Trọng Sinh Cướp Lại Cơ Duyên Cứu Cả Gia Đình - Chương 163:: Khoan dung ---

Cập nhật lúc: 2025-11-07 03:55:03
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Men theo tiếng động mà theo sói con, xuyên qua những bụi cây rậm rạp, luồn lách qua nơi chật hẹp, gò bó, chen trong, Lâm Du mới phát hiện bên trong là một cảnh tượng khác lạ.

 

Đập mắt tiên là một sơn động to lớn, bên trong đủ loại sói, lớn nhỏ, trắng đen xám hoặc tạp sắc đang phục, phần lớn trông đều uy phong lẫm liệt.

 

Dĩ nhiên, cũng vài con trông cực kỳ lôi thôi lếch thếch.

 

Sói con đến Lâm Du, sơn động liền ba chân bốn cẳng chạy trong, chẳng mấy chốc Lâm Du liền thấy tiếng gào rít non nớt cực kỳ.

 

Đó là một con sói con ba màu trắng xám đen, cảm nhận mùi lạ, liền bất an gào rít “oao ao ao” thành tiếng.

 

Âm thanh vang vọng trong sơn động.

 

Tiếng kêu của sói con sói thấy, khoảnh khắc tiếp theo sói con liền trừng phạt, đầu nó một con sói đen dùng một móng vuốt ấn xuống đất.

 

Mặt nó dừng ngay mặt Lâm Du.

 

Lâm Du:…

 

Cũng cần khách khí đến thế.

 

33. Gió thổi thẳng mặt, thoáng chốc xua tan cái nóng bức do vội vã lên đường mà đến.

 

Lướt mắt quanh, Lâm Du nhận nơi đây quả thực là một chỗ .

 

Xung quanh là vách đá dựng , cách ly với mãnh thú, trong sơn động cũng thấy bốn phương thông suốt, diện tích đủ lớn, đủ để chứa cả bầy sói.

 

Vậy khi tuyết rơi, vì bầy sói đưa sói con tới đây?

 

Dường như để giải đáp thắc mắc của Lâm Du, Lâm Dạng dẫn nàng sâu bên trong sơn động.

 

như nàng dự đoán, bên trong bốn phương thông suốt, nguồn nước, thể từ sơn động tiến Long Hổ Sơn, tiện lợi cho việc săn bắt.

 

Chỉ một điều, càng sâu trong, gió càng mạnh.

 

Khi đến nơi, Lâm Du mới phát hiện nơi sâu nhất cũng là một vách đá dựng , chỉ khác chỗ phía , phía chỗ đặt chân.

 

Nơi đây nếu rơi xuống sẽ là vực sâu đáy, hơn nữa nhiệt độ cực thấp, nếu gặp thời tiết khắc nghiệt, sẽ trực tiếp tràn sơn động từ chỗ .

 

Thì đây mới là lý do đưa sói con tới đây.

 

“Giúp… giúp… giúp .”

 

“Du.” Lâm Dạng lấy một viên gạch, đưa đến mặt Lâm Du, cũng chẳng y lấy khi nào, mà thể mang từ nhà suốt chặng đường đến tận đây.

 

Nghĩ đến cảm giác đúng lắm khi 4438 gian lận hái nấm.

 

Việc dường như quá trùng hợp.

 

Lâm Du sâu Lâm Dạng một cái, nhưng khi chạm đôi mắt đen thuần khiết , tạm thời đè nén xuống.

 

“Ngươi dùng gạch giúp ngươi xây tổ cho bầy sói ?” Có gạch, tương đương với việc xây một bức tường, mất chỗ bất lợi , nơi đây sẽ là vùng đất sinh sản trời phú cho bầy sói.

 

Lâm Dạng gật đầu lia lịa.

 

“Kích hoạt nhiệm vụ kiến thiết, dùng xi măng và gạch đỏ xây dựng một công trình, Giá trị Hút +10000000.”

 

“Mười triệu?”

 

Hệ thống thật hào phóng.

 

“Ký chủ, đây chính là điều từng với đây, năng lượng hấp thu sẽ trả một hình thức khác.”

