Trọng Sinh Cướp Lại Cơ Duyên Cứu Cả Gia Đình - Chương 23: Tích Trữ Hàng Hóa ---
Cập nhật lúc: 2025-11-07 03:51:46
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trời còn sáng, Lâm Du tỉnh giấc.
Vừa định bò dậy khỏi giường, nàng lập tức nhận điều bất thường.
Quá sáng.
Ý niệm động, nàng trở về chiếc giường nhỏ của , bên ngoài trời vẫn còn tối đen.
Vậy ban nãy nàng ngủ ở ?
Giây lát , Lâm Du trở về chiếc giường mà nàng ngủ suốt một đêm.
Cảm nhận sự kiểm soát quen thuộc đó, Lâm Du mãi mới nhận căn nhà gỗ trong gian.
Trước nàng vẫn luôn dùng ý niệm để gian, nên từng để ý tới phía căn nhà gỗ .
Cẩn thận xem xét mới phát hiện , căn nhà gỗ hệt như phiên bản chép nơi ở của lão Lâm gia bên ngoài.
Ngoại trừ nuôi gà vịt, ngay cả cái chum nước lớn cũng .
Nghĩ đến chum nước, mắt Lâm Du khẽ lóe lên.
Muốn bước khỏi cửa lớn, nhưng nàng phát hiện lấy cánh cửa ranh giới, dường như một tầng màn chắn vô hình đang ngăn cản nàng tiến về phía .
Xem thể nàng chỉ thể căn nhà gỗ, còn bên ngoài chỉ thể dùng ý niệm điều khiển.
Ý niệm động, thịt heo rừng xử lý xong từ rớt xuống, Lâm Du đưa tay đỡ lấy đặt lên bàn tre trong sân.
Rất rõ ràng, bên phía căn nhà gỗ thể thể , nhưng thể dùng ý niệm điều khiển vật phẩm, hai bên đều lợi hại.
Sáng sớm còn việc chính cần , Lâm Du chậm trễ nữa, khỏi gian dậy rời giường.
Khi khỏi nhà, nàng vặn đối mặt với Lâm Huyên Bình đang gánh nước, "Tiểu Du, dậy sớm thế, ngủ thêm chút nữa ."
"Tiểu thúc, hãy cùng một chuyến Nam Sơn trấn."
Đến Nam Sơn trấn, Lâm Du và Lâm Huyên tới sân nhà lão Ngũ Tiền.
Nàng giao cho ba con cò trắng, hai con hồ ly và hai con heo rừng, cò trắng và hồ ly vẫn còn sống, heo rừng Lâm Du đ.â.m cổ, chảy hết máu, khi lấy vẫn còn ấm nóng.
Mặc dù cô cháu gái Lâm Du bản lĩnh, nhưng thấy heo rừng từ hư xuất hiện, vẫn giật nảy , liếc ngang liếc dọc, xác nhận ai mới an tâm, "Mấy thứ cứ giao cho ."
Bên Lâm Huyên Bình, Lâm Du nhanh chóng rời , tranh thủ trời còn sớm, nàng xử lý nốt thú rừng còn trong gian.
"Chủ ký sinh, đề cử Dịch Dung Đan, thể tùy ý đổi đủ loại trang phục và dung mạo theo ý của ."
"Có thể duy trì bao lâu?" Lâm Du vốn hiểu rõ bản tính của 4438, nhưng chút vượt ngoài dự liệu của nàng.
"Có loại giới hạn thời gian và loại vĩnh cửu, loại là vật phẩm dùng một , 33 điểm, giới hạn nửa canh giờ; loại 199 điểm, là một lợi khí lớn để g.i.ế.c cướp của."
4438 cố gắng đề cử, mà đặt hết lợi hại mặt nàng, để nàng tự lựa chọn.
So với đây, Lâm Du thích thái độ hiện tại của 4438 hơn.
Xét thấy chỉ còn hai vạn ba giá trị hút, Lâm Du cẩn trọng lựa chọn loại , để phòng những lúc cần thiết.
