Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 86:băng

Cập nhật lúc: 2025-10-24 03:51:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại lý tự thiếu khanh chỉ đành bất lực chắp tay : “Vâng, Hoàng thượng, vi thần cáo lui.”

Thánh Võ Đế phất tay.

Chờ Đại lý tự thiếu khanh , ngự thư phòng cũng dọn dẹp gần xong, những sách vở và tài liệu quan trọng còn sót đều thu dọn, chỉ là cháy hỏng quá nửa, đành cho trùng tu .

Sau đó, ngài lệnh cho Cấm vệ quân thống lĩnh và Ám vệ doanh thống lĩnh đến Nghiêm gia điều tra xác minh chuyện hỏa hoạn .

Vu công công lo lắng : “Đã đêm khuya , nên sớm nghỉ ngơi ạ.”

“Ừm.”

Sau đó, Thánh Võ Đế kiệu liễn, trở về tẩm cung. Những chuyện phiền lòng xảy khiến ngài long sàng mà chẳng chút buồn ngủ, ánh mắt trống rỗng lên đỉnh màn trướng màu vàng minh hoàng.

Vu công công cung kính một bên, ôn tồn hỏi: “Hoàng thượng, chuyện gì phiền lòng ?”

Thánh Võ Đế bất lực thở dài một tiếng, lộ rõ vẻ mệt mỏi: “Đến thời khắc mấu chốt, nếu Tống Vinh ở biên quan xa xôi sinh lòng dị nghị, trẫm vốn định dùng phu nhân của Tống Vinh lão tướng quân để kiềm chế Tống Vinh, khiến chỉ trung thành với trẫm, nào ngờ xảy chuyện như . Tống Vinh là trung tướng của tiên hoàng, tính cách cố chấp, trẫm e rằng sẽ chịu sự kiểm soát của trẫm.”

Gà Mái Leo Núi

Giờ đây ngài thật sự cảm nhận nguy cơ, may mà Chiến Vương Điện hạ tàn phế, giờ chỉ là một tiện dân ở Đại Thạch thôn, thể chiến trường nữa. Nếu hai bọn họ âm thầm liên kết, hậu quả sẽ khôn lường.

Vu công công vội vàng an ủi: “Bệ hạ, bảo trọng long thể, đừng nghĩ ngợi quá nhiều. Ước chừng Tống Vinh cũng dám lòng phản bội, nếu kẻ đối mặt với đại tội tru di cửu tộc chính là .”

“Chỉ mong là .”

Bên , Giang Lâm Lang phi đến một đình nghỉ cũ nát ngoài kinh thành, đó nàng chuyển hai đang hôn mê bất tỉnh trong gian trong đình.

Nàng kéo dây b.ắ.n tín hiệu.

Thanh Minh và Lưu Vân thấy , đôi mắt sáng rực, cảm xúc căng thẳng bấy lâu cuối cùng cũng thả lỏng, vội vàng đ.á.n.h xe ngựa chạy đến.

Chẳng mấy chốc, hai đến chỗ Giang Lâm Lang.

Hai thấy Giang Lâm Lang thành công đưa hai ngoài, cả hai dường như vẫn đang hôn mê, ánh mắt họ tràn đầy kinh ngạc, hiểu nàng thế nào.

Sau đó Giang Lâm Lang lấy một tiểu từ bình đặt cánh mũi hai , chẳng mấy chốc, cả hai liền từ từ tỉnh .

Phu nhân tướng quân Giang Lâm Lang bên cạnh, nghi hoặc hỏi: “Đây là ?”

“Phu nhân, đến ngoài kinh thành , mau lên mã xa ạ.”

Phu nhân tướng quân , ánh mắt chợt lộ vẻ vui mừng, ngờ nhanh chóng khỏi thành như .

Sau đó Bích Ngọc đỡ bà , hai lên mã xa.

Ba trong mã xa rộng rãi, hai con tuấn mã đen cao lớn kéo .

Thanh Minh và Lưu Vân đạp bản bên ngoài đ.á.n.h xe, nhanh chóng phi về phía Bắc.

