Trọng Sinh Cướp Lại Cơ Duyên Cứu Cả Gia Đình - Chương 111: --- Sóng Gió

Cập nhật lúc: 2025-11-07 03:53:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Khóc , sinh ly tử biệt, cái gì mà .”

 

“Chị dâu sinh nở, tiểu cô tử, cứ mắt la mày lét đưa trứng gà với gà mái già qua, xem xem bản cái gì nào?”

 

“Chuyện lớn như , tay đến.”

 

“Con dâu cả, con đừng như , nếu gia đến thông báo...”

 

“Thôi , mèo mù vớ cá rán.” Bình Dụ trực tiếp ngắt lời Bình phụ, tuy miệng để tâm, nhưng trong lòng vẫn sợ hãi.

 

Đêm đó đất rung núi chuyển, y tận mắt chứng kiến ngọn núi xa xa san bằng.

 

Trước thiên tai, như kiến.

 

“Nhi tử, con cả nhà họ chẳng mấy chốc sẽ dời nhà nương tựa thích, bảo chúng cũng theo.” Bình mẫu do dự một lát, cuối cùng vẫn .

 

“Chúng theo cùng thì thể thống gì? Chỉ là chút dính dáng thích, lẽ nào còn sống ánh mắt khác ?” Nói thật, vợ chồng Bình Dụ thật ngại Lâm Huyên Vũ, vị phu .

 

Có thể dính líu thì đừng dính líu, ghê rợn lắm.

 

“Con rể , đại nạn sợ rằng đại dịch, hơn nữa nhi tử con phát hiện , năm nay lâu hề mưa, đất đai đều nứt nẻ .”

 

“Làm thể? Đừng ở đây mà gieo rắc tin đồn giật gân.” Bình Dụ trừng mắt hung ác Bình mẫu một cái, quanh tứ phía phát hiện dân làng về phía họ, mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Đâu thần bí như lời bọn họ .

 

Ổ vàng ổ bạc bằng ổ ch.ó của .

 

Hơn nữa, nương tựa thích đơn giản như ?

 

Thật sự coi quan phủ là ăn , lộ dẫn tốn bạc ?

 

Đừng thấy Bình Dụ như , trong lòng y bồn chồn yên.

 

Đang suy tính nên một chuyến đến Nam Sơn trấn , từ xa liền thấy một bóng quen thuộc.

 

Há chẳng là Lâm Huyên Bình .

 

Lâm Huyên Bình đến là tránh mặt khác, nhét bọc đồ trong tay cho Bình Dụ, "Tiết kiệm mà dùng, đừng chim đầu đàn."

 

Đợi , Bình Dụ mở bọc đồ , bên trong là lương thực, d.ư.ợ.c liệu và một nắm bạc vụn nhỏ.

 

Tránh ánh mắt của ngoài, Bình Dụ lén lút giấu bạc vụn , liền thấy lão bà của chẳng từ khi nào đến, chỉ thấy nàng giật mạnh bọc đồ , mặt tuy đầy vẻ ghét bỏ khi thấy đồ bên trong, nhưng tay thành thật ôm cả bọc lòng.

 

Vợ chồng Bình Dụ , trong lòng bỗng dưng dâng lên một nỗi hoảng sợ vô cớ.

 

nghĩ , cảm thấy bọn họ lo lắng thái quá.

 

Sao thể nhiều chuyện vớ vẩn đến mức khiến họ rời xa quê hương, sống nhờ nhà khác, bọn họ tuyệt đối sẽ đồng ý.

 

Lâm Du miễn cưỡng ngủ hai canh giờ liền tỉnh, vì ngủ ngon mà đau đầu như búa bổ, uống mấy ngụm linh tuyền thủy mới thuyên giảm.

 

Trong nhà còn hỗn loạn như hôm qua, đồ đạc chất đống khắp nơi.

 

Đồ đạc trong nhà và vật phẩm chôn vùi căn nhà đổ nát đều đào lên, lau rửa sạch sẽ sắp đặt khu đất trống cách đó.

 

Lúa thu hoạch trải phơi nắng để tránh nảy mầm, phơi khô một lớp cào lớp khác.

 

“Trầm Chí, lập tức dậy cho .” Trầm Nhạn một tay ôm hài tử, nhấc chân định đá Trầm Chí dậy.

 

“Tỷ, cho ngủ thêm lát nữa.” Trầm Chí lười biếng trùm đầu, giả c.h.ế.t tại chỗ.

 

Nhìn Trầm phụ Trầm mẫu đang dài, Lâm Du chống cằm một tay, về phía Trầm Nhạn.

 

Cũng như những dân làng khác, nhà họ Lâm ban ngày cũng vô cùng bận rộn.

 

Người lớn theo dòng núi chặt củi gánh nước, trẻ con thì hái nấm, đ.á.n.h cá, mò ngao ốc.

 

Nước sông cạn , lộ lớp đất màu mỡ bên trong, ngao mò cái nào dính cái đó, ốc sông ven bờ càng nhiều vô kể.

 

Lâm Di, Lâm Mạt, Lâm Tấn, Lâm Hoành xách thẳng hai thùng lớn ngao ốc về, rửa sạch nấu chín, dùng que nhỏ lấy thịt ngao và ốc .

 

Sau đó dùng tro bếp chà xát rửa sạch, cho đến khi còn nước trắng đục chảy nữa là .

 

Bữa trưa ăn là thịt ốc ngao xào cay, ớt thái hạt lựu xào nhanh với thịt ốc ngao, khi chảo rắc một nắm lớn lá tía tô, mùi vị đó, thơm cay thật đưa cơm.

 

Hai thùng lớn ốc ngao, rửa hơn nửa chậu, Lý Tú Chi chỉ xào một nửa, nửa còn Lâm Du bỏ máy sấy.

