Trọng Sinh Cướp Lại Cơ Duyên Cứu Cả Gia Đình - Chương 63: --- Đứa con cưng

Cập nhật lúc: 2025-11-07 03:52:35
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trâu Minh ngừng truy đuổi, đại khảm đao chỉ nhắm Lục Thời Kiêu, những kẻ định ngăn cản Trâu Minh đều thủ vệ chặn . Dưới thế tấn công cuồng nộ của Trâu Minh, Lục Thời Kiêu bỏ chạy trông vô cùng chật vật.

 

Khi Lâm Du đến nơi, nàng liền thấy Trâu Minh vung đại khảm đao c.h.é.m mạnh về phía Lục Thời Kiêu, Lục Thời Kiêu theo bản năng ngăn cản, khảm đao và trường kiếm chạm tóe tia lửa.

 

Nàng cảm nhận rõ ràng rằng khi Lục Thời Kiêu rút trường kiếm , thở và thế công của Trâu Minh đều trở nên nặng nề hơn.

 

Đao kiếm giao , Trâu Minh thể cường tráng từng bước ép sát, Lục Thời Kiêu liên tục thối lui.

 

cố gắng phản kích, Lục Thời Kiêu vẫn trọng thương.

 

Lâm Du một bên, trơ mắt vết thương ở eo và bụng băng bó của Lục Thời Kiêu thêm vết mới, cánh tay, ngực, sống lưng đại khảm đao c.h.é.m trúng, y phục rách nát, thấm đẫm m.á.u đỏ tươi, vết thương sâu đến mức thấy xương.

 

Mỗi Lục Thời Kiêu vung trường kiếm, m.á.u nhỏ tí tách văng , sắc mặt của y cũng tái nhợt với tốc độ thể thấy bằng mắt thường.

 

Kẻ mắt đều Lục Thời Kiêu đến đường cùng, chỉ còn một bước cuối cùng.

 

Nếu y chịu nhận tội, lẽ còn thể giữ mạng nhỏ.

 

Lưỡi đại khảm đao lơ lửng trong trung m.á.u tươi nhuộm đỏ, từng giọt m.á.u tí tách rơi xuống.

 

Lâm Du một bên, nghiến chặt răng, gò má ửng hồng vì hưng phấn. Nàng vô cùng mong chờ, nếu Lục Thời Kiêu c.h.ế.t tại đây, liệu nàng thể sớm cảm nhận cái thế giới 'truyện' sụp đổ !

 

Trong lòng nàng vẫn còn mang hy vọng.

 

Nàng chăm chú chằm chằm trận hỗn chiến mắt, dám chớp mắt một cái, sợ bỏ lỡ dù chỉ một ly một tấc.

 

Song, sự kỳ vọng của nàng rốt cuộc vẫn thất vọng.

 

Trâu Minh tưởng chừng Lục Thời Kiêu chắc chắn c.h.ế.t, nhưng y móc một bình sứ từ trong lòng, mở ngậm lấy miệng bình.

 

Khoảnh khắc bình sứ rơi xuống, sắc mặt tái nhợt của Lục Thời Kiêu liền hồng hào trở rõ rệt, thở của y cũng trở nên định.

 

Trường kiếm trong tay y vung tàn ảnh, , Lục Thời Kiêu trở thành kẻ liên tục tấn công.

 

Ánh mắt Trâu Minh thoáng qua vẻ kinh hãi, cũng chỉ trong khoảnh khắc đó, chỉ thấy kiếm quang lóe lên, mắt trái của một mũi tên sắc bén cứa qua.

 

Máu trào xối xả.

 

Tầm cản trở, cục diện chiến trường xoay chuyển.

 

Thấy , của Trâu Minh nhập cuộc, tên b.ắ.n tới như mưa rào, bao phủ lấy Lục Thời Kiêu.

 

Đối phương đông thế mạnh, y ham chiến, đợi khi cứu của xong thì liền đột phá vòng vây.

 

Để thoát khỏi sòng bạc thành công, Lục Thời Kiêu cố ý tiến về phía đông .

 

Tên xé gió bay , Lục Thời Kiêu bình yên vô sự, nhưng thủ vệ và khách khứa trở thành vật tế thần.

 

Trâu Minh vì e ngại mà kịp thời ngăn , dù , vẫn cá chậu chim lồng vạ lây.

 

Mà kẻ xui xẻo đó ai khác, chính là huyện lệnh của trấn Nam Sơn.

 

Đối với huyện lệnh, cảm nhận của Lâm Du thực phức tạp. Nói y mưu cầu phúc lợi cho bá tánh, y quả thực việc thiết thực, từ nông nghiệp đến kinh tế, từ cá nhân đến tập thể, bá tánh quả thực hưởng lợi từ y.