Phu nhân tướng quân Giang Lâm Lang đang đeo mặt nạ da , chỉ đôi mắt cực kỳ đẽ là sáng lấp lánh.

Bà ôn hòa hỏi: “Ta vẫn phương danh của cô nương?”

“Phu nhân tướng quân, tên Giang Lâm Lang.”

“Ồ, hóa là Giang cô nương , ngươi xuất giá ?”

Giang Lâm Lang trong lòng kinh ngạc, : “Ta xuất giá, phu quân của chính là Chiến Vương Điện hạ.”

Phu nhân tướng quân và Bích Ngọc đều kinh hãi thôi.

Phu nhân tướng quân hỏi: “Vậy ngươi chính là Tam tiểu thư phủ Thượng thư Giang đó ?”

“Ừm, đúng .”

Phu nhân tướng quân trong lòng cảm thán, bà quả thực từng gặp Tam tiểu thư phủ Giang . Trước đây ở các yến tiệc, bà thỉnh thoảng cũng tham gia, chỉ gặp Đại tiểu thư và Nhị tiểu thư. Về của vị Tam tiểu thư cùng những lời đồn đại về nàng, bà ít nhiều cũng từ các phụ nhân chốn hậu trạch. Nghe nàng chỉ là di nương trong phủ, xuất từ thanh quán, vì vẻ của bà mê hoặc, Giang Thượng thư mới tốn nhiều tiền chuộc bà từ thanh lâu về.

Chắc hẳn là do những thủ đoạn âm hiểm của chốn hậu trạch khiến nàng bao giờ xuất hiện ở các yến tiệc, dẫn đến việc bà cũng từng gặp mặt. Nay thấy nàng xinh tuyệt trần như , chắc hẳn nàng cũng là một tuyệt sắc giai nhân.

Chắc hẳn những năm qua đứa bé cũng chịu ít khổ sở, trong lòng bà chút đau lòng. Một cô nương như , năng lực phi phàm, thông tuệ hơn , võ công cao cường, quả là một đáng yêu. Nếu bà một cô nữ nhi ưu tú như , thì bà sẽ vui mừng bao.

Phu nhân tướng quân thiết nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng, hỏi về những ngày tháng nàng ở nơi lưu đày.

Giang Lâm Lang cũng rạng rỡ kể .

Thoáng chốc, nửa tháng ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-86bang.html.]

Khoảnh khắc ngọ thời.

Thanh Minh và Lưu Vân đ.á.n.h xe ngựa đến cuối Đại Thạch thôn.

Trên đường ít khi nghỉ ngơi, cơ bản là ngựa ngừng vó mà chạy.

Phu nhân tướng quân và Bích Ngọc quả thực mệt lả , nhưng Giang Lâm Lang đựng Lâm Tuyền thủy túi nước cho hai uống, nên cả hai cảm thấy còn mệt mỏi như .

Trên đường, Giang Lâm Lang cũng với phu nhân tướng quân, bảo bà đến Đại Thạch thôn ở tạm. Nơi đây cách biên quan xa lắm, phu nhân tướng quân cũng vui vẻ đồng ý, cũng tò mò đó là nơi như thế nào.

bước qua đại môn, Giang Lâm Lang cảm thấy , mùi m.á.u tanh nồng nặc, trong lòng một dự cảm chẳng lành dâng lên. Thanh Minh và Lưu Vân cũng nhận , trong lòng giật .

Giang Lâm Lang đẩy nhanh bước chân, sốt ruột gọi: “Nương , bà mẫu, Hoa Ảnh, Thu Nhi!”

Hàn Ảnh chợt xuất hiện, mặt tràn đầy vẻ tự trách, quỳ một gối : “Giang cô nương, đêm qua hơn ba mươi tên sát thủ đến đây, hai tên trong đó kiềm chế , chỉ chờ chủ tử và Giang cô nương trở về. Lão phu nhân thương, xin Giang cô nương trách phạt.”

Trong khoảnh khắc, nàng chỉ cảm thấy lòng chìm xuống vực sâu, khóe mắt ửng đỏ: “Chuyện trách ngươi, ngươi dậy .”