Nuốt Dịch Dung Đan, Lâm Du biến thành một nam tử cao lớn tầm thường, mang gà rừng, thỏ rừng, vịt trời về phía tửu lầu lớn nhất Nam Sơn trấn.
Mới nửa đường, nàng một bà lão dẫn theo mấy ăn mặc như tiểu tư chặn , "Trong đây ngươi đựng cái gì?"
"Gà rừng, vịt trời và thỏ rừng săn từ trong núi."
"Đừng là mấy thứ c.h.ế.t chóc dính đầy m.á.u me nhé." Bà lão lấy khăn che miệng, soi mói về phía Lâm Du.
"Sao thể chứ, tất cả đều còn sống, hề thương, đều đựng trong giỏ tre, sống động nhảy nhót tưng bừng." Nói , Lâm Du chọn một con gà rừng, thấy gáy gù loạn xạ thoát khỏi trói buộc, nhưng Lâm Du nhét ngược trong.
"Quả là dối, ngươi tổng cộng bao nhiêu con?"
"Gà rừng mười con, thỏ rừng mười lăm con, vịt trời sáu con."
"Ba lượng bạc, lấy hết."
Giá khiến Lâm Du hài lòng, theo giá thị trường, một con gà rừng hai ba mươi văn, vịt trời ba mươi đến bốn mươi văn, thỏ rừng năm mươi văn, đây là còn xét đến chất lượng lông da .
Cho ba lượng bạc thì giá cao , đây là một chủ nhân hào phóng, nếu đến tửu lầu, giá chỉ ép xuống thấp hơn mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/chuong-23-tich-tru-hang-hoa.html.]
Nhận bạc, Lâm Du đưa cả cái gùi cho tiểu tư.
"Sau nếu còn thú rừng, cứ đem đến cửa Vương phủ, báo tên An quản gia là ."
"Biểu ca còn săn một con heo rừng, sứt mẻ chút nào, là dùng mê d.ư.ợ.c cho nó ngã xuống."
"Thật ? Nếu ngươi một lời dối, sẽ công nhận ." Trên mặt bà lão hiện rõ vẻ mừng rỡ, khóe mắt tràn ý .
Mèo con Kute
"Biểu ca đang đợi ở đó, lát nữa sẽ bảo đem heo rừng đến."
"Vậy , ngươi bảo đem đến cửa phủ Vương viên ngoại, báo tên xong tự khắc sẽ đến tìm ngươi."
"Vâng ạ." Lâm Du vui vẻ rời , khi khỏi tầm mắt của bà lão, nàng đổi một khuôn mặt khác, tìm một con heo rừng trong gian, dùng dây thừng trói chặt, vác heo rừng về phía phủ Vương viên ngoại.
Lần nàng biến thành một hán tử cao lớn vạm vỡ, râu quai nón rậm rạp, xuất hiện những xung quanh đều kinh ngạc ngớt, nhiều còn theo nàng đến phủ Vương viên ngoại.
Không đợi nàng báo danh, đàn ông gọi là Vương quản gia bước , thấy con heo rừng nàng đặt xuống đất thì liên tục gật đầu, trông vẻ hài lòng.
Lập tức bảo trướng phòng đưa cho nàng ba mươi lượng bạc.
Con heo rừng nặng bốn trăm cân, theo giá thị trường cũng chỉ bán bảy tám lượng, nhưng vì heo rừng còn sống, ba mươi lượng nàng kiếm lời .
"Lần hàng cứ đem đến, lợi lộc của ngươi sẽ thiếu."
"Vâng."
Thấy ba bốn tiểu tư đều nhấc nổi con heo rừng, vì ba mươi lượng bạc đó, Lâm Du một tay nhấc con heo rừng lên đưa Vương phủ.
Bước khỏi Vương phủ, Lâm Du về phía nơi .
Chỉ một thoáng dịch chuyển, nàng biến về dung mạo ban đầu, hòa dòng tấp nập.
