Trọng Sinh: Cuộc Sống Làm Giàu Tươi Đẹp Những Năm 80 - Chương 209

Cập nhật lúc: 2025-12-24 04:37:00
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9pXTN04ddp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kiếp những lời đồn đại về Tô Văn Văn, giờ xem là chuyện bịa đặt.

 

Tuổi như , lớn lên thì còn đến mức nào nữa.

 

Tô Mẫn dây dưa nhiều với Tô Văn Văn, đeo cặp sách bỏ .

 

Tô Văn Văn cái dáng vẻ vân đạm phong khinh của cô, tức đến giậm chân tại chỗ. Cô hiểu nổi, rõ ràng là chiếm thế thượng phong mới đúng, tại nào cô cũng tức giận hơn cả Tô Mẫn.

 

Thứ Bảy, Tô Mẫn mang theo lọ dưa muối Tôn Thu Phương chuẩn , bỏ lá thư cho Tiết Miễn cùng bức thư tố giác cặp.

 

Trước tiên vòng qua bưu điện gửi thư cho Tiết Miễn, đó Tô Mẫn mới đeo cặp về phía nhà Triệu huyện trưởng.

 

đến nhiều , quen, bảo vệ ở cổng khu tập thể cũng cô, thấy cô đến thì ngăn cản, cho thẳng.

 

Tô Mẫn quen cửa quen nẻo đến gõ cửa.

 

Mới gõ hai cái, cửa liền mở, mở cửa chính là Tiết Niệm.

 

"Tiểu Mẫn, là cháu ." Tiết Niệm thấy Tô Mẫn đến thì chút ngạc nhiên. "Mau nhà ."

 

Tô Mẫn bước : "Cháu chào dì ạ, cháu phiền dì ."

 

"Phiền gì mà phiền, cháu đến thăm dì, dì vui còn hết. Dì còn tưởng Miễn Miễn thì cháu đến nhà dì chơi nữa chứ. Chú Triệu hôm qua còn nhắc đến cháu đấy."

 

Tiết Niệm lấy đồ ăn vặt cho cô .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-209.html.]

Tô Mẫn thấy Tiết Niệm bận rộn, vội : "Dì ơi, dì đừng bận tâm, cháu cũng đầu đến đây, nào dì cũng tiếp đón thế , cháu ngại lắm ạ."

 

"Có gì mà ngại, ngày thường nhà ít đến, trong nhà trẻ con nên chẳng ai ăn mấy thứ ."

 

Tô Mẫn thắc mắc: "Cháu Tiết Miễn họ Triệu Học mà ạ?"

 

"Nó cũng cả ngày về nhà, hiện tại đang học ở thành phố, sắp thi đại học ." Nhắc đến Triệu Học, mặt Tiết Niệm tự chủ hiện lên nụ .

 

Tô Mẫn bưng chén uống một ngụm, lấy lọ dưa muối xách tay : "Mẹ cháu dì thích ăn món , nên bảo cháu tiện thể mang một ít qua. Ở nhà cháu nhiều lắm ạ."

 

"Mẹ cháu thật là quá khách sáo, nhưng dì đúng là thích ăn cái thật." Tiết Niệm : "Ăn cháo mà thêm chút dưa thì trôi cơm lắm."

 

Tô Mẫn xoa xoa chén trong tay, trong lòng âm thầm cân nhắc một hồi, lấy từ trong cặp một phong thư.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Đây là?" Tiết Niệm đang bóc lạc ăn, thấy Tô Mẫn đột nhiên lấy một phong thư thì sững sờ.

 

"Dì ạ, thực hôm nay cháu đến, chủ yếu cũng là vì chuyện . Cháu quy trình tố giác bình thường thế nào. Cháu chú Triệu ở huyện ủy, lẽ thể quản việc , cho nên gửi bức thư tố giác cho chú Triệu."

 

Tiết Niệm còn tưởng là thư cho cháu trai , đang định trêu chọc, thế mà là thư tố giác thì kinh ngạc hỏi: "Đây là thư tố giác về việc gì?"

 

"Thực thì lẽ cũng chuyện gì to tát. đối với cháu mà , nó quan hệ đến tiền đồ tương lai của cháu, cho nên cháu thể coi trọng. Cháu cũng vì nguyên nhân gì, đột nhiên nhà trường điều từ lớp cũ sang lớp khác. Thành tích của cháu thứ ba trường, vốn dĩ ở lớp 1 (lớp chọn), khai giảng mấy ngày, giáo viên chủ nhiệm bảo với cháu là lãnh đạo nhà trường yêu cầu cháu chuyển sang lớp 7. Cũng đưa bất kỳ lý do nào."

 

"Có chuyện ?" Tiết Niệm xong, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc. Bà tuy can thiệp chuyện chính sự, nhưng là một phụ , bà cũng chuyện ảnh hưởng lớn thế nào đến một đứa trẻ.

 

Vốn dĩ dựa thành tích của thi lớp chọn, vô duyên vô cớ điều . Đối với một đứa trẻ mà , đây là một cú sốc lớn, cẩn thận thì hỏng cả việc học hành. Càng đến hiện tại đang là thời điểm lớp 9 quan trọng.

 

Tô Mẫn thở dài : "Ngoài , hồi lớp 6 cũng chuyện như xảy . Cũng là vô duyên vô cớ bắt cháu chuyển sang lớp khác, nhờ Tiết Miễn học cùng lớp với cháu, cháu mới chuyển về. Dì ơi, cháu chú Triệu quản việc , nếu quản , dì thể chỉ cho cháu cần tìm đến để đòi công bằng ạ? Chúng cháu tuy tuổi còn nhỏ, nhưng cháu cũng hiểu, chuyện ảnh hưởng đến cháu."

Loading...