 

“Người càng thu nhiều giá trị hút, thì ảnh hưởng thể xóa nhòa do hệ thống tội phạm 1314 gây cho thế giới cũng sẽ càng ngày càng yếu .”

 

“Đợi đến khi thứ khôi phục như khi hệ thống tội phạm đến, và hệ thống chính cũng sẽ còn đất dụng võ.”

 

Nói đến đây, trong lời của 4438 toát chút buồn bã và mất mát.

 

trong danh mục kiến thiết, gạch đỏ và xi măng là hàng giới hạn mua ?”

 

“Ký chủ cứ yên tâm, gạch nung , gỡ bỏ hạn chế, còn về xi măng, sẽ liên lạc với hệ thống chính để cùng gỡ bỏ.”

 

Mèo con Kute

“Vậy thì thật là vất vả .”

 

“Tất cả vì ký chủ (điểm), đều đáng giá.”

 

Nếu thấy hai luồng ánh sáng xanh chói mắt của 4438, Lâm Du thật sự tin lời quỷ quái của nó .

 

“Được.” Khoảnh khắc lời dứt, Lâm Dạng liền nhào lòng nàng, Lâm Du theo bản năng xoa xoa đầu y, cảm giác cứng ngắc quen thuộc tay, nhưng trong đáy mắt nàng loé lên một tia thâm ý.

 

Ngẫm nghĩ kỹ càng, đối với Lâm Dạng, hệ thống dường như đặc biệt khoan dung.

 

Chỉ cần là việc liên quan đến y, giá trị hút đều ban phát đặc biệt hào phóng.

 

Lúc đầu vô tình cứu sói con là , mỗi loại đều hai mươi vạn giá trị hút là , bầy sói thì càng .

 

Lại nghĩ đến điều 4438 từng , khí vận của Lâm Dạng và Lục Thời Kiêu là sự khác biệt giữa tiên thiên và hậu thiên, chẳng đây chính là cái gọi là Thiên tuyển chi tử ư.

 

Tập trung khí vận một .

 

Không hiểu , Lâm Du chợt nghĩ đến chiếc ngọc bội khắc rồng đoạt từ Lục Thời Kiêu.

 

Vật đó chẳng lẽ liên quan đến Lâm Dạng?

 

chợt nghĩ , Rừng phong và Long Hổ Sơn cách ngàn dặm, thể nào.

 

Gạt qua một bên, Lâm Du về phía Lâm Dạng: “Xây tổ cần chuẩn nguyên vật liệu, đợi một thời gian nữa sẽ .”

 

Nàng đối với việc xây nhà hề phương pháp nào, nơi đây xa xôi, là hang ổ của bầy sói, để đề phòng phát sinh nhiều chuyện rắc rối, bên chỉ thể do nàng tự .

 

Phải về nghiên cứu kỹ lưỡng, tiên tự học tính.

 

Trở về phủ, nhà, Lâm Du liền mua một cuốn cẩm nang xây nhà trong cửa hàng, mua sách tặng kèm video.

 

Có sự tồn tại của hệ thống, Lâm Du nhanh chóng tiếp nhận video.

 

Vừa xem học, xem ròng rã ba ngày, các bước và kỹ thuật xây nhà nàng đều ghi nhớ, chỉ cảm thấy điều suy cho cùng cũng chỉ là lý thuyết suông.

 

Nghĩ đến nhà xí ghi trong cẩm nang xây nhà, Lâm Du liền nảy ý luyện tập.

 

Nghĩ là , ngày hôm Lâm Du liền tìm đến Lâm Huyên Vũ, bắt đầu xây nhà xí.

 

Chỉ khác với việc xây nhà đây, vật liệu chính dùng là gạch đỏ và xi măng, nhưng vạn biến bất ly kỳ tông.

 

Bất kể dùng gì để xây nhà, bước đầu tiên đều là đào móng, từng viên từng viên chất lên.

 

Vì cần dùng đến xi măng, Lâm Du còn mua thêm bay, bàn xoa, d.a.o xây gạch, dụng cụ đo đạc nhà cửa, v.v. trong cửa hàng.

 

Dưới sự giúp đỡ của Lâm Huyên Vũ, khi móng đào xong, Lâm Du chính thức bắt đầu xây gạch, điều quan trọng nhất khi xây gạch là giữ cho chúng cùng một đường thẳng, tuyệt đối lệch.

