Trọng Sinh Cướp Lại Cơ Duyên Cứu Cả Gia Đình - Chương 39:: Huyễn Cảnh ---
Cập nhật lúc: 2025-11-07 03:52:03
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nửa đêm.
Lâm Du sự rung động của bảng điều khiển tỉnh giấc, nàng mở đôi mắt ngái ngủ, Lâm Du nhấp bảng điều khiển để phóng to, thấy sản phẩm chớp nhoáng mới hôm nay.
Giá sốc hôm nay: Áo khoác lông vũ20
Giá chớp nhoáng: 399 (Giá gốc 1999)
Giới hạn thời gian 02:59:59
“Hôm nay thời gian chớp nhoáng tăng lên hai phút (4438 phổ cập kiến thức).” Lâm Du dụi dụi mí mắt, hứng thú nhấp chi tiết.
Vừa xem một nửa thì thấy giọng 4438 vui mừng chút chói tai, “A a a a, Ký chủ, khí vận ngút trời gì , cướp áo khoác lông vũ.”
“Có áo khoác lông vũ nền, thể c.h.ế.t cóng .” Mùa đông thời cổ đại giống hiện đại và tinh tế, tinh tế bao phủ bởi công nghệ, hiện đại thì ô nhiễm công nghiệp, cầu ấm lên, nhiệt độ mùa đông còn như .
Tầng lớp nghèo khó thời cổ đại chỉ thể chịu đựng một cách khó khăn.
Nghĩ đến những c.h.ế.t trong giấc ngủ vì mùa đông lạnh giá ở kiếp , khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Du căng thẳng, dù , nàng vẫn xem xong chi tiết sản phẩm.
Có thể thế áo bông, hơn nữa so với áo bông thì nhẹ hơn và giữ ấm hơn.
Lâm Du tin tưởng chất lượng sản phẩm của hệ thống, bỏ 399 điểm tích lũy mua, bảy vạn giá trị hút vất vả tích cóp chớp mắt chỉ còn ba vạn, Lâm Du khóe miệng giật giật, cái giá trị hút đúng là tích trữ chút nào.
Khoảnh khắc áo khoác lông vũ tay, Lâm Du chút nghi ngờ, mỏng manh như thật sự thể giữ ấm ?
Lấy một cái mặc , Lâm Du mới co ro trong chăn cảm thấy gió lạnh thổi thì giật , mặc thật sự lạnh nữa.
Giữ ấm nhẹ nhàng, điều nghĩa là biên độ hoạt động lớn hơn, mạnh hơn, khả năng sống sót khi đối phó với tình huống bất ngờ tăng lên đáng kể.
Một niềm vui dâng trào, nàng định cởi áo khoác lông vũ , thì thấy giọng vui mừng của 4438, “Ký chủ, Ký chủ, việc .”
Đêm khuya thanh vắng, Lâm Bảo Trân dẫn Lâm Hữu Ngân và Lâm Hữu Tài khụt khịt chạy núi.
Hung thủ hại c.h.ế.t Chu Lão Tam và đại ca vẫn bắt, điều khiến cả Rừng Phong thê lương lòng hoang mang, ai dám núi.
Trong núi nhiều dã vật, nhưng so với mạng sống nhỏ bé của thì chẳng đáng nhắc tới.
Mèo con Kute
Lâm Bảo Trân đ.á.n.h chủ ý .
Nàng tin chắc vận may của , dù gặp nguy hiểm nàng cũng thể biến nguy thành an, ngoại lệ.
Trước đây Lâm Bảo Trân đều một núi, sở dĩ dẫn theo nhị ca tam ca, chủ yếu là để phòng kẻ đang rình rập nàng.
Nếu thể tóm kẻ gây họa thì càng thêm .
Mang theo cảm xúc , Lâm Bảo Trân đường cả nhẹ bẫng, phát hiện Lâm Hữu Ngân và Lâm Hữu Tài theo mặt đầy oán hận.
Cả Rừng Phong, giờ ai mà chẳng né tránh bỏ chạy, chỉ riêng nàng, cứ thích hang hùm.
Lâm Bảo Trân chính là tin chắc sẽ hề hấn gì, nhưng bọn họ giống nàng, nếu vì nàng mà gánh họa, mất mạng thì dùng dã vật để trả nợ nhiều tiền như ích gì.
Trong lòng nghĩ , nhưng mặt Lâm Hữu Ngân và Lâm Hữu Tài vẫn giả vờ chút sơ hở, vẫn là ca ca thương yêu Lâm Bảo Trân.
Không bao lâu, Lâm Bảo Trân cuối cùng cũng dừng , “Nhị ca, Tam ca, hai cứ canh ở đây, nếu ai đến gần thì tóm lấy .”
“Còn nữa, nếu gọi, hai nhất định lập tức chạy đến.”
“Ừm.”
“Biết .”
Lâm Hữu Tài mất kiên nhẫn, xung quanh tối đen như mực, Lâm Bảo Trân rõ vẻ mặt , chỉ cho là lạnh cóng.
Nhận ánh mắt cảnh cáo của nhị ca, Lâm Hữu Tài đảo mắt.
Thật tiểu , đây nàng cũng đều tự đến, lớn cao thế .
Hít hà ~
Lạnh c.h.ế.t .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/chuong-39-huyen-canh.html.]
