Trọng Sinh Cướp Lại Cơ Duyên Cứu Cả Gia Đình - Chương 53: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-07 03:52:17
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Đồ vô dụng nhà ngươi, ngay cả một tiểu tử còn mọc đủ lông mà cũng giữ nổi, uổng công nhị bá của ngươi một phen hảo tâm.”

 

“Cũng là một đại cô nương , giờ mau chóng tìm, tuổi lớn thì chỉ là những kẻ xí, chỉ tam ca là còn cưng chiều ngươi.”

 

“Nghe đại cô khuyên một câu, con gái nhà , vẫn tìm một nam nhân mà gả , an an sinh con dưỡng cái, ngày tháng với ai mà chẳng qua, nhẫn nhịn một chút sẽ thôi.”

 

“Đại cô tự nhẫn nhịn là thôi, quản chuyện khác chi, liên quan gì đến ngươi.” Lâm Du kiếp chính vì nhiều những lời vớ vẩn , mới bao chuyện ngu xuẩn.

 

Giờ nghĩ , dựa ai cũng bằng dựa chính .

 

“Ký chủ, vị đại cô của , bó chân, nàng bó não nhỏ.” 4438 vẻ mặt khó nên lời.

 

“Không chỉ thế, còn là một kẻ vô lương tâm, độc ác.” Kiếp , nhà lượt gặp chuyện, tiểu cô, tiểu cô phu tin vội vã chạy về, sợ rằng sẽ đến muộn.

 

Chỉ vị đại cô , nãi nãi cưng chiều suốt nửa đời , như c.h.ế.t , từ đầu đến cuối hề xuất hiện.

 

Sau trở về là vì chuyện đầu tư lừa đảo thua lỗ mà về vay tiền.

 

Nãi nãi cân nhắc tình hình gia đình nên từ chối, Lâm Tư liền ôm hận trong lòng, trộm tiền tiết kiệm ít ỏi còn của gia đình.

 

Có thể , những đau khổ mà nãi nãi chịu, Lâm Tư chiếm hơn nửa.

 

Ai thể nghĩ chính con gái ruột của đ.â.m lén lưng nàng như .

 

“Lâm Du, ngươi chuyện kiểu gì thế? Ta là đại cô của ngươi, còn dám cãi , xem hôm nay dạy dỗ ngươi thế nào.” Lâm Tư hùng hổ xông tới, giơ tay định đ.á.n.h thì Trầm Nhạn, từ lúc nào trở về, nắm chặt lấy tay.

 

“Ngươi dạy dỗ ai?”

 

“Tam tẩu.” Lâm Tư thu vẻ mặt dữ tợn, nặn một nụ giả lả.

 

là kẻ bắt nạt yếu, sợ kẻ mạnh.

 

Ở nhà họ Lâm, chỉ mặt Lâm Huyên Vũ và Trầm Nhạn nàng mới dám càn.

 

Mèo con Kute

Người là do uy tín lâu, tay là đánh, nàng thể bắt bẻ , thể ầm ĩ lên.

 

“Tam tẩu, , con gái thật sự cần dạy dỗ cho , may mà là đại cô của nó, nhà, chứ nếu là ngoài, e rằng sẽ đồn nó giáo dưỡng, hủy hoại danh tiếng, còn mà gả nhà .”

 

“Còn cái hậu sinh nhà họ Trần , thấy cũng lắm, Lâm Du cứ thế mà đoạn tuyệt, hai cũng chẳng gì nó .”

 

Lâm Tư luyên thuyên dứt, Trầm Nhạn thấy phiền, bế Lâm An lên, nắm tay tiểu tử quạt cho Lâm Tư một bạt tai.

 

“Tam tẩu, gì mà đ.á.n.h nữa?” Lâm Tư ôm mặt, đầy uất ức, đúng lúc Lý Tú Chi bước cửa.

 

Nàng lập tức né tránh ánh mắt, bước về phía Lâm Du và các con.

 

Chà, vận may đen đủi thế , về gặp ngay chuyện rắc rối.

 

“Nương...”

 

“Đại cô , đó là hài nhi cận đó, chuyện đ.á.n.h .”

 

“Xem kìa, con muỗi to thế , còn m.á.u nữa chứ?”

 

“Thật ?” Lâm Tư bán tín bán nghi, đưa tay sờ mặt, quả nhiên thấy một vết máu.

 

Sắc mặt nàng chợt biến, vạch thấy chiếc quần nhỏ của Lâm An, liền như đeo mặt nạ, hòa nhã đến lạ thường, “Ấy da, vẫn là tiểu chất tử của hiểu chuyện, bé tí đ.á.n.h muỗi cho đại cô , như mấy kẻ bạch nhãn lang ...”

 

Vừa , Lâm Tư còn quên lườm nguýt Lâm Du một cái thật dữ tợn.

 

Trầm Nhạn sắc mặt lạnh, như về phía Lâm Tư, “Đại cô , hôm nay con trẻ tròn tháng, đặc biệt về đúng ? Tiểu cô tặng cho hai đứa bé một chiếc khóa vàng nhỏ , đại cô chuẩn lễ gặp mặt gì ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/chuong-53.html.]