 

Từ hôm qua đến giờ, máy sấy từng ngừng hoạt động.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/chuong-111-song-gio.html.]

4438 vẫn luôn ở trong gian, sấy khô xong cho mẻ khác , đóng gói cẩn thận cất nhà gỗ.

 

Tuy là dữ liệu, nhưng thực thể Lâm Du thể rõ ràng thấy quầng thâm mí mắt nó.

 

, khi món thịt ốc ngao xào cay lò, Lâm Du cũng để cho nó một bát.

 

Cơm bí đỏ trộn với thịt ốc ngao thơm cay, một miếng đưa xuống, thật là thơm ngon vô cùng.

 

Đừng 4438 ăn đến mức say mê, cả gia đình họ Lâm cũng hận thể vùi đầu bát.

 

No bụng, cả nhà tiếp tục bận rộn.

 

Rửa nấm rau dại, giã gạo g.i.ế.c gà vịt, ướp trứng gà trứng vịt, vò đậu que cà tím phơi khô, hấp bí đỏ...

 

Hũ dầu vỡ, dầu Lý Tú Chi dùng hũ khác đựng, dầu bẩn nàng cũng nỡ bỏ, đổ nồi đun sôi lửa lớn cho nước bột mì , khiến vết bẩn bám lớp bột mì, vớt liền nửa nồi dầu sạch.

 

Vừa , trong nhà nấm nhiều, Lý Tú Chi dứt khoát chiên sốt nấm.

 

Nấm thái hạt lựu chiên lửa nhỏ từ từ, chiên đến khi vàng giòn thì thêm các loại ớt, thịt xông khói thái hạt lựu, dưa muối thái hạt lựu v.v.

 

“Thơm quá ?”

 

“Lý Tú Chi sống nữa ?”

 

“Nhà đổ , nghĩ đến việc xây nhà , phung phí ăn uống.”

 

Nấm để nguội, Lý Tú Chi cho nấm dầu muối nước cất , phần còn trong nồi cũng lãng phí, bánh bí đỏ tách phết một lớp chấm một cái.

 

Tuy mới ăn no, nhưng ngửi mùi vị đó, chỉ thôi thấy đói .

 

Vừa ăn , cả nhà càng càng hăng say.

 

Chỉ riêng ba miệng ăn nhà họ Trầm thì cợt nhả, lười biếng.

 

Khi đêm xuống, cả nhà họ Lâm bận rộn cả ngày cuối cùng cũng nghỉ ngơi, vội vàng ăn mấy cái bánh bí đỏ phết sốt nấm, ngay tại chỗ ngủ .

 

Khi tỉnh , trời khuya khoắt.

 

Rừng phong chẳng thấy một tiếng ch.ó sủa.

 

Lâm Du là tỉnh dậy đầu tiên, nàng dẫn đầu gọi Lý Tú Chi dậy.

 

Mèo con Kute

Lý Tú Chi cầm hỏa chiết tử, với Lâm Du từng cái một cái nào thể thu , cái nào đợi dọn dẹp xong mới thu.

 

chứng kiến nhiều , nhưng khi thấy vật phẩm biến mất giữa trung, Lý Tú Chi vẫn thấy vô cùng kinh ngạc, đôi mắt già nua lấp lánh sáng ngời.

 

Dắt con la , Lý Tú Chi buộc từng cái chăn bông áo khoác mùa đông dùng trong mùa đông trải lên xe la.

 

Tiếng động khiến những còn trong nhà họ Lâm lượt tỉnh dậy, tự giác thu dọn đồ đạc của .

 

Không gian xe la hạn, đương nhiên đặt những thứ quan trọng nhất của mỗi .

 

Những thứ thứ yếu thì tự mang.

 

Bớt bớt thêm thêm, chậm chạp ì ạch, xe la chừa chỗ cho cặp song sinh ngủ, hơn mười miệng ăn nhà họ Lâm vác lên bọc đồ tự thu dọn.

 

Bọc đồ, về ngôi nhà ở nhiều năm, trong lòng mặt đều đầy sự luyến tiếc.

 

Lý Tú Chi thở dài thườn thượt, mắt ngấn lệ, đó lấy túi da bò đựng nước mà Lâm Du đưa cho nàng đó, mỗi một cái.

 

Khi đưa cho ba miệng ăn nhà họ Trầm, Lý Tú Chi gọi dậy thì Trầm Nhạn cản .

 

Túi da bò đập mặt Trầm Chí, Trầm Chí tưởng là muỗi, ôm đầu lật , chân đá Trầm phụ Trầm mẫu, lẩm bẩm vài câu ngáy khò khò.

 

“Nương, đừng quản bọn họ.” Đức tính của nhà đẻ Trầm Nhạn rõ nhất, dù quản bọn họ thì cũng sẽ mặt dày mà theo.

 

Nghĩ đến mới qua đầy một ngày giả vờ đáng yêu, cho bọn họ nếm trải chút khổ sở .

 

Nếu , sẽ kéo lùi cả nhà.

 

Đổ đầy nước, Trầm Nhạn đặt cặp song sinh đang ngủ say lên xe la, Lâm Huyên Bình treo nồi sắt, thùng gỗ và chậu lên nóc xe la, kéo con la ngoài.

 

Cả nhà ba bước một ngoái đầu, cuối cùng vẫn rưng rưng nước mắt bước nhanh ngoài.

 

Lâm Du thì trong bóng tối thu hết tất cả đồ đạc còn trong nhà gian.

 

Kiếp , nàng trải qua một , trọng sinh, cũng dấy lên một chút sóng gió nào trong lòng nàng.

 

Chỉ cần nhà còn đó, nơi nào nhà, nơi đó chính là nhà.

 

 

Loading...