Lâm Du đến lúc thu hết thần sắc mặt hai Lâm Hữu Ngân và Lâm Hữu Tài mắt.
Chậc, một thời gian gặp, quan hệ giữa Lâm Bảo Trân và nhà dường như ngày càng tệ.
Chỉ cần nàng thêm chút dầu lửa, e rằng chẳng mấy chốc sẽ tan rã.
Có phúc cùng hưởng, nạn xem bọn họ liệu cùng gánh.
Có Ẩn Nặc Phù trong tay, Lâm Du như cá gặp nước.
Điều khiển bảng điều khiển, nhấp cửa hàng, lật tìm, thấy hai tấm Huyễn Huyễn Phù giá 89 điểm tích lũy, Lâm Du nhúc nhích nữa.
Độc ác là thời gian sử dụng chỉ một khắc.
, đối phó Lâm Hữu Ngân và Lâm Hữu Tài thì đủ .
Thân như quỷ mị tiếp cận, Lâm Du lặng lẽ dán Huyễn Huyễn Phù lưng hai .
“Nhị ca, thấy nơi âm u lạnh lẽo ?” Xoa cánh tay nổi da gà, Lâm Hữu Tài dựa về phía Lâm Hữu Ngân.
Tay chạm , liền cảm thấy một luồng lạnh thấu xương.
Khoảnh khắc tiếp theo, một khuôn mặt thối rữa gặm đến biến dạng dán sát mặt , Lâm Hữu Tài đồng tử co rút, chạy trốn, nhưng chân như cắm rễ tại chỗ thể nhúc nhích.
Run rẩy giữa chừng, đùi ướt nóng, Lâm Hữu Tài ngã bệt xuống đất như xương, “Đại ca, sẽ đốt tiền giấy cho , chăm sóc đại tẩu Cẩu Oa, xin tha cho , tha cho .”
Lâm Hữu Tài gào thét đến sụp đổ, đầu bỏ chạy như ruồi đầu, nhưng vì chân mềm nhũn cành cây vấp ngã nặng nề xuống đất.
Nỗi đau kéo chút lý trí của Lâm Hữu Tài trở về, đang nghi hoặc nhị ca , thấy phía truyền đến tiếng sột soạt nhỏ vụn, ngay đó Lâm Hữu Tài đối diện với đôi mắt lóe lên ánh lục quang hiện trong bóng tối.
Run rẩy lấy đóm lửa, chiếu mới phát hiện đó là một con hổ to gấp mấy , nước dãi hôi tanh chảy từ cặp răng nanh sắc nhọn.
Lâm Hữu Tài hiểu rõ, nếu cứ chần chừ nữa tuyệt đối sẽ trở thành miếng mồi trong miệng dã thú, kết cục như đại ca.
Hắn dám nghĩ, chuyện đó sẽ đau đớn và khủng khiếp đến nhường nào.
Lập tức đưa quyết định, Lâm Hữu Tài nắm chặt đóm lửa hung hăng dí đùi, nỗi đau khiến sức lực của trở , khoảnh khắc con hổ gầm gừ vồ tới , Lâm Hữu Ngân nhảy vọt về hướng ngược .
Lâm Du ẩn trong bóng tối, cứ thế chằm chằm Lâm Hữu Ngân và Lâm Hữu Tài tránh né con dã thú thật , chủ động nhảy xuống dốc, lăn lông lốc như đá đến tận phía .
Giữa chừng còn thể thấy tiếng xương gãy răng rắc "êm tai".
“Vẫn chỉ nghĩ cả nhà chỉ vô tình với Lâm Bảo Trân thôi.” Không ngờ cả đám đều là thứ m.á.u lạnh vô tình, ích kỷ chỉ đến .
Huyễn Huyễn Phù, đúng như tên gọi, chính là đưa huyễn cảnh, mà thứ xuất hiện trong huyễn cảnh, là tình cảnh mà kẻ dán sợ hãi nhất trong lòng.
Hai đều hướng về hư cầu xin Lâm Hữu Kim tha thứ, xem giữa bọn họ còn xảy chuyện mà nàng rõ.
Lâm Du là kẻ truy đến cùng, chỉ cần đạt mục đích là đủ.
Nàng Lâm Bảo Trân sở dĩ dẫn Lâm Hữu Ngân và Lâm Hữu Tài đến đây, chính là tóm nàng để còn mối lo hậu họa.
Bây giờ thì mất cả chì lẫn chài.
Hề.
4438 dẫn đường, nhanh, Lâm Du liền tìm thấy Lâm Bảo Trân.
Đáy mắt nàng lấp lánh ánh sáng hưng phấn, xem nàng coi động tĩnh bên Lâm Hữu Ngân và Lâm Hữu Tài gây là tóm nàng .
Nàng c.ắ.n nát ngón tay, bên cạnh chất đầy gà rừng, thỏ rừng và vịt trời, chỉ thấy nàng lượt buộc chặt các con mồi , chồng chất phía nàng .
Mà xa xa vẫn còn truyền đến động tĩnh.
Lâm Bảo Trân cầm đóm lửa, rõ lắm, nhưng Lâm Du thấy rõ, đến đây chỉ cáo, lợn rừng, hươu, mà còn cả sói và báo đen.
“Quá đáng.” 4438 nên lời đến mức cánh cũng động đậy.
“Nhiều thế , nàng xử lý ?”