Lý Mông : "Chị ơi, em thử , ngon lắm. Tối qua em cho Tôn Hải ăn, cũng khen nức nở, em thấy đấy."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tôn Thu Phương : "Thế thì hai đứa cứ thử xem ."
Tối về, Lý Mông vẫn bàn bạc với Tôn Hải chuyện . Bí quyết nghề nghiệp là thứ quý giá, Tô Mẫn còn nhỏ hiểu chuyện, nhưng lớn như họ thể điều, kẻo cháu nó lớn lên nghĩ ngợi.
Lý Mông bảo: "Em tính Tết lì xì cho Mẫn T.ử một phong bao thật dày."
Tôn Hải xong xua tay: "Đừng thế, em mà đưa tiền, con bé nghĩ nhiều đấy. Em đừng nó ít tuổi mà coi thường, đầu óc nó khôn lắm. Anh thấy Tết em mua cho nó bộ quần áo là . Dù năm nay em mới về mợ nó, mua quà cho cháu cũng là phép."
Nghe chồng , Lý Mông vội đồng ý: "May mà bảo em, thì em chuyện thất thố ."
Vợ chồng bàn bạc xong, hai ngày quán cơm nhỏ thêm món lẩu. Mùi thơm bay xa thu hút ít khách quen đến ăn thử.
Nhiều ăn thấy ngon, đến, thành khách ruột luôn.
Món ăn chủ yếu là vì lạ miệng. Chỉ cần cái sự mới lạ qua thì buôn bán sẽ tệ.
Nửa tháng trôi qua, doanh thu từ lẩu còn cao hơn cả cơm xào .
Hơn nữa lẩu chi phí thấp, cần hai vợ chồng bếp nấu nướng liên tục, chỉ cần chuẩn đồ nhúng sẵn, khách gọi là bê ngay. Nhờ thế mà đỡ vất vả hơn hẳn.
Bận rộn mãi đến tận 28 Tết, hai mới treo biển nghỉ Tết.
Ngày đầu tiên nghỉ bán, Lý Mông mua tặng Tô Mẫn một chiếc áo bông màu đỏ kiểu mới nhất. Tôn Thu Phương qua là hàng trung tâm thương mại, giá rẻ chút nào.
"Trẻ con mặc đồ đắt tiền thế gì." Tôn Thu Phương .
Lý Mông đáp: "Con gái ai chẳng thích mặc , Mẫn T.ử xinh xắn thế càng mặc chứ chị."
Nghe em dâu khen con gái , Tôn Thu Phương sướng rơn trong bụng. Bà cuối cùng cũng hiểu thích cô con dâu đến thế. Khéo ăn khéo thế , ai mà chẳng quý.
Vì về quê mâm cơm mắt họ hàng làng xóm, nên chiều 28 Tết, Tôn Hải cõng , dắt vợ về quê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-174.html.]
Tiễn lên xe xong, Tôn Thu Phương hỏi chồng: "Sao, ông về quê ?"
"Bà gì thế, chẳng bảo năm nay về ."
Tôn Thu Phương : "Thì về thật, nhưng dạo cô Lan báo tin sinh em bé, lúc đó về , giờ cũng nên về thăm em nó một chút."
"Thu Phương, ý bà là về quê?"
Tô Trường Vinh ngạc nhiên vợ.
Tôn Thu Phương mím môi liếc chồng: " về thăm cô Lan thôi, chứ định bước chân nhà họ Tô các . Đến lúc đó ông về nhà thì tự về. thăm cô Lan xong là về ngay trong ngày. Giờ nhà tận hai cái cửa hàng, ông lo thì lo."
Tô Mẫn bên cạnh vội : "Con với sang nhà cô Lan." Cô chẳng về nhà chú hai chút nào. Về đó ăn Tết, mà là cãi thì .
Vì Tôn Thu Phương định đón giao thừa ở thành phố nên sáng 29 Tết, cả nhà bắt xe về quê.
Xe đến trấn, Tôn Thu Phương và Tô Mẫn thẳng đến nhà Tô Lan, còn Tô Trường Vinh về nhà bố đẻ. Ông nghĩ, ai bảo là con trai nhà họ Tô cơ chứ, những lúc đúng là thể trốn tránh trách nhiệm .
Nhà Tô Lan xây xong từ năm ngoái, vẫn nền đất cũ.
Khi hai con đến nơi, Tô Lan đang trong phòng cho con bú. Lần cô sinh con gái, cả nhà cưng như trứng mỏng, quần áo giày mũ bé đều do chồng tự tay , tinh xảo.
"Con bé trộm vía yêu quá." Tôn Thu Phương sờ sờ má em bé.
"Sao chị về sớm thế, chẳng bảo 30 mới về ?"
"Năm nay ăn Tết thành phố, về thăm cô với cháu thôi. Anh trai cô về bên , lát nữa chị với cháu Mẫn lên thành phố luôn."
Nghe chị dâu , Tô Lan thừa hiểu là chị cãi với bên nhà nội .
Cô gì thêm, chỉ hỏi thăm tình hình ăn của chị, họ mở thêm chi nhánh thì mừng lắm. "Thế thì quá, em nghĩ ông cả cục mịch của em buôn bán . Không ngờ lên thành phố ăn phát đạt thế."