Lý Mông Tôn Hải nghỉ thật, lòng hụt hẫng: "Thế ? Bao giờ về? Tình hình dạo thế nào?"
Thấy Lý Mông quan tâm Tôn Hải thái quá, Tô Mẫn tò mò: "Chị với em lắm ?"
" với là đồng nghiệp. Tâm trạng dạo ?"
Tô Mẫn gật đầu: "Cũng ạ. Chị chuyện của em ? Chuyện với Lưu Lệ ?"
Lý Mông Tô Mẫn chuyện Lưu Lệ thì ngạc nhiên, cô đảo mắt : "Lưu Lệ sắp cưới khác , nên đến xem Tôn Hải thế nào. Trước đây với Lưu Lệ tình cảm khá ."
Lưu Lệ sắp cưới khác? Tô Mẫn ngạc nhiên lắm, chuyện cô cũng đoán . cô Lý Mông tìm đến tận nhà lúc , đây chuyện đồng nghiệp bình thường , chẳng lẽ cô thích ?
Tô Mẫn tò mò đ.á.n.h giá Lý Mông. Khuôn mặt tròn trịa, tuy xinh bằng Lưu Lệ nhưng duyên, dễ gây thiện cảm. Hơn nữa qua là tính cách thẳng thắn, nóng nảy.
Có bài học từ Lưu Lệ, Tô Mẫn cũng vội phán xét Lý Mông là , cô : "Cậu em giờ vẫn , chị đừng nhắc chuyện cũ với nữa, ai . Quán cơm bên đó cũng nữa. Nếu chị việc gì cần tìm , em sẽ nhắn giúp chị."
"Thôi, gì . Để tìm ." Nghe Tôn Hải , Lý Mông cũng yên tâm phần nào. Trước cô dùng thủ đoạn phá đám với Lưu Lệ, trong lòng tất nhiên tư tâm. cô cũng Tôn Hải vì chuyện mà tổn thương quá mức.
Nhìn Lý Mông thẫn thờ bỏ , Tô Mẫn mới cửa hàng.
Tô Trường Vinh hỏi: "Đấy cô yêu của út mà mấy con nhắc ?"
"Không bố, là đồng nghiệp của thôi ạ."
"Cậu út con đấy chứ, còn cả cô gái khác tìm đến tận nhà. là 'ruộng hoang ai cày, cày xong ai cũng tranh'." Tô Trường Vinh cảm thán.
Tô Mẫn mím môi, bất lực ông bố . May mà ở đây, chứ câu chắc buồn thối ruột.
Đâu mà tranh với giành, là đá thì .
Một lúc lâu , Tôn Hải và Tôn Thu Phương mới về.
Tôn Thu Phương mặt mày hớn hở, là chuyện suôn sẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-130.html.]
Bà uống một ngụm nước lớn : "Cửa hàng đó đấy, dựng cái lán bên ngoài bếp, bên trong kê bảy tám cái bàn, tiền thuê cũng rẻ. Đến lúc đó treo cái biển ở đầu ngõ, từ trung tâm thấy ngay."
Tô Trường Vinh : "Thế thì , mau dọn dẹp, đóng bàn ghế ." Rồi sang Tôn Hải: "Anh quen mấy ông thợ mộc hồi đóng xe đẩy, kệ hàng, để liên hệ giúp, bảo họ sớm cho. Cuối năm dễ ăn, sang tháng 9 trời lạnh, ăn đông lắm."
Tô Mẫn cũng góp ý: "Mình in thêm ít tờ rơi, mang đến khu công nghiệp và trường học phát, sẽ nhiều đến hơn."
Tô Trường Vinh xoa đầu con gái : "Đầu óc con gái bố đúng là thông minh hơn bố, cái là ý ngay. Cách đấy, để ít tờ rơi ở cửa hàng, ai đến mua đồ thì phát cho một tờ."
Tô Mẫn : "Bố cũng thông minh mà."
"Cái con bé , còn trêu bố." Tô Trường Vinh vò đầu con gái tóc tai rối bù.
Tôn Thu Phương mắng vài câu ông mới chịu buông tha.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Thừa dịp bố chuyện, Tô Mẫn kéo Tôn Hải ngoài, kể chuyện Lý Mông đến tìm.
Tôn Hải hỏi: "Cô tìm gì ?"
Tô Mẫn lắc đầu: "Không ạ. vẻ quan tâm lắm."
"Thế thì kệ ." Mấy ngày nay xảy quá nhiều chuyện, chẳng nghĩ đến chuyện cũ nữa, chỉ tập trung kinh doanh, tiền đồ để nhà nhờ.
Thấy vực dậy tinh thần, Tô Mẫn cũng yên tâm, nhắc chuyện đó nữa.
Nhất là hôm Tiết Miễn tìm đến, cô cũng quấn lấy còn thời gian mà nghĩ ngợi.
Tiết Miễn lúc bảo về sớm một tuần, kết quả lặn mất tăm. Tô Mẫn tưởng về nhưng đến tìm , ai ngờ khai giảng 3 ngày Tiết Miễn mới ló mặt, đen nhẻm, đen đến mức Tô Mẫn suýt nhận .
Nhìn Tiết Miễn còn đen hơn cả , Tô Mẫn che miệng .
"Đừng , thế mới nam tính, hiểu ?"