"Về nhà? Về cái nhà nào? Chẳng còn định đ.á.n.h con Cao Hồng ? Tô Trường Quý, to gan thật đấy, con Hồng nhà nuông chiều từ bé, thì , còn định thượng cẳng chân hạ cẳng tay với nó, ai cho cái gan đấy hả?!" Mẹ Cao , tay suýt thì chọc trán Tô Trường Quý.
"Mẹ, con . Tình cảm vợ chồng con như , con thể đ.á.n.h cô ."
Tô Trường Quý vội vàng chối. Hôm qua ông đúng là giận, nhưng chỉ là giận quá mất khôn trừng mắt một cái thôi. Đâu dám đ.á.n.h Cao Hồng. Thực hôm qua trừng mắt xong ông hối hận . Giờ thì càng thấy chột hơn.
Mẹ Cao thấy thái độ của con rể, trong lòng mới nguôi ngoai đôi chút. vẫn cho Tô Trường Quý cửa: "Con Hồng nó bảo, quỳ xuống tạ mặt nó, giấy cam đoan, hứa từ nay về về cái nhà quê ăn Tết nữa, và đảm bảo nổi nóng với nó, việc đều theo nó. Thì nó mới chịu về. Không thì miễn bàn."
"Mẹ, chuyện ..."
Tô Trường Quý xong những lời , trong lòng nghẹn ứ.
Đây giấy cam đoan, rõ ràng là giấy bán mà.
Trong lúc Tô Trường Quý đang dằn vặt nội tâm, Cao Long tay cầm cặp táp từ bên ngoài trở về.
Nhìn thấy Tô Trường Quý và vợ đang ở cửa, ông nhíu mày hỏi: "Hai gì thế ? Sao nhà?"
"Ba." Tô Trường Quý Cao Long với ánh mắt cầu khẩn.
Trong cái nhà , cũng chỉ Cao Long là duy nhất đối xử với ông chút hòa nhã.
Cao Long liếc bà vợ đang mặt nặng mày nhẹ, liền đoán sự tình.
Ông xách cặp ngang qua hai , bước nhà, thẳng: "Trường Quý, nhà ."
"Dạ, ba." Tô Trường Quý mừng rỡ, vội vàng theo trong. Mẹ Cao đang định phản đối, nhưng thấy chồng nhíu mày, bà đành im bặt. Bà hậm hực , khoanh tay phịch xuống sô pha, chẳng thèm liếc con rể lấy một cái, chỉ sang cằn nhằn với Cao Long: "Con gái chịu ấm ức, ông cha mà chẳng quản lý gì cả. Còn cho nó nhà, lát nữa con Hồng về, nó nổi giận cho xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-182.html.]
Tô Trường Quý cúi đầu xuống ghế sô pha bên cạnh, dám ho he tiếng nào. Ông , nếu qua ải của bố vợ thì những ngày tháng trong cái nhà sẽ chẳng yên .
"Ba, con thật sự bắt nạt Cao Hồng. Cô hiểu lầm con thôi, ba."
Cao Long uống một ngụm , nghiêm túc con rể: "Ba chỉ hỏi con, chuyện vay tiền hồi , con bàn bạc với cái Hồng một tiếng? Số tiền tuy nhiều, nhưng hành động đó chứng tỏ con coi trọng vợ . Chẳng lẽ con nghĩ tới, khi đến đòi nợ mà cái Hồng ngơ ngác gì, sẽ nghĩ về nó thế nào? Hoặc là nghĩ nó định quỵt nợ, hoặc là nghĩ nó chẳng tiếng gì trong nhà, đến chuyện chồng vay tiền cũng ."
"Ba, chuyện là con sai ."
Đầu Tô Trường Quý càng cúi thấp hơn. Vì chuyện mà mấy tháng nay ông chỉ trích ngớt.
Thấy thái độ thành khẩn của con rể, Cao Long mới hài lòng đôi chút, tiếp tục : "Trường Quý, hồi vì cưới cái Hồng, con hứa mặt ba là sẽ đối xử với nó. Mấy năm nay ba đều thấy cả, nhưng con gái rượu của ba từ bé từng chịu một lời nặng nhẹ nào. Người ngoài thì càng phép bắt nạt nó."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Ba, con thật sự ."
"Nếu thì nghĩ cách cho cái Hồng thấy thành ý của con . Tính nết nó thế nào con cũng đấy, ba khuyên cũng vô ích. Tự con liệu mà ."
Dứt lời, Cao Long dậy: "Con cứ đây suy nghĩ cho kỹ, lát nữa cái Hồng về, con tự gì."
Nói xong, ông thẳng về phòng, mặc kệ sắc mặt trắng bệch của con rể.
Chỉ còn Cao bên cạnh, lạnh lùng Tô Trường Quý.
Bà vốn chướng mắt rể từ lâu, nếu chồng bà bảo thật thà, tin cậy, con gái bà sẽ chịu khổ, thì bà đời nào đồng ý mối hôn sự . Nhà nghèo thì thôi , còn lắm họ hàng rắc rối.
Tô Trường Quý sô pha đợi lâu, cảm thấy cõi lòng đang nguội lạnh từng chút một.