Lúc Thu Nhi chạy , nước mắt lưng tròng: “Tiểu thư, mau xem phu nhân và Hoa Ảnh , các nàng thương !”

Giang Lâm Lang thấy , lướt qua nhanh như gió, : “Thu Nhi, hãy chiêu đãi phu nhân tướng quân.”

“Vâng, tiểu thư.”

Phu nhân tướng quân cũng đầy vẻ lo lắng, xem thử, nhưng quả thực kiệt sức vô cùng.

Thu Nhi dẫn phu nhân tướng quân đại đường, dâng và bánh ngọt, : “Phu nhân tướng quân, dùng tạm ạ, nô tỳ xem xét một chút.”

Phu nhân tướng quân ôn hòa : “Được, mau .”

Sau đó bà khắp căn phòng, mộc mạc mà giản dị, bà thích.

Trong phòng.

Huệ Thái phi đang lau mồ hôi lạnh trán Bạch Sơ Vy, một bên Hoa Ảnh cũng nhắm chặt hai mắt, sắc mặt tái nhợt, tựa như mất sinh khí.

Lòng Giang Lâm Lang chợt thắt .

Huệ Thái phi thấy nàng trở về, như thể tìm chủ tâm cốt, hai tay nắm chặt lấy tay Giang Lâm Lang, thần sắc kích động vui mừng, nước mắt lăn dài: “Lang nhi, con cuối cùng cũng trở về , mau xem nương và Hoa Ảnh của con !”

Giang Lâm Lang thấy vết thương cổ tay bà , lo lắng hỏi: “Bà mẫu, cũng thương ?”

“Vết thương của đáng ngại, đại phu xem qua , mới , rằng vô lực hồi thiên, thời gian còn nhiều nữa, cũng ?”

Sau đó Giang Lâm Lang vội vàng bắt mạch, thở phào nhẹ nhõm. Chỉ là mất m.á.u quá nhiều mà thôi, nếu ở thời cổ đại, chắc chắn là vô lực hồi thiên, nhưng nàng trạm y tế gian, chỉ cần kịp thời truyền máu, phẫu thuật là thể sống .

Nếu nàng trở về muộn thêm một ngày, hậu quả thật sự khôn lường. Lòng nàng như chìm vực băng, lạnh tràn ngập , đáy mắt dâng lên hàn ý, toát sát khí.

Lúc Thu Nhi cũng bước , nức nở: “Tiểu thư, đều tại nô tỳ, là nô tỳ bảo vệ lão phu nhân!”

Huệ Thái phi khí thế của Giang Lâm Lang giật , nhất thời cũng dám lên tiếng, chỉ lẳng lặng rơi lệ, sâu sắc tự trách.

Giang Lâm Lang chậm rãi : “Bà mẫu, các nàng còn thể cứu , và Thu Nhi hãy ngoài .”

“Thu Nhi, lấy hộp t.h.u.ố.c trong phòng d.ư.ợ.c đây.”

“Vâng, tiểu thư.” Nghe còn thể cứu , Thu Nhi trong mắt tràn đầy vui mừng, vội vàng cất bước chạy .

Huệ Thái phi cũng ngoài.

Chẳng mấy chốc, hộp t.h.u.ố.c mang .

Giang Lâm Lang : “Đóng cửa phòng , lệnh của , bất kỳ ai cũng phép phiền.”

“Vâng, tiểu thư.”

Thu Nhi vội vàng ngoài đóng cửa phòng , Giang Lâm Lang cài then cửa, kéo rèm cửa sổ.

Sau đó nàng đưa hai gian. Việc bảo Thu Nhi lấy hộp t.h.u.ố.c cũng là để che mắt khác, nếu nàng sẽ thể giải thích .

Sợ hai tỉnh dậy giữa chừng, phát hiện đang ở một nơi như sẽ dọa c.h.ế.t, đó nàng dùng mê d.ư.ợ.c cho cả hai.

Cuối cùng, nàng rút m.á.u xét nghiệm, nhóm m.á.u của cả hai, tìm hai túi m.á.u phù hợp trong trạm y tế để truyền cho họ.

 

Loading...