Trọng Sinh Cướp Lại Cơ Duyên Cứu Cả Gia Đình - Chương 162:: Tố Cáo ---
Cập nhật lúc: 2025-11-07 03:55:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy , Lâm Du lật tìm trong thương thành, mua một cuốn 'Cẩm Nang Người Tài Kiến Thiết', ngay khi nhận , Lâm Huyên Vũ yêu thích rời tay.
Hai ngày tiếp theo đều ngủ nghỉ.
lúc gặp mùa cấy lúa, Lý Tú Chi sợ thật sự gắng sức quá độ, liền trực tiếp tịch thu cuốn sách, cho đến khi cấy xong mới trả cho .
Nông bận kết thúc, Lâm Du cũng nhàn rỗi, cầm giá trị hút kiếm từ Lâm Dương, bắt đầu mua sắm ồ ạt trong thương thành.
Cây đào, cây mận, cây tỳ bà, cây xoài, cây lê, cây táo, cây quýt, cây táo tàu, cây hồng, ngoài còn nhân cơ hội chuyển những giàn nho, cây dương mai và cây vả di thực gian.
Sau khi chuyển , nàng nhanh chóng đào hố chôn xuống, dùng linh tuyền thủy tưới đẫm.
Hoàn thành quy trình , mỗi cây ăn quả nàng trồng đều sống sót.
Lâm Du cũng trồng phân tán, mà trồng bao quanh căn nhà gỗ, như sẽ dễ dàng hái quả hơn.
Trồng xong cây ăn quả, Lâm Du bổ sung một loạt cà chua, rau diếp, bầu, mướp hương và dưa hấu Kỳ Lân cùng cây dâu tây mà 4438 là ngon.
Trồng xong vẫn dùng linh tuyền thủy tưới đẫm.
Nghĩ đến vài tháng nữa là thể ăn các loại trái cây và rau củ hiếm , Lâm Du liền cảm thấy sảng khoái tinh thần.
Sau khi nông bận kết thúc, bước thời kỳ nông nhàn, Sóc và Cảnh khi theo bọn họ trồng lúa giống, nảy sinh ý định xây nhà.
Lâm Huyên Vũ đang mê mẩn cuốn 'Cẩm Nang Người Tài Kiến Thiết' , liền để Lâm Du và Lâm Huyên Bình qua giúp đỡ.
Lâm Huyên Bình quả thực trải nghiệm một thế nào là kinh hồn bạt vía, cây cối cao ngất và vách đá cheo leo như , cứ thế mà nhảy qua ?
Suốt quãng đường dám mở mắt, khi hai chân chạm đất, bắp chân đều run rẩy, chân mềm nhũn như sợi mì.
Nếu Lâm Du dìu đỡ, e rằng quỳ xuống đất mặt .
Khi đến nơi, Lâm Du và Lâm Huyên Bình liền thấy Sóc và đồng bọn chặt những cây cần dùng, từng cây một xếp ngay ngắn ở đó.
Lâm Huyên Bình bình tĩnh , nhanh nhập tâm, một lời là , thực tế chỉ dạy bọn họ cách xây nhà.
Trước khi xây nhà xử lý gỗ thế nào, cần gì để tránh mối mọt, để xây móng nhà vững chắc...
Dạy tận tay, chỉ thiếu nước đút tận miệng.
Lâm Du cũng nhàn rỗi, nàng đề thi giảng dạy, chạy khắp nơi như khỉ ở khu vực của bản địa.
Nàng phát hiện so với nơi bọn họ ở, khu vực an hơn chỉ một chút, lẽ là nhờ lợi thế kỹ năng trời phú của bọn họ.
Dù thì ai cũng thể như khỉ đu dây trong núi, thoắt cái nhảy từ cây sang cây khác.
Sự linh hoạt , ở núi cũng thuộc hàng kiệt xuất .
Không chỉ , tài nguyên ở đây cũng phong phú hơn nhiều.