 

y cũng thật sự câu kết với bọn tham quan ô , những kẻ như ở sòng bạc, lừa đảo, bao gồm cả việc kiếp khi tai ương giáng xuống, y chút do dự mà bỏ rơi trấn bá tánh.

 

Lâm Du chỉ ngây trong khoảnh khắc đó, liền thấy huyện lệnh mặt lộ vẻ kinh hãi đẩy , đó là nhị bá của nàng, Lâm Huyên Vũ.

 

Đồng tử mở lớn, Lâm Du thầm gọi 4438 tìm cách hóa giải, đồng thời từ gian lấy chủy thủ, biến hóa thành hình dáng mũi tên mà b.ắ.n về phía mũi tên .

 

Khoảnh khắc đó, thứ diễn mắt dường như ép ngừng . Lâm Du trơ mắt mũi tên nàng b.ắ.n trúng phần đuôi của mũi tên .

 

Hướng lệch lạc, mũi tên vốn nhắm thẳng vị trí tim của Lâm Huyên Vũ xuyên qua xương bả vai của y.

 

Máu văng , Lâm Huyên Vũ thuận thế ngã xuống. Lâm Du trong lòng thở phào nhẹ nhõm, đó là cơn thịnh nộ ngút trời.

 

Cả đối với nhị bá, lẫn 4438.

 

4438 từ lúc nào chui gian, run rẩy bần bật.

 

Bởi biến cố , nhóm Lục Thời Kiêu biến mất màn đêm.

 

Lâm Du lạnh lùng màn đêm u tối, đáy mắt tràn ngập sự tiếc nuối.

 

Quả nhiên, nam nữ chính truyện lựa chọn.

 

C.h.ế.t, dễ dàng như .

 

Sự thật định, Lâm Du sớm dự liệu, xác nhận xong cũng đến mức quá thất vọng.

 

So với điều , nàng càng quan tâm hơn là Lục Thời Kiêu dồn đường cùng ăn gì?

 

Bình sứ ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/chuong-63-dua-con-cung.html.]

 

Nghĩ đến đây, lợi dụng sự hỗn loạn của sòng bạc, khi Trâu Minh và nhóm đuổi bắt Lục Thời Kiêu, Lâm Du tìm chiếc bình sứ Lục Thời Kiêu vứt bỏ.

 

Hương t.h.u.ố.c thoang thoảng...

 

Mùi hương xộc mũi, đôi mắt Lâm Du khẽ híp .

 

Kiếp , Lâm Bảo Trân và Lục Thời Kiêu quả thật thuận buồm xuôi gió bao.

 

Không hổ là con cưng của truyện.

 

Hô hô--

 

Lâm Bảo Trân và Trần Bách Sinh hội hợp , lén lút tiến núi.

 

Trần Bách Sinh khi nếm mùi vị ngọt ngào, còn nỗi sợ hãi và kinh hãi đối với núi sâu như ban đầu, giờ đây y chỉ còn sự tham lam đối với dã vật và năng lực của Lâm Bảo Trân.

 

Trước đây còn ngây thơ nghĩ Lâm Bảo Trân chỉ là may mắn, ngờ là như thế , gần như là nấy.

 

Nếu sớm , y hà cớ gì tiếp cận, nịnh bợ Lâm Du như cháu trai.

 

Lâm Bảo Trân dễ dỗ như Lâm Du, Trần Bách Sinh vẫn thẳng vấn đề.

 

Y lấy túi tiền đựng tiền đưa cho Lâm Bảo Trân, "Bảo Trân, đây là thu hoạch của ngày hôm qua."

 

Lâm Bảo Trân nhận lấy, ánh sáng của bấc lửa mà đếm kỹ bạc tiền một lượt, đó lấy tiền hẹn mà đưa cho Trần Bách Sinh.

 

Trần Bách Sinh mặt lộ vẻ vui mừng, nhưng trong lòng nhạo Lâm Bảo Trân vẻ tiểu gia tử khí, ở điểm , nàng bằng Lâm Du.

 

Về khoản tiền thức ăn mà y trả , Lâm Du bao giờ đếm mặt y.

 

Càu nhàu thì càu nhàu, chính sự vẫn .

 

Y thành thật theo Lâm Bảo Trân, một khắc, Lâm Bảo Trân dừng .

 

Mèo con Kute

Chỉ thấy nàng dập tắt bấc lửa, bao lâu dã vật liền như say khướt mà ngoan ngoãn về phía Lâm Bảo Trân.

 

Trần Bách Sinh theo thói quen và động tĩnh, lấy dây thừng bắt đầu trói dã vật.

 

Không là ảo giác của y , y mơ hồ ngửi thấy một mùi m.á.u tươi thoang thoảng.

 

Khi chạm Lâm Bảo Trân, mu bàn tay thêm một chút ẩm ướt.

 

Trần Bách Sinh cũng để tâm, tâm ý vùi đầu việc trói buộc