Trọng Sinh Cướp Lại Cơ Duyên Cứu Cả Gia Đình - Chương 115: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-07 03:53:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Rõ ràng, rõ ràng nãy mở kho lương thì bên trong vẫn trống rỗng một mảnh.

 

Mới qua bao lâu, đầy ?

 

Rốt cuộc là ở xảy vấn đề?

Mèo con Kute

 

ai thể mí mắt bọn họ mà lấp đầy kho lương trống rỗng, còn giống hệt với lương thực để trong kho đây?

 

Chuyện … lẽ nào là gặp quỷ?

 

“Là đầy .”

 

“Ai bên trong là lương thực ?”

 

Dường như để kiểm chứng, đàn ông cầm đầu một rìu bổ nát một túi lương thực, những hạt lúa bên trong rơi lộp bộp xuống đất, tung bụi mù mịt.

 

Trong lúc xô đẩy lùi , một túi lương thực rơi xuống đất, kinh hoàng lên tiếng, “Tay, ở đó một cánh tay !”

 

Nghe thấy động tĩnh , Tô bộ đầu nhanh chóng xông kho lương, dời các túi lương thực xem, quả nhiên là huyện lệnh lâu lộ diện.

 

Nhìn vết thương , rõ ràng là cắt cổ, một đòn đoạt mạng.

 

Các bách tính tận mắt chứng kiến đều lùi , trong lòng kinh sợ bàng hoàng.

 

Huyện lão gia mất , huyện lão gia mất chứ?

 

Sao thể như ?

 

Nếu mất từ sớm, thì việc bọn họ gây náo loạn hôm nay, còn vững ?

 

Nghĩ đến hậu quả của việc gây chuyện, như chim vỡ tổ tản khắp nơi, chớp mắt chạy sạch.

 

Tô bộ đầu phái truy bắt, nãy sở dĩ tay ngay lập tức là vì đang quan sát trong bóng tối.

 

Rõ ràng, kẻ cố ý gây sự, trong ngoài cấu kết.

 

Lạnh lùng mấy bộ khoái đang tiếp ứng, Tô bộ đầu rút kiếm , nhanh chóng khống chế bọn họ, trói gô , đó đích thẩm vấn.

 

Huyện lệnh c.h.ế.t, đây chuyện nhỏ, cộng thêm tai họa, cần báo cáo lên cấp càng sớm càng .

 

Nếu kéo dài quá lâu, hậu quả sẽ thể lường .

 

Tin tức truyền đến Dụ gia, Dụ Thi Ý trầm ngâm hồi lâu thể định thần.

 

Ngón tay mân mê bình sứ, nữ tử mà thật sự .

 

Nàng cách nào chứ?

 

Hay là suy đoán của sai ?

 

Không, nàng đoán sai.

 

Kẻ ẩn trong bóng tối một vòng lớn như , mục đích hẳn là Dụ gia nàng .

 

Dụ gia từng là hoàng thương, lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, khi phụ là huyện lệnh chỗ dựa, nàng thể ngang ngược, ngược , nếu nàng chờ c.h.ế.t, chỉ thể nuốt chửng dần dần.

 

Nàng cần chuẩn sớm.

 

Siết chặt bình sứ trong tay, đáy mắt Dụ Thi Ý lóe lên một tia quyết đoán.

 

Huyện lệnh vong, nha môn huyện giới nghiêm, bộ Nam Sơn Trấn rơi tình cảnh vi diệu, ai ai cũng tự lo sợ.

 

Lâm Du một tiếng động về phía tiệm rèn.

 

Đi ngang qua phố ẩm thực, Lâm Du nhịn mua nhiều đồ ăn, bánh nướng, quẩy, há cảo, bánh bao thịt, bánh bao chay, hoành thánh, bún khô, còn , vịt và thịt xá xíu.

 

Nhân lúc che chắn, Lâm Du chỉ giữ một con gà , còn đều cất gian.

 

“Tỷ, tỷ thật sự cùng chúng ? Nhà của Thiệu Văn Khánh , nếu tỷ nguyện ý, sẽ thuyết phục nương…”

 

Lời còn dứt, Lâm Niệm Lâm Tư đẩy mạnh một cái, “Không cần ngươi giả bộ bụng.”

 

“Lâm Niệm, thấy cả nhà ghét bỏ đoạn tuyệt quan hệ, rơi cảnh ngộ ngươi đắc ý ?”

 

“Ngươi gì mà đắc ý?”

 

13. “Ngươi dựa cái gì mà ở đây xem đùa? Sao trận hỏa hoạn thiêu c.h.ế.t ngươi .” Ông trời thật bất công, bất công, dựa cái gì mà thứ đều để Lâm Niệm ngươi .

 

Chỉ nàng là lún sâu vũng bùn thể trở , cũng thể đầu.

 

“Lâm Tư, ngươi hỗn xược.” Lâm Niệm đầu tiên đối mặt trực tiếp với sự hận thù của Lâm Tư, nó dày đặc đến mức khiến nàng sởn gai ốc, nàng hiểu, vì nàng hận đến ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/chuong-115.html.]

 

Bấy nhiêu năm nay, nàng đối xử với nàng còn đủ ?

 

“Đừng dùng ánh mắt đó .” Nhận thấy ánh mắt tổn thương pha lẫn thương hại của Lâm Niệm, Lâm Tư ác nghiệt trừng nàng, “Ngươi bấy nhiêu năm nay đối xử với tệ?”

 

“Ta khinh, ngươi chẳng qua là khoe khoang mặt , vứt dưa hấu mà nhặt dưa chuột ? Khiến ngươi công nhặt món hời lớn.”

 

“Đây đều là vì , nếu , ngươi thể ngày hôm nay ? Lâm Niệm, đời ngươi đều nợ , mau đưa tiền bạc cho .”

 

“Ta .” Lâm Niệm cố gắng giãy dụa, nhưng Lâm Tư sức lực lớn hơn nàng, Lâm Niệm giãy thoát, túi tiền nàng giật lấy thô bạo, cũng đẩy mạnh xuống đất.

 

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lâm Du tình cờ ngang qua đỡ lấy Lâm Niệm, đồng thời giật túi tiền.

 

Lâm Tư nổi giận, “Lâm Du ngươi đồ tiện tì, mau trả túi tiền cho .”

 

Nàng sờ bạc bên trong, ít nhất cũng bốn năm lạng, Tề Toại Niên thật là hào phóng, nhiều bạc như cho là cho.

 

Sự ghen ghét trong đáy mắt lóe lên tắt, Lâm Du bảo vệ Lâm Niệm phía , Lâm Tư ngửi thấy mùi gà , kìm nuốt nước miếng ừng ực, nghĩ đến hương vị gà , ánh mắt Lâm Tư càng thêm cuồng nhiệt, “Đưa gà và túi tiền cho , sẽ truy cứu.”

 

“Nếu , sẽ khiến ngươi ăn hết ôm .”

 

Lâm Du tiếng nào, chỉ là khi Lâm Tư nhào tới, nàng giơ tay tát mạnh mặt Lâm Tư.

 

Lâm Tư ôm mặt thể tin nổi ngẩng đầu, “Lâm Du ngươi đồ tiện nhân, mà dám đ.á.n.h ? Ta là đại cô của ngươi đó.”

 

“Ta đ.á.n.h thì đánh.”

 

“Vậy thì chứ, ngươi thể ?” Lâm Du , tát Lâm Tư một bạt tai.

 

Nàng đ.á.n.h Lâm Tư từ lâu .

 

Từ kiếp nàng , chỉ là vẫn khổ sở vì cơ hội.

 

Sau khi trọng sinh duy trì nhân thiết, nàng cũng đành cố nhịn, nhưng giờ, sắp rời khỏi Nam Sơn Trấn , nàng còn nhịn cái gì nữa.

 

“A a a a, Lâm Du g.i.ế.c ngươi.” Lâm Tư tức giận run rẩy, gào thét xông về phía Lâm Du.

 

Lâm Du trực diện đối mặt Lâm Tư, giơ tay bạt tai lia lịa.

 

Nàng hận Lâm Tư.

 

14. Hận nàng uổng công con cháu, chị em, đ.â.m lưng tất cả trong nhà đẻ.

 

Càng hận nàng giậu đổ bìm leo, xứng .

 

Lâm Du đ.á.n.h đến đỏ cả mắt, thấy Lâm Tư tát đến trợn trắng mắt, Lâm Niệm sợ thật sự xảy chuyện gì, vội vàng kéo hai .

 

Lâm Tư phun một bãi m.á.u lẫn hai chiếc răng.

 

Trong nỗi kinh hoàng, đôi chân nàng mềm nhũn, khoảnh khắc Lâm Du kiềm chế, bốn mắt chạm , Lâm Tư một cảm giác cận kề cái c.h.ế.t.

 

Từ khi nào Lâm Du cái tiện nhân trở nên đáng sợ như ?

 

Trong tiềm thức, Lâm Tư lùi với đôi chân mềm nhũn như cọng mì, giữa đôi mày là nỗi kinh hãi ngừng.

 

“Lâm Tư, nếu ngươi chút cốt khí, đời đừng bao giờ xuất hiện mặt chúng .”

 

“Lâm Du, sỉ nhục ngày hôm nay, ghi nhớ, ngươi cứ chờ đó.”

 

Lâm Tư lăn lộn bò chạy.

 

Nhìn bóng lưng nàng khuất xa, Lâm Du cụp mắt, thu sự hung ác trong đáy mắt.

 

Lâm Niệm nắm chặt cổ tay Lâm Du, “A Du, đó dù cũng là đại cô của tỷ, tỷ thể tay?”

 

“Tiểu cô, nàng đoạn tuyệt quan hệ với chúng .”

 

Nàng , nên nàng thể đánh.

 

Lâm Niệm nghẹn họng, còn gì đó, Lâm Du xé một chiếc đùi gà nhét miệng.

 

Trở về tiệm rèn, phía thêm một chiếc xe lừa.

 

Chưa nhà, Lâm Du ngửi thấy một mùi thơm quyến rũ.

 

Mùi thịt gà lẫn mùi rượu.

 

Lâm Du và Lâm Niệm , nhanh chân nhà, thấy bàn bày đầy những món ngon – thịt hun khói xào măng, đậu phụ chiên giòn, bí đao om dầu, đậu cô ve nghiền om ớt, mướp xào, và cả món gà xào cay đang ở trong nồi.

 

Thịt gà chiên vàng ruộm, ớt phủ đầy dầu bóng bẩy, trong lúc xào còn rắc rượu trắng , lửa trong nồi bùng lên, hương rượu nồng nàn lan tỏa.

 

 

Loading...