Nghe xì xào, Lưu Lệ chút thất thần. Cô cũng thấy lạ, mấy hôm nay Tôn Hải chuyện với cô. Rõ ràng đó vẫn bình thường mà.
Tối đến khi tan , về phía cửa nhà bếp, thấy Tôn Hải đang dọn dẹp bên trong, quanh thấy ai, cô bèn bước .
"Tôn Hải, vẫn về?"
Tôn Hải đang mải suy nghĩ về món ăn hôm nay bếp trưởng , thấy Lưu Lệ bước liền luống cuống. Anh dọn dẹp đáp: " dọn xong chỗ về, để mai đỡ cập rập."
"Trời tối , về nghỉ ngơi sớm ." Lưu Lệ một câu nhẹ nhàng.
Tôn Hải gật đầu: " về ngay đây, cô cũng mau về ."
Thấy Tôn Hải ý định chuyện nhiều, Lưu Lệ cảm thấy hụt hẫng, bước cửa bếp.
"Lưu Lệ, khoan ." Tôn Hải đột nhiên gọi giật .
Lưu Lệ đầu , thấy Tôn Hải xách một cái túi: "Làm việc muộn thế chắc đói nhỉ. chút đồ ăn ."
Nhìn thứ đồ trong tay Tôn Hải, mắt Lưu Lệ ươn ướt.
Cô là chị cả, từ nhỏ chăm sóc các em. Bố cô cũng yêu thương các em nhiều hơn một chút. Lên thành phố, tuy nhiều tỏ ý quan tâm, nhưng họ đều chỉ trúng nhan sắc của cô, chỉ tán tỉnh chơi bời. Chỉ Tôn Hải mỗi ở bên cô đều ngượng ngùng, như thể dám chuyện với cô .
Cô thể nhận , Tôn Hải thích .
Tôn Hải ngỏ lời, tôn trọng cô. Điều khiến Lưu Lệ cảm động.
"Lưu... Lưu Lệ, cô ?" Tôn Hải thấy cô thì luống cuống tay chân.
"Tôn Hải, ưng em ?" Lưu Lệ ngẩng đầu .
"Lưu Lệ, ..." Tôn Hải ngờ Lưu Lệ hỏi thẳng thừng như , nhất thời lắp bắp.
"Nếu ưng em, chúng tìm hiểu , ?"
Tôn Hải ngây , trố mắt Lưu Lệ.
Thấy nửa ngày gì, Lưu Lệ nhíu mày: "Nếu thì thôi ."
"Không , . Lưu Lệ, ... ưng em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-116.html.]
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tôn Hải vội vàng . Sao chứ, mơ cũng . Chỉ là ngờ Lưu Lệ thế mà cũng ưng . Hóa yêu đơn phương. Nhận thức khiến Tôn Hải kích động, cảm giác như đang mơ.
Lưu Lệ bộ dạng đỏ mặt tía tai của , nhịn mím môi .
Tôn Hải cũng toét miệng, ngây ngô.
Tô Mẫn phát hiện dạo gì đó là lạ.
Sáng sớm hơn, tối về muộn hơn. Quan trọng nhất là ngay cả giờ nghỉ cũng chẳng thấy bóng dáng .
Không chỉ Tô Mẫn, ngay cả Tôn Thu Phương cũng cảm nhận . Bà em trai định mở quán, nhưng bận đến mức mất hút thế thì lạ quá. Hơn nữa em trai giờ ít , nay ngày nào cũng hớn hở mặt, thật sự kỳ quái.
Tìm cơ hội lúc Tôn Hải tan về, Tôn Thu Phương thuận miệng hỏi một câu.
Nào ngờ Tôn Hải ấp úng một hồi khai chuyện yêu. Suýt chút nữa Tôn Thu Phương và Tô Mẫn rớt cả hàm.
"Có yêu thật á? Là cô nào, tính tình , ở ?"
"Là... là Lưu Lệ."
Lúc Tôn Hải , mặt đỏ bừng, đến tận mang tai cũng đỏ lựng.
Tô Mẫn bên cạnh che miệng trộm. Cô thật ngờ ông khi yêu e thẹn, ngượng ngùng đến thế.
Tôn Thu Phương đúng là Lưu Lệ thì vui mừng khôn xiết: "Cậu giỏi thật đấy, cô gái xinh như thế mà cũng tán đổ . Tốt lắm, nhưng nhất định đối với , núi trông núi nọ, nếu chị tha cho ."
"Chị , em là loại đó ?" Tôn Hải thầm nghĩ, cưng chiều còn kịp, đời nào dám bắt nạt cô .
Từ khi thú thật với gia đình, Tôn Hải công khai sớm về muộn. Tôn Thu Phương đương nhiên ngăn cản, chỉ dặn dò tôn trọng bạn gái, đừng học thói hư tật của mấy gã trai lơ mà nảy sinh tà ý.
Việc lẽ bà ngoại Tôn dạy, Tôn Thu Phương cũng ngượng, nhưng bà lo em nhất thời hồ đồ chuyện .
Bà thế Tôn Hải ngượng chín mặt, mấy ngày liền dám mặt chị gái.
Cậu nhỏ yêu, Tô Mẫn cũng vui lây.
Nghĩ đến việc kết hôn, gia đình riêng, thành công trong sự nghiệp, cuộc sống đúng là ngày càng .