Động vật hoang dã hết đàn đến đàn khác, nấm, măng, cây hạt dẻ, cây phỉ, v.v., thì hết đợt đến đợt khác.
bọn họ đối với những thứ hề hứng thú, thậm chí thấy nấm còn giẫm nát bét.
Lâm Du & 4438 tận mắt chứng kiến: Thật là phung phí của trời a a a a.
Sau đó, Lâm Du thực sự thể chịu đựng nữa, liền thẳng đến phía , dẫn đầu hái lượm và ném gian hoặc giỏ lưng.
Bọn họ mặt mũi lo lắng, cố gắng ngăn cản, nhưng đều Lâm Du phớt lờ.
Hái đầy một giỏ nấm gan bò, nấm rơm và nấm đầu xanh, Lâm Du trở về bội thu.
Vừa về đến nơi, tất cả những theo nàng đều đến mách Hoa bà bà.
Hoa bà bà chống gậy vội vã chạy đến: “Du cô nương, cái độc, ăn .”
“Mấy năm ăn , nôn tháo tả, thần trí tỉnh táo, suýt nữa mất mạng.”
“Hoa bà bà, yên tâm, những loại nấm độc.” Lâm Du đổ nấm trong giỏ , lấy ba loại nấm nổi bật nhất: “Đây là nấm gan bò, nấm lớn, thịt dày, cuống nấm thô tráng...”
Sau khi Lâm Du giải thích rõ ràng đặc điểm của từng loại nấm một, những bản địa vẫn tỏ vẻ kháng cự, Lâm Du cũng giận, mà xử lý nấm, rửa sạch bằng nước, ngay tại chỗ hai món nấm.
Nấm rửa sạch thái lát hoặc xé thành sợi, một nửa dùng để hầm thịt, một nửa để xào.
Lâm Du chuẩn ớt xanh, ớt đỏ và bột ớt, bắc chảo đổ dầu, cho nấm , xào nhanh lửa lớn, cho đến khi nấm mềm , bắt đầu phát tiếng xèo xèo của dầu, đó cho ớt thái .
Xào đều, ớt chín mềm, thêm muối nêm nếm, nếu thấy đủ cay, cuối cùng rắc thêm bột ớt, là thể món.
Trước khi xào nấm, Lâm Du hầm nửa còn .
Làm xong đúng lúc cơm nước, Lâm Huyên Bình theo mùi hương mà đến.
Thấy món ngon như , liền bưng bát lên bắt đầu ăn.
Liên tiếp ba bát cơm bụng, Lâm Huyên Bình lúc mới lưu luyến đặt bát xuống, còn ăn, nhưng bụng quá no, thật sự thể ăn thêm nữa.
Lâm Du liền một bên thong thả uống canh nấm, dường như thấy ánh mắt thèm thuồng của những bản địa.
Sóc và Cảnh ở cùng bọn họ lâu , giống như những khác mà kiêng dè, liền mặt dày đến xin ăn.
Khoảnh khắc nấm miệng, chỉ một từ—tươi ngon.
Bọn họ từng ăn món nào ngon như .
Chỉ là lưỡi cùng cả miệng đều tê tê đau đau, mặc dù , vẫn càng ăn càng ăn.
Vốn dĩ là hai thiếu niên đang tuổi ăn tuổi lớn, sự đồng ý của Lâm Du, hai cứ thế ăn hết cả nồi canh nấm và nấm xào, ngay cả một ngụm canh cũng còn.
Những bản địa còn thấy , nuốt nước bọt ừng ực, bàn tán xôn xao.
“Ngửi thơm quá.”
“Ta nuốt nước bọt ừng ực.”
Mèo con Kute
“Làm như thật sự thể ăn ?”
“Chờ lát nữa xem Sóc và Cảnh xảy chuyện gì chẳng sẽ ngay !”
Bọn họ đợi mãi, đợi mãi, từ ban ngày đợi đến ban đêm, Sóc và Cảnh vẫn trông tinh thần phấn chấn.
Những bản địa hai mắt sáng rực.
Ngày hôm liền chủ động tìm đến Lâm Du, cùng nàng hái nấm.
Lâm Du đồng ý, nhưng nàng cùng bọn họ, mà đưa cho bọn họ vài loại nấm mẫu, để bọn họ tự đối chiếu.
Một buổi sáng nhanh chóng trôi qua, Lâm Du thu hoạch nhiều.
Nấm tươi ăn hết, Lâm Du xử lý sơ qua trực tiếp cho máy sấy.
Nấm xử lý như , khi ăn thì lấy ngâm nước, để bao lâu cũng hỏng, độ tươi còn giữ ít nhất bảy tám phần.
Sau sự kích thích của ngày hôm qua, hôm nay hầu như tất cả phụ nữ đều hái nấm.
Lâm Du tìm đến Hoa bà bà, nàng về đặc điểm và vấn đề của những loại nấm mà bọn họ tìm , Hoa bà bà phiên dịch.
Sau một hồi bận rộn, may mắn hái nấm độc, tập trung, nấm độc sặc sỡ thì nhiều, nấm ăn thì cực ít.
Tuy nhiên, đa đều nắm phương pháp nhận và hái nấm.
Cách chế biến thì đa là hầm canh, chỉ vì bọn họ ăn ớt, nhưng mùi vị hôm qua thật sự thơm ngon, Hoa bà bà vì thế đặc biệt bàn bạc với nàng về ý định dùng đồ vật đổi lấy cây ớt giống.
Lâm Du đồng ý.
Nàng chỉ mang đến cây ớt giống, mà còn chỉ cho bọn họ cách trồng trọt, trong những bản địa ít thông minh, khi học liền suy luận mở rộng, mang cả những loại rau dại, trái cây dại mà bọn họ thường ăn cùng với đất đai di thực đến xung quanh nơi ở.
Đương nhiên, đây đều là chuyện về .
Lâm Du và Lâm Huyên Bình ở đây hơn nửa tháng, giúp bọn họ vững vàng xây móng nhà, công tác chuẩn ban đầu, đó Sóc và Cảnh tham gia bộ, cần bọn họ giám sát.
Bận rộn xong, Lâm Huyên Bình đưa về.
Một phen vất vả, so với chân mềm nhũn, Lâm Huyên Bình quen , chỉ là chút buồn nôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/chuong-162-to-cao.html.]
May mắn là ăn gì, để lãng phí thức ăn.
Nửa tháng về, còn đến nơi Lâm Du nhận sự chào đón nồng nhiệt của bạch lang con.
Nói chính xác thì, bây giờ thể gọi nó là bạch lang con nữa, bởi vì trong nửa năm nay, nhờ việc lừa gạt, nó thành công tự nuôi béo tròn hơn cả nó.
Cả hình gần như biến thành một quả bóng, loại đặc ruột.
Sau khi mặt l.i.ế.m mấy cái, Lâm Du thực sự nhịn mà giữ chặt bạch lang chạy .
Quá nhiệt tình, nàng chút chống đỡ nổi.
Không còn bạch lang con cản đường, Lâm Du mới phát hiện nhà cửa đổi lớn.
Nơi nào nàng đến cũng thể thấy những vật cứng dài hình khối, giống đá giống đá.
4438 giải đáp cho Lâm Du: “Ký chủ, đây là gạch do nhị bá của nung , thể dùng để xây nhà.”
“Là gạch trong phân loại kiến thiết của thương thành ?”
“ .”
Lâm Du trợn mắt há hốc mồm, nhị bá của nàng ngờ lợi hại đến thế!
Nếu nàng nhớ lầm, bọn họ cũng chỉ mới ngoài nửa tháng mà thôi nhỉ.
Nhiều gạch đến !
“Ký chủ, cái cũng chỉ là thấy nhiều thôi, thấy để thành công nung gạch ngói, nhị bá của bỏ bao nhiêu công sức , từng giỏ từng giỏ đào đất, đào xong cõng về, nặn thành hình viên gạch, khi phơi khô mới nung trong lò.”
“Vì nắm vững nhiệt độ, riêng cái lò đó tới mười mấy , dừng ở đó, khi nung gạch ngói liên tiếp thất bại, mãi đến tận hôm qua, mới thành công nung một lò .”
“Có thể là hao phí hết ngàn cay vạn khổ.”
Lâm Du hiểu rõ tính cách nhị bá của , một khi quyết định việc gì, hoặc , hoặc sẽ cho nhất.
Chậm rãi tiến đến gần, khi thấy mí mắt thâm quầng của Lâm Huyên Vũ, Lâm Du hướng về y mà lộ ánh mắt tán thưởng: “Nhị bá, thật lợi hại.”
“Du nha đầu, xem quyển ‘Cẩm nang kiến thiết’ , gạch ngói và xi măng thể xây nhà, kiên cố hơn, dày hơn và bền bỉ hơn nhà gỗ. Riêng gạch ngói thì chế tạo , còn xi măng thì vắt óc suy nghĩ mà vẫn rõ để chế tạo.”
“Ký chủ, đúng thì, thế giới của thể chế tạo loại xi măng bán trong cửa hàng hệ thống. thể dùng vôi vữa cùng hồ nếp thế, đến khi hạn chế mua sắm gỡ bỏ, thể dùng xi măng của hệ thống thế cho loại chế tạo sơ sài của các ngươi.”
“Thật là một chiêu trộm cột đổi xà.”
Lâm Du thầm khen ngợi 4438 một trận lớn, ngay đó mua xi măng trong cửa hàng và đưa cho Lâm Huyên Vũ.
Sau khi thứ , Lâm Huyên Vũ lập tức bận rộn việc.
Vừa mới xuống lâu, Lâm Dạng lén lút đến, một lời, ngoan ngoãn bên cạnh nàng, đôi mắt đen láy như nước cứ chằm chằm nàng.
Ở cùng lâu như , Lâm Du thừa y đang ngầm trách móc.
lúc , tiểu bạch lang tới, định vồ tới, Lâm Dạng chỉ liếc mắt một cái là nó cụp đuôi bỏ .
“Thật dáng.” Lâm Du bật , khi mạnh tay xoa bóp gương mặt Lâm Dạng, nàng khẽ : “Mai theo hái nấm.”
Lâm Dạng gật đầu lia lịa, đưa cho nàng những trái dại y hái từ .
Đỏ tươi rói, từng trái căng mọng, hề chút hư hại nào, ăn vị chua chua ngọt ngọt, chẳng là quả Tam Nguyệt Phao ư.
Không ngờ là tháng năm mà vẫn còn.
Lâu ăn, Lâm Du còn thấy khá nhớ nhung.
“Giá trị Hút +200000.” Nhất là khi thấy giá trị hút tài khoản, nàng cảm thấy quả Tam Nguyệt Phao càng ngọt hơn.
Cứ mỗi khi liên quan đến Lâm Dạng, hệ thống liền cực kỳ hào phóng. Nếu từng giao thiệp với hệ thống chính, rõ ràng tính keo kiệt của nó, bằng nàng nghĩ hệ thống cố tình ban phát giá trị hút cho nàng .
Sự hào phóng đột ngột khiến nàng .
Ngày hôm ,
Lâm Du thể ngủ nướng, vì nàng hứa cùng Lâm Dạng hái nấm.
Vì giá trị hút, nàng thể!
Trời hửng sáng, Lâm Du rửa mặt xong, buộc chặt ống quần, rời khỏi nhà.
Vừa ngoài thấy Lâm Dạng đang chờ ở bên ngoài.
Y mặc một bộ y phục bằng vải thô, giày là Lý Tú Chi đặc biệt cho y, Lâm Dạng lúc khác hẳn so với hồi đầu năm.