“Ôi, đây là về gấp, quên mất, đảm bảo sẽ bù , bù mà.” Lâm Tư né tránh ánh mắt, cứng rắn trừ lấp l.i.ế.m chuyện , đồng thời trong lòng ghi một khoản nợ cho Lâm Niệm.

 

Tặng đồ cũng báo cho nàng một tiếng, đây chẳng cố ý khiến nàng mất mặt ở nhà đẻ .

 

Tuy nhiên, chiêu "đánh rắn đ.á.n.h bảy tấc" của Trầm Nhạn cũng thành công khiến Lâm Tư còn loạn nữa.

 

Cháu trai cháu gái vặt măng về, đại con gái cũng về nhà đẻ, Lý Tú Chi cắt một miếng thịt hun khói lớn, rửa sạch nấu nướng, đợi lên mâm thì nửa canh giờ trôi qua.

 

Bữa trưa thịnh soạn, trứng xào rau sam, măng xào thịt hun khói, rau dớn trộn, và một nồi canh bắp cải khô, đầy đủ bốn món, hương thơm ngào ngạt.

 

Cả nhà lượt chỗ, ai chỗ thì .

 

Lâm Tư cần ai mời, tự nhiên xuống một cách đường hoàng.

 

Chưa đợi khác bắt đầu ăn, nàng gắp một đũa thịt hun khói lớn bát, như quỷ đói đầu thai, sức bới cơm miệng, “Nương, thịt hun khói ngon quá, đợi về gói cho bốn, năm, sáu miếng lớn nhé.”

 

“Măng cũng thanh ngọt, ngày mai để tiểu mang cho hai túi lớn.”

 

“Nếu rau khô, cá hun khói, thịt hun khói gì cũng , đều .”

 

Lâm Tư năng chút khách khí, Lý Tú Chi xong sắc mặt càng lúc càng đen, thấy đĩa thịt hun khói lớn gần như một nàng ăn sạch, sắc mặt của bà lạnh xuống, “Lâm Tư, nhà chồng ngươi thiếu ngươi ăn thiếu ngươi uống ? Như thể tám đời từng ăn cơm , cả nhà chúng còn động đũa, ngươi ăn sạch hết thịt và trứng .”

 

“Toàn chọn những món ngon mà ăn.”

 

“Nương.” Thấy Lâm Tư sắp sửa phun vụn thức ăn bàn, Trầm Nhạn, gần nàng nhất, vội vàng bịt miệng nàng , những còn cũng theo ý của Lý Tú Chi mà bê bốn món rau chỗ khác.

 

“Khụ khụ.” Lâm Tư sặc, nhưng tiếc nỡ nhả những món ngon nhét miệng, chỉ thể điên cuồng uống nước.

 

Đợi khi bình tĩnh , Lâm Tư như chịu uất ức lớn lao, lau nước mắt ròng ròng, “Nương, thể như ? Ta chỉ ăn nhiều thêm vài miếng thôi mà, chẳng lẽ xuất giá thì còn là nhà họ Lâm, con gái của nương nữa ?”

 

Lâm Tư lóc t.h.ả.m thiết, nhưng chỉ là giả vờ.

 

Thực nàng đang lén phản ứng của .

 

Thấy cả nhà đều mảy may động lòng, lúc nàng mới thực sự òa .

 

Lý Tú Chi cũng chiều theo nàng , khi chia xong thịt hun khói và trứng còn , bà mới tiếp tục ăn.

 

Lâm Tư sụt sịt lóc, dường như nhận chiêu tác dụng với , nàng mới ngừng , tiếp tục ăn thịt hun khói và trứng trong bát.

 

Trước khi khác xới thêm cơm, nàng ăn sạch hết cơm còn .

 

Kết quả là nàng ăn no đến mức ợ liên tục, còn những khác thì no bụng.

 

Lý Tú Chi hận sắt thành thép, hung hăng lườm Lâm Tư một cái. Con gái mà bà nuôi dưỡng cẩn thận, xuất giá trở nên ích kỷ như ?

 

Thật là thể nổi.

 

mất hết thể diện .

 

“Ăn cơm xong, lát nữa ngươi tự về nhà chồng , thịt hun khói, rau khô và măng thì ngươi đừng hòng mơ tưởng.”

 

“Nương, vẫn là con gái của ? Đến chút sơn hào đáng tiền cũng cho ?” Lâm Tư la lên, suýt nữa chỉ thẳng mũi Lý Tú Chi mà chất vấn.

 

“Nếu ngươi con gái , vả cho ngươi mấy cái .”

 

“Trong mắt ngươi những thứ sơn hào đáng tiền , đều là do tam ca, tiểu và mấy tẩu tử vất vả lắm mới kiếm về.”

 

“Cho khác thì còn tiếng , cho ngươi e rằng như thịt bao tử đ.á.n.h chó, về, còn ở đây lải nhải ngừng.”

 

“Tự ăn diện lụa là, tay xách nách mang vơ vét đồ từ nhà đẻ về nhà chồng, từ nhà chồng về thấy ngươi mang theo thứ gì? Lần nào cũng tay , ăn của ca tẩu, dùng của ca tẩu, ngươi lấy mặt mũi mà ở đây chỉ trỏ, cũng may là nể mặt , chứ thì đ.á.n.h ngươi quẳng ngoài .”

 

 

Loading...