Trong gian chỉ còn năm con heo rừng, Lâm Du định xử lý nữa, tranh thủ Dịch Dung Đan vẫn còn thời gian, nàng bắt đầu mua sắm rầm rộ.
Tuy rằng bên gạo nhị bá thêm , nhưng Lâm Du cũng hề buông lỏng.
Bây giờ gạo sáu văn tiền một cân, tăng đến mức phi lý mấy chục văn , giá gạo lứt còn rẻ hơn, chỉ cần ba bốn văn.
Lâm Du đến tiệm gạo mua gạo trắng, gạo lứt, kê, đậu xanh, đậu vàng, đậu đen. Gạo trắng và gạo lứt nàng mua mười thạch (một thạch = 120 cân), còn hai thạch, chi mười lăm lượng.
Chia thành từng đợt kéo cất gian, Lâm Du đổi một khuôn mặt khác, bắt chước y hệt, trở thành một bà lão chuyên mua sắm, kiểu dáng quần áo thì giống với bà lão ban nãy cùng nàng mua gà rừng thỏ rừng.
Chuẩn thỏa, Lâm Du đến tiệm vải lớn nhất Nam Sơn trấn.
Vải bố và vải bông cho bốn mùa xuân hạ thu đông nàng mỗi loại mua ba mươi cây, vải lụa mười cây, mua thêm hai mươi chiếc chăn bông dày và chăn bông mỏng.
Vải bố một cây hai trăm văn, vải bông năm trăm văn, vải lụa một lượng bạc, chăn bông dày tám trăm văn, chăn bông mỏng ba trăm văn một chiếc, tổng cộng hết sáu mươi chín lượng.
Ra khỏi tiệm vải, Lâm Du đến tiệm quần áo may sẵn bên cạnh.
Nàng thẳng tiến đến những chiếc áo bông dính đầy bụi, dựa ba tấc lưỡi khéo léo của , Lâm Du ép giá xuống một lượng một tiền.
Ba mươi chiếc áo bông mua tổng cộng hết ba mươi ba lượng.
Cứ như , thời gian của Dịch Dung Đan chỉ còn một khắc đồng hồ, Lâm Du chậm trễ, tiếp tục mua sắm.
Túi da đựng nước, ống tre, giày cỏ, giày vải, chum nước lớn, nia, giỏ tre, vò đất, áo tơi, nón lá, chiếu cỏ, v.v... nàng đều mua gấp đôi lượng cho Lâm gia, đến rựa, d.a.o thái rau, cuốc, bồ cào, thêm nồi, bát, đĩa, chậu, một đống đồ lặt vặt linh tinh từ lúc nào hết năm mươi lượng bạc.
Cất hết những thứ gian, thời gian của Dịch Dung Đan hết, Lâm Du khôi phục dung mạo ban đầu.
Nàng một quán mì vằn thắn ăn mì vằn thắn, bánh mỏng nhân đầy, ăn khá ngon.
Lâm Du ăn đếm tiền còn trong tay.
Từ Chu Lão Tam nàng móc một trăm tám mươi lượng, từ Lâm Bảo Trân mười lượng, cộng thêm hai mươi lượng còn từ và tiền bán thú rừng, khi mua sắm nàng tổng cộng hai trăm bốn mươi ba lượng trong tay.
Ngoại trừ tiền dùng để tích trữ hàng hóa, hiện tại nàng còn bảy mươi sáu lượng trong tay.
Ăn xong mì vằn thắn một cách vội vã, Lâm Du trả tiền, ánh mắt còn lướt qua phố ẩm thực phía .
Gà một lượng bạc, vịt một lượng ba tiền, bánh bao nhân thịt một văn một cái, bánh nướng ba văn hai cái, cùng với quẩy, bánh ngọt, v.v...
Lâm Du mua từ đầu phố đến cuối phố, đó Lâm Huyên Vũ và Lâm Huyên Bình bắt quả tang.