Trọng Sinh: Cuộc Sống Làm Giàu Tươi Đẹp Những Năm 80 - Chương 171

Cập nhật lúc: 2025-12-24 04:36:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Miễn Miễn sai thì nhà bà dạy, chứ ngoài phép nửa câu.

 

Với địa vị hiện tại của Tiết Niệm, ở cái huyện đúng là chẳng ai khiến bà chịu ấm ức. Vừa nãy vì phép lịch sự nên bà mới nhiệt tình tiếp đãi ông cháu nhà họ Cao. Giờ hai bà ngứa mắt, bà cũng chẳng thèm niềm nở nữa, rót chén nóng đặt lên bàn im lặng báo, mặc kệ Cao Long.

 

Cao Long cũng nhận lỡ lời đắc tội với phu nhân chủ tịch huyện, trong lòng thầm ảo não. Chuyện với chủ tịch Triệu còn đắc tội vợ . Xem chuyện khó mà suôn sẻ.

 

Ông nhíu mày, bất động thanh sắc uống . Tô Văn Văn cũng nhận vị dì nãy còn nhiệt tình giờ vẻ vui. Thấy vẻ mặt lạnh nhạt của Tiết Niệm, cô bé dám ho he, chỉ ngoan ngoãn im.

 

Khi chủ tịch Triệu về, Tiết Niệm xuống bếp bê chè nóng phòng cho Tiết Miễn và Tô Mẫn.

 

Vừa phòng, bà thấy "tiểu bá vương" nghịch ngợm nhà đang ngoan ngoãn bàn vẽ vẽ. Cô bé bên cạnh thì ôm quyển sách chăm chú , hai đứa chẳng câu nào nhưng khung cảnh hài hòa đến lạ. Bà nỡ phá vỡ bầu khí .

 

"Nghỉ tay chút , uống bát chè cho ấm ."

 

Tiết Miễn tiếng cô, buông bút, nhăn mặt hỏi: "Cô ơi, về ?"

 

"Chưa ." Tiết Niệm đưa bát chè cho Tô Mẫn, "Đến tìm dượng cháu bàn công chuyện."

 

"Bàn công chuyện mà còn tha lôi trẻ con theo, đúng là tùy tiện thật."

 

Tiết Niệm lắc đầu, quyển sách tay Tô Mẫn: "Thép thế đấy , quyển đấy. Tuổi các cháu bây giờ cũng thích sách ?"

 

Tô Mẫn đáp: "Tinh thần trong sách thì thời đại nào cũng cần thiết ạ."

 

"Cháu đúng là hiểu chuyện hơn thằng Miễn Miễn nhiều." Tiết Niệm trách yêu, ánh mắt tràn đầy yêu thương. Bên cạnh, Tiết Miễn uống xong bát chè: "Cháu với Tiểu Mẫn cứ ở trong thôi, đợi khách về . À đúng , Triệu Học về ạ?"

 

"Nó cũng chẳng đứa bớt lo, chơi , trưa cũng về ăn cơm." Nhắc đến con trai, Tiết Niệm thở dài. Nuôi con trai lúc đầu thì vui, nhưng lớn lên một chút là nghịch như quỷ sứ. Vẫn là con gái hơn, cô bé Tô Mẫn xem, thông minh hiểu chuyện.

 

Bà bê hai cái bát , : "Được , hai đứa cứ chơi , lát cơm chín cô gọi."

 

Chờ Tiết Niệm khỏi, Tiết Miễn cũng chẳng còn tâm trạng vẽ vời, xoay ghế đối diện với Tô Mẫn: "Sao chẳng gì thế, cả ngày chỉ sách thấy chán ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-171.html.]

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Cũng bình thường, tớ vốn ít mà."

 

Tiết Miễn bĩu môi, thấy Tô Mẫn cắm cúi sách, rầu rĩ cô hồi lâu mới tủi : "Tô Mẫn, mùng Ba là tớ về thành phố B ."

 

"Hả?" Tô Mẫn ngẩng đầu , "Về á?"

 

"Ừ, ông bà nội bắt tớ về đó thi cấp ba, nên mùng Ba tớ . Mấy năm nay do ba tớ ở nhà, ông bà già yếu nên mới gửi tớ sang nhà cô, nhưng nhà tớ vẫn tớ về thành phố B."

 

Nghe tin , Tô Mẫn thoáng chút bất ngờ.

 

Xưa nay Tiết Miễn hiện diện quá rõ nét trong cuộc sống của cô, cô cứ tưởng sẽ ở đây mãi, cùng thi một trường cấp ba, tiếp tục bạn cùng bàn. Không ngờ đột ngột như .

 

mà cuộc đời vốn dĩ là những cuộc gặp gỡ và chia ly, ai khi nào bên cạnh sẽ rời .

 

Tô Mẫn thầm trong lòng, sống thời thơ ấu, đôi khi cô cứ ngỡ thực sự là một đứa trẻ, suy nghĩ cũng ngây ngô theo.

 

: "Nếu thi cấp ba ở đó thì về sớm cũng . Hơn nữa ông bà nội tuổi cao , nên về bầu bạn với các cụ."

 

"Cô tớ cũng bảo thế." Tiết Miễn cúi đầu, che giấu nỗi buồn trong mắt.

 

Một lát , Tiết Niệm gọi hai đứa ăn cơm.

 

Khi họ phòng khách, ông cháu nhà họ Cao về .

 

"Cuối cùng cũng ." Tiết Miễn xuống bàn ăn, "Bàn công chuyện mà dẫn theo con nít, đúng là hết nổi. Thà bảo thẳng là đến thăm bạn bè còn đáng tin hơn là bàn công chuyện."

 

"Thằng nhóc , năng kiểu gì thế hả." Chủ tịch Triệu húp canh, mắng.

 

Tiết Niệm : "Miễn Miễn cũng lý đấy, em cũng chẳng tiếp đãi nữa ."

 

 

 

 

Loading...