Ai thể ngờ Lâm Dạng trông phong độ ngời ngời như bây giờ, thuở ban đầu là một đứa trẻ sói đến cả cũng vững, y phục cũng thể tự mặc.
Dậy quá sớm, Lâm Du ăn ở nhà nữa, mà lấy từ trong gian những chiếc bánh bao nhân thịt, thịt khô và xíu mại tích trữ từ .
Vừa đưa cho Lâm Dạng ăn.
Lâm Dạng cũng khách khí, Lâm Du cho y ăn gì thì y ăn nấy.
Ăn xong còn đòi uống chung nước.
Lâm Du quen với kiểu ở chung với Lâm Dạng, cũng thấy gì .
No bụng, Lâm Dạng nhận lấy cái gùi, một tìm kiếm hái nấm, một ở phía nhận nấm đeo gùi.
4438 cũng nhịn lâu lắm , thấy Lâm Du hái nấm, nó cũng theo.
Lại còn gian lận dùng hệ thống quét tìm, tìm cái nào trúng cái đó.
Kiểu gian lận như thế , Lâm Du cực kỳ thích, bới là một mớ, bới là một mớ, hỏi ai mà thích cho .
Việc khác gì nhặt của rơi ?
Chính là khác biệt!
Chưa đầy một canh giờ, hai chiếc gùi mà Lâm Du và Lâm Dạng mang chất đầy nấm.
Lâm Du càng hái càng hăng, cứ nhân lúc Lâm Dạng chú ý, liền thu nấm gian, hễ chú ý là thu.
Đến cuối cùng, cái gùi trống rỗng, mà Lâm Dạng vẫn hề .
Lâm Du cho rằng y là đứa trẻ thể dạy dỗ , cực kỳ hài lòng.
Chỉ hệ thống ngoài cuộc cứ lắc đầu lia lịa, một kẻ giả vờ, một kẻ cam tâm tình nguyện dỗ dành, thật là tuyệt phối.
Chẳng , mặt trời lên cao, ánh nắng xuyên qua kẽ lá rọi xuống, Lâm Du theo 4438, mãi mới nhận , bọn họ dường như lệch đường một chút.
“Gào rít ~”
“Gào rít ~”
“Gào rít ~”
Những tiếng gào rít liên tiếp vang lên, chỉ thấy từng đợt tiếng sột soạt, chẳng mấy chốc Lâm Du thấy mặt bầy sói vây kín.
Hai bên chạm mặt, đều lộ vẻ kinh ngạc.
Một con sói con ngửi thấy mùi của nàng tiên, khi cất tiếng gào rít non nớt hai tiếng, nó vẫy vùng, một mạch bò lăn lóc đến bên chân nàng, Lâm Du nửa quỳ xuống đất, thật sự nhịn đưa tay chọc chọc bụng sói con.
Mềm mềm, đàn hồi, cảm giác chạm cực kỳ thích.
Điều khiến Lâm Du nhớ đến tiểu bạch lang, chỉ tiếc là giờ nó ăn đến mức hình chắc nịch, vỗ một cái phát tiếng “bùng bùng bùng”.
Hai bên quen , về liền hiểu rõ.
Dường như hiểu Lâm Du đang tìm nấm, bầy sói thi tay giúp đỡ, từng con một cứ hít hít mũi dẫn đường, một con đến một chỗ, nàng đến thì nó cứ gào rít “oao ao ao” ngừng.
Cái vẻ ồn ào náo nhiệt đó, Lâm Du cảm thấy trong đầu là những tiếng gào rít “oao ao ao” rõ rệt của bầy sói.
Hái xong nấm, khi đến một chỗ nào đó, Lâm Du bỗng cảm thấy chân hụt hẫng, nhưng nàng hề lún xuống, khi rút chân về, nàng thấy một cái hang nhỏ.
Khoảnh khắc tiếp theo, sói con quen thuộc chui tọt trong.