 

Lúc ban đầu Lâm Du cẩn thận từng li từng tí, khi xây tường nghiêm ngặt theo hướng dẫn trong video, một lúc bên ngó bên . Sau khi thành thạo, tốc độ của Lâm Du nhanh, chỉ dạy cho Lâm Huyên Bình và Lâm Huyên Vũ, mà ba chú cháu còn xây xong nhà xí chỉ trong vỏn vẹn năm ngày.

 

“Nhà xí thành, Giá trị Hút +1000000.” Nhận thông báo từ hệ thống, Lâm Du mày mặt rạng rỡ, tràn đầy khí thế.

 

Xi măng còn dư nhiều, Lâm Du còn dùng vữa xi măng xây một con đường xi măng lối mà cả nhà thường dùng. Ưu điểm là lúc trời mưa đó sẽ còn lấm lem bùn đất nữa.

 

Nhà xí xây xong, cả nhà vô cùng hiếu kỳ, cứ cũng thấy chán.

 

"Cứ thế mà xây xong ?"

 

"Quả thật kiên cố."

 

"Chẳng hề lung lay chút nào."

 

"Đừng vội giẫm đây, xi măng khô, giẫm lên là sẽ lún xuống ngay đấy." Lâm Du kéo Lâm Tấn đang nhảy nhót .

 

"Chờ xi măng khô, tưới nước vài ngày, là gần như dùng ."

 

"Thật sạch sẽ, chẳng tắm rửa vệ sinh đều hôi nữa ? Dùng nước xả một cái là sạch ngay."

 

"Đến lúc đó dùng chẳng sẽ ."

 

Sáng sớm ngày hôm , Lâm Du bảo 4438 đưa nàng đến hang ổ của bầy sói.

 

Sau khi đến nơi, nàng trực tiếp vác một giỏ đầy gạch đỏ và xi măng , dẫn theo Lâm Dạng ba bốn chuyến, Lâm Du chính thức bắt tay việc.

 

Có kinh nghiệm xây nhà, Lâm Du hành động đấy.

 

Ở chỗ bầy sói là xây nhà, thực chính là xây tường.

 

xét thấy nơi đây là cửa gió, Lâm Du cố ý dày tường lên.

 

Để thuận tiện cho bầy sói , Lâm Du còn cố ý mở một cái lỗ bên cạnh, thêm một cái cửa gỗ thể lật lên ở phía .

 

Vì chỉ một nàng bận rộn, Lâm Du mất một ngày rưỡi mới xây xong.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/chuong-163-khoan-dung.html.]

Xây xong Lâm Du phát hiện còn thừa khá nhiều xi măng, những chỗ hang động gió lùa, nứt kẽ hở đều nàng vá .

 

Chê bên trong tối, nàng còn mấy cái cửa sổ.

 

Làm xong tất cả, Lâm Du chẳng thấy mệt chút nào, thành quả mấy ngày tự , trong lòng nàng tràn đầy cảm giác thành tựu.

 

"Xây tường thành công, giá trị hút +200000."

 

"Đúc thành nơi trú ẩn cho bầy sói, giá trị hút +500000."

 

"Được bầy sói công nhận, giá trị hút +1000000."

 

Hống hống hống, một trăm bảy mươi vạn, cộng thêm một trăm vạn nàng đó và tích lũy, trừ chi phí mua gạch đỏ và xi măng, đúng năm trăm vạn.

 

Chưa kịp chờ Lâm Du thành tiếng, bảng điều khiển đột ngột xuất hiện.

 

"Có tốn năm trăm vạn giá trị hút để nâng cấp ?"

 

Lâm Du: Hệ thống ch.ó c.h.ế.t, ngươi đúng là cường đạo.

 

Lâm Du định nhấn "", nhưng khi nàng nhận thấy gì, tay nàng thể rụt về.

 

"Đã trừ năm trăm vạn giá trị hút, dư tài khoản hiện tại 250."

 

Lâm Du: ...

 

C.h.ế.t tiệt, lựa chọn đến hai cái "".

 

Thật là cạn lời.

 

Lâm Du mắt đầy hung quang, nghiến răng cất gọn công cụ, đầu thấy phía chất đầy trái cây và thú rừng, đàn sói con thiết vây quanh nàng, quấn quýt rời.

 

Thần sắc nàng mềm , ngẩng đầu lên đối diện là từng đôi mắt tròn xoe của thú, thể hiện ý cận.

 

"Đây đều là cho ?"

 

"Oa ô~" Lời dứt, một tiếng hú sói vang lên, tiếp đó là từng đợt nối tiếp từng đợt.

 

Nhìn bầy sói ngẩng đầu hú vang ngừng, Lâm Du ôm sói con vùi sâu bộ lông mềm mại của nó.

 

Nàng hiểu ý nghĩa của việc hệ thống " bầy sói công nhận" là gì.

 

Thú rừng và trái cây tươi, chắc là săn về lâu, thấy bầy sói đang ngóng chờ, Lâm Du bèn nhóm lửa, chọn ba con gà rừng, xử lý ở chỗ nguồn nước.

 

Xử lý xong, Lâm Du lấy nồi và phiến đá, nàng định một nồi lẩu gà, thêm món thịt nướng phiến đá.

 

Thịt nướng sẽ dùng thịt ba chỉ heo nàng cất trong gian.

 

4438 nàng thịt nướng ăn, lập tức tiến gian, ngắt rau xà lách, ngọn rau diếp, mầm lạc, rau muống, tỏi, ớt xanh, hành lá thái nhỏ, rau mùi, v.v.

 

Rửa sạch xong nó còn cố ý cho Lâm Du một loại nước chấm lẩu gà.

 

Lúc Lâm Du nhóm lửa, bầy sói sợ hiếu kỳ, liền lùi , ánh mắt rực sáng, từng con một ngây ngốc đáng yêu, thật đáng yêu lạ thường.

 

Còn con sói con , chẳng sợ chút nào, bất kể Lâm Du gây động tĩnh gì, đều lon ton theo nàng, vô cùng nịnh hót.

 

Gà băm nhỏ, xào cho mỡ, nêm gia vị, thêm ớt và hạt dẻ hầm, chờ hầm một đến hai khắc là .

 

Nhân lúc đang hầm, Lâm Du bắt đầu nướng thịt.

 

Giữa chừng sai Lâm Dạng rửa trái cây, , Lâm Du liền sự thúc giục của 4438, đem tất cả rau xanh, trái cây, gia vị, v.v. rửa sạch trong gian lấy .

 

Trên đất trống đột nhiên xuất hiện một đống lớn, bầy sói giật , nhưng cũng chỉ cảnh giác một thoáng, xúm .

 

Lâm Du đưa cải trắng, dưa chuột và cà chua qua, vốn nghĩ bầy sói sẽ ăn, nào ngờ, chỉ một lát thấy tiếng bầy sói nhai rau ráu.

 

Răng rắc răng rắc, nhịp điệu còn khá mạnh mẽ.

 

Bên đang , bên Lâm Du phiến đá cũng nóng, thêm dầu, cho thịt ba chỉ heo mà 4438 dùng máy cắt thịt cắt , đặt lên thấy tiếng xèo xèo của món nướng.

 

Vì Lâm Du cứ liên tục gây tiếng động, bầy sói từ chỗ giật hoảng hốt ban đầu đến nay miễn nhiễm.

 

Một mặt thịt ba chỉ nướng vàng ruộm, Lâm Du liền lập tức lật mặt.

 

Mỡ ở giữa chảy , dùng bát hứng lấy, tiếng xèo xèo, kèm theo mùi thịt thơm lừng.

 

Lâm Du học theo 4438, lấy rau xà lách, thêm thịt ba chỉ heo tẩm ớt bột đầy đủ, thêm tép tỏi và khoanh ớt, một miếng nhét miệng, trong lúc nhai, Lâm Du khựng .

 

Vốn nghĩ mùi vị sẽ kỳ lạ, ngờ ngon hơn nhiều so với tưởng tượng.

 

Ăn ngấu nghiến, lúc Lâm Dạng cũng về.

 

Lâm Du vẫy tay về phía , hai cùng xuống, bắt đầu ăn.

 

Lẩu gà vì hạt dẻ thêm , bớt vài phần cay, thêm vài phần ngọt, ngược ngẫu nhiên hợp khẩu vị Lâm Dạng.

 

Lâm Du khẩu vị lớn, ăn một bát gà hạt dẻ và thịt nướng, no .

 

No nàng cũng rời , bắt đầu say mê nướng thịt.

 

Chỉ vì bầy sói nếm mùi vị thịt nướng, một con sói đen trực tiếp c.ắ.n một con lợn rừng mang đến.

 

Lâm Du thành thạo lấy d.a.o găm mổ bụng, cắt từng phần, nướng.

 

Tiếng xèo xèo vang vọng khắp hang động, Lâm Du nướng thịt vui vẻ trong đó.

 

Giữa chừng 4438 chê ăn thịt vị, khi thương lượng với Lâm Du, nó lấy rượu từ trong căn nhà gỗ .

 

Thấy nó trong gian uống rượu ăn thịt, vô cùng khoái hoạt, Lâm Du cũng thử một chút.

 

Việc quả thật thể kiểm soát.

 

Lâm Du tửu lượng cực kém, uống hai chén say.

 

Say ngoan, cầm cái chén nhỏ liên tục rót rượu cho bầy sói và Lâm Dạng.

 

Đến cuối cùng, nàng tự vật đất, trong bầy sói, những con sói trưởng thành và sói già uống rượu đều ngả nghiêng đông tây, ngủ say như c.h.ế.t.

 

Đến khi tỉnh , trời tối.

 

Lâm Du chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, uống một ngụm linh tuyền thủy, cảm giác khó chịu đó tan biến, Lâm Du lúc mới phát hiện đang khác cõng.

 

Vươn tay sờ sờ, Lâm Du khẽ lầm bầm một tiếng, "Lâm Dạng?"

 

"Ừm." Lâm Dạng đáp một tiếng.

 

"Đây là ?"

 

"Đưa về nhà." Đường núi hiểm trở, Lâm Dạng như đất bằng, Lâm Du khẽ véo véo má Lâm Dạng, cảm giác thành tựu cực kỳ mạnh mẽ.

 

Tuy là vì giá trị hút, nhưng nàng quả thật từng bước biến một vương sói đầy dã tính thành dáng vẻ của một bình thường như bây giờ, nghĩ đến đây nàng khỏi cảm thấy vạn phần cảm khái.

 

Đầu nghiêng sang một bên, nàng gục lên vai Lâm Dạng, "Đó là?"

 

"Oa, thật nhiều đom đóm."

 

"Thả xuống, đến đó."

 

Lâm Dạng hề đặt nàng xuống, mà là nhấc nàng lên một chút, "Đừng nhúc nhích, cõng qua đó."

 

Tiếng xào xạc vang lên, càng đến gần, Lâm Du càng rõ hơn.

 

Nơi một vạt sen dại.

 

Đom đóm từng đàn từng đàn, tô điểm nên ánh sáng xanh biếc lấp lánh.

 

"4438, mau đây, đồng loại của ngươi."

 

4438: ...

 

Vùng vẫy từ Lâm Dạng xuống, Lâm Du lảo đảo bước về phía hồ sen.

 

Tiện tay hái một cái đài sen, mang theo mùi cỏ cây thoang thoảng, Lâm Du bẻ , lấy hạt sen bên trong , bóc vỏ ngoài, hạt sen mềm, ăn miệng, giòn ngọt, tâm sen mà cũng thấy đắng.

 

"Ngon." Lâm Du bóc một hạt, trực tiếp nhét miệng Lâm Dạng.

 

Lâm Dạng nhai kỹ, ánh trăng, cả như phủ một tầng ánh sáng lấp lánh.

 

Một đêm mộng mị, Lâm Du đè tỉnh.

 

Vừa mở mắt, đối diện chính là ánh mắt lạnh lẽo của Đại Mao.

 

Từ lỗ mũi đen sì phì thở nặng nề, thấy nàng đầy vẻ khó hiểu, Đại Mao dường như càng giận hơn, xích gần l.i.ế.m một cái mặt nàng.

 

Cảm giác ẩm ướt ập đến, Lâm Du theo bản năng vươn tay ngăn .

 

 

Loading...