Trọng Sinh: Cuộc Sống Làm Giàu Tươi Đẹp Những Năm 80 - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-12-24 04:04:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tối vợ chồng Tôn Thu Phương sang ăn cơm, đề cập chuyện .

 

Tôn Thu Phương tán thành ngay: "Cũng đấy, mở quán cũng nên để lên xem cho phấn khởi. Tiểu Hải , nếu lấy vợ ở đây thì chị đón lên luôn. Mẹ lủi thủi ở quê, chị cả chỉ lo vơ vét cho , chẳng quan tâm gì đến , chị cũng yên tâm."

 

Nhắc đến chuyện , Tôn Thu Phương thấy áy náy.

 

Hồi lấy chồng cứ nghĩ lấy chồng gần thì tháng nào cũng về thăm vài . Lấy mới dễ thế. Việc nhà chồng mãi hết, về đẻ một chuyến là lỡ dở công việc, về bố chồng soi mói.

 

Hơn nữa bà hợp tính chị dâu cả nên càng ít về.

 

Bà lau mắt: "Cứ trách cả bất hiếu, chính chị mới là đứa bất hiếu nhất."

 

Tô Trường Vinh vỗ vai vợ: "Giờ sống , bà đón lên cũng mà. Tôn Hải cũng định , cuộc sống sẽ khá hơn."

 

Tôn Hải : "Đợi em thuê nhà t.ử tế sẽ đón lên ở hẳn."

 

Tô Mẫn : "Lúc đó ngày nào học về cháu cũng dắt bà dạo."

 

Quyết định xong, sáng hôm Tôn Hải bảo Lý Mông là sẽ nghỉ bán một ngày để về quê đón .

 

Lý Mông xong mừng quýnh.

 

Cô mới khéo một câu mà hiệu nghiệm nhanh thế cơ .

 

"Không cần nghỉ , mấy món mà, cứ yên tâm về đón bác , trông quán cho."

 

Tôn Hải bắt chuyến xe sáng sớm, về thẳng quê. Anh còn cẩn thận mua chút đồ dùng thiết yếu biếu chị, mua văn phòng phẩm cho các cháu.

 

Xe về đến thị trấn thì gần trưa, con đường từ trấn về làng đang sửa, xe cộ . Tôn Hải xuống xe, xách túi đồ bộ về làng.

 

Hơn nửa năm về, thị trấn bắt đầu rải đá đường.

 

Con đường đất lầy lội giờ trải một lớp đá dăm, tuy còn mấp mô nhưng mưa gió cũng đỡ lấm lem bùn đất.

 

Nhìn những đổi , Tôn Hải cũng thấy vui lây. Đường sá ngon lành thì thuận tiện, nông sản trong làng mang ngoài bán cũng dễ dàng hơn.

 

Về đến đầu làng, gặp mấy đồng về, đều vui vẻ chào hỏi từ xa.

 

Đi thêm một đoạn, Tôn Hải nhận phụ nữ đang tới là thím Cao hàng xóm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-151.html.]

 

"Hải đấy , về thăm hả? Thằng Binh báo cho cháu chuyện cháu thương ở chân chứ?"

 

Tôn Hải đang định chào hỏi thì thím Cao , giật thon thót: "Mẹ cháu thương ở chân ạ?"

 

Thím Cao cũng ngạc nhiên: "Cháu ? Từ tháng cơ, cháu lên núi cắt cỏ lợn, trượt chân ngã từ gò xuống, may mà chú cháu thấy cõng về đấy. Nằm liệt giường gần cả tháng nay mà vẫn ."

 

Nghe tin dữ, Tôn Hải như lửa đốt trong lòng, vội vàng : "Thím ơi, cháu về xem thế nào ạ."

 

Nói xong xách túi chạy thục mạng về nhà.

 

Thấy Tôn Hải hốt hoảng như , thím Cao lẩm bẩm: "Thế mà nó thật , chuyện lớn thế mà thằng Binh báo cho em nó một tiếng."

 

Bà lắc đầu, về phía vườn rau nhà tưới nước.

 

Đến vườn rau, chồng bà là Tôn Hữu Tài đang bón phân, thấy vợ đến muộn thì càu nhàu: "Về lấy cái thùng thôi mà lâu thế?"

 

Thím Cao lườm chồng: " gặp thằng Hải đường, chuyện một lúc."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Thằng Hải về ?" Tôn Hữu Tài ngậm điếu t.h.u.ố.c lào, hỏi rõ tiếng.

 

"Về , nhưng hình như chuyện ngã gãy chân. còn lạ, bà cụ cả tháng nay mà chả thấy mặt mũi cái Phương với thằng Hải , hóa thằng Binh c.h.ế.t tiệt giấu nhẹm . Ông bảo xem, chuyện lớn thế mà cũng giấu ."

 

"Không giấu thì thế nào, thằng Binh dám với cái Phương ? Bà cụ già còn ham hố leo núi cắt cỏ, khổ con cháu."

 

"Người già ai chả thế, chúng cũng vì con cái cả thôi."

 

"Thế thì khác gì , với bà còn , thằng Hải mỗi một một . Thôi kệ, chuyện nhà chả nhiều."

 

Tôn Hải về đến nhà, trong sân vắng tanh.

 

Anh gọi to hai tiếng mới thấy tiếng vọng từ căn buồng cũ của .

 

Tôn Hải lao phòng, nước mắt chực trào .

 

Căn phòng tối om, một chiếc giường gỗ cũ kỹ, bàn bát nước sôi để nguội và hai cái bánh ngô khô khốc. Một cái c.ắ.n dở, mà xót xa.

 

 

 

 

Loading...