Tô Mẫn gật đầu: " , quanh năm suốt tháng đều mặc, nhưng mỗi mùa kiểu khác . Thật học mặc gì chẳng , học chữ chứ thi hoa hậu ."
Tôn Cường ao ước: "Giá mà em cũng ở thành phố thì mấy, cũng học trường thành phố, mặc quần áo , đồ ăn vặt ăn mãi hết."
Tôn Yến trong lòng cũng nghĩ nhưng dám , lúc nãy mắng một trận , giờ dám ho he nữa.
Tô Mẫn : "Chỉ cần chăm chỉ chịu khó thì ở cũng sống cả."
Tô Mẫn thực ý định khuyên nhà bác cả lên thành phố sống.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cô nhớ kiếp nhà bác cả sống ở quê cũng tạm , tuy giàu gì nhưng con cái đều dựng vợ gả chồng, cuộc sống cũng coi như êm đềm. Tất nhiên, nếu kiếp nhà bác cả sống hơn thì càng . tất cả đều dựa sự nỗ lực của chính họ.
Buổi chiều, Tôn Thu Phương dẫn vợ chồng Tôn Binh qua quán của Tôn Hải.
lúc vắng khách, thấy trai đến, Tôn Hải tuy trong lòng còn giận nhưng cũng gì. Nghĩ thì bản cũng tròn chữ hiếu, chỉ lo nơi đất khách quê , chẳng lo cho già. Cậu cũng chẳng tư cách phê bình ai.
"Lý Mông, đây là chị cả của ."
Lý Mông thấy Tôn Thu Phương dẫn đến, đoán là họ hàng, giới thiệu là chị cả của Tôn Hải liền vội vàng chào hỏi.
Tôn Binh gì. Vợ của em trai, nó thích là . Trương Quế Hoa nhịn mà soi mói vài . Khác với cô em chồng Tôn Thu Phương, cô gái tên Lý Mông sẽ là dâu con nhà họ Tôn, cơ hội va chạm còn nhiều, bà xem xem tính nết thế nào. Xem xét xong, bà sang với bà ngoại Tôn: "Bên nhà con còn mấy cô chồng lắm, nếu thằng Hải vội thế , chúng thể càng thêm ."
Lý Mông bà chị dâu dễ đối phó. Cô còn về dâu, trong lòng tuy khó chịu nhưng cũng chỉ đành nhịn. Cô lờ , tiếp lời, sang việc tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-166.html.]
Trương Quế Hoa thấy Lý Mông bỏ , liền với bà ngoại Tôn: "Mẹ, cái đôi tai Lý Mông là bông tai vàng ?"
Tuy giọng điệu như đang chuyện phiếm, nhưng Tôn Thu Phương ngay mùi ghen tị, ý so bì với Lý Mông đây mà.
"Đó là thằng Hải mua đồ trang sức vàng cho nó đấy. Bây giờ chú trọng mấy cái sính lễ , như chúng ngày xưa, mấy cái chăn bông là ghê gớm lắm ." Ý là tiền của chồng mua, chị đừng mà ghen tị.
Trương Quế Hoa tâm tư xoay chuyển, hiểu ý cô em chồng, : "Nói cũng , thằng Hải giờ sống khá thật đấy, vợ cũng , quán cũng mở, còn tiền mua vàng. Chẳng bù cho chị, vẫn khổ sở ở quê. Hôm nay con Yến với thằng Cường nhà chị quần áo của cái Mẫn, mắt cứ dán chặt . Chị mà trong lòng cũng thấy tủi ."
Bà ngoại Tôn hiểu tính con dâu, nhắc đến chuyện Tôn Hải mở quán là bà ý đồ gì . Bà thở dài, định tiếp lời. Tôn Thu Phương cũng coi như thấy, đẩy xe lăn đưa bà cụ cửa hóng gió.
Bên Tôn Binh chuyện xong với Tôn Hải, quá trình giàu của em trai, trong lòng ông khâm phục vô cùng. Ông ngờ đứa em trai ít của thể học trộm nghề ở tiệm cơm . Trước đó còn nhặt phế liệu, gánh hàng bán rong cổng trường, bày sạp bán đồ ăn. Thảo nào mà kiếm tiền, nhiều việc thế tiền mới là lạ.
Lúc Tôn Binh tuy hâm mộ nhưng hề ghen ghét đỏ mắt.
Ông mấy cân mấy lượng, những việc Tôn Hải nhưng ông thì chịu c.h.ế.t.
Vì chị lên chơi, Tôn Hải tối đó đóng cửa sớm, đưa Lý Mông về nhà trọ chạy về nhà tiếp chuyện chị. Tối đó Tô Trường Vinh cũng về. Cửa hàng mới sửa sang xong xuôi, kệ hàng cũng lắp đặt, đợi hỷ sự của Tôn Hải xong là thể bắt đầu nhập hàng.
Thấy vợ đến, Tô Trường Vinh vội mua rượu, bảo Tôn Thu Phương mấy món thịt để nhắm.
Mấy em quây quần bên bàn rượu hàn huyên chuyện phố phường.