũng cao hơn tướng sĩ bình thường.
Tống Trác và Tống Hoa cũng đồng tình.
Diệp Lâm Thiên mở lời : “Tướng quân Tống Nghĩa cần nữa, ngươi hãy đóng giữ quân doanh, tăng cường phòng thủ nghiêm ngặt. Ngày mai đeo mặt nạ da , mặc binh phục, cùng lão tướng quân Tống và Dương Phó tướng .”
Gà Mái Leo Núi
Mấy hé miệng, khuyên vài câu nhưng gì, vị Chiến Vương điện hạ tính tình cố chấp vô cùng, chỉ cần là chuyện ông quyết định thì thể đổi .
Lão tướng quân Tống : “Vậy , chuyện cứ mà quyết định.”
“Ừm, nghỉ ngơi đây.”
Sau đó Tống Nghĩa dậy đích sắp xếp doanh trướng cho Diệp Lâm Thiên.
Tiếp đó ông khẽ lẩm bẩm: “Lang nhi, nhớ nàng quá, nàng nhớ ? Không nàng tự chăm sóc cho .”
Mà Giang Lâm Lang lúc đến Bình Dương huyện, ba vội vã dùng bữa tối. Thanh Minh tìm một quán trọ tương đối , ba ở quán trọ, Lưu Vân giao ngựa cho tiểu nhị cho ăn cỏ.
Hai còn ngầm bảo vệ Giang Lâm Lang, nhưng Giang Lâm Lang từ chối, nghiêm nghị : “Đây là mệnh lệnh, bôn ba cả ngày , hai ngươi cũng nhanh chóng nghỉ ngơi , sáng mai sớm còn khởi hành. Hiện giờ võ công của hơn hẳn hai ngươi, nếu bất kỳ động tĩnh nào, cũng thể phát hiện ngay lập tức, cần lo lắng.”
Hai ngậm miệng, : “Vâng, Giang cô nương.”
Giang Lâm Lang trở về phòng , tiện tay đóng cửa phòng , lóe gian. Trong gian tắm rửa một phen, đó đựng ba túi nước suối linh, định ngày mai đường uống.
Sau đó trong gian ngủ một giấc, dưỡng đủ tinh thần, bắt đầu nghiên cứu nhiều loại t.h.u.ố.c giải và t.h.u.ố.c độc, cũng như chế tạo mặt nạ da , để đề phòng bất trắc.
Đột nhiên nhớ đến Diệp Lâm Thiên, luôn chăm sóc nàng chu đáo, phong thái tuấn lãng, nỗi nhớ tràn ngập lòng, nàng khẽ : “Cũng tên đó đang gì nữa?”
Sau đó tiếp tục những việc trong tay. Hiện giờ những cánh đồng lớn trong gian mọc cao hơn nhiều, nguồn nước suối linh ngừng tuôn trào, nên nàng dứt khoát dẫn nước suối linh trực tiếp ruộng lúa. Những cánh đồng lúa rộng lớn nhờ sự tưới tắm của nước suối linh mà rễ mọc vững chắc, bắp, khoai lang trong đất cũng mọc , tin rằng lâu nữa là thể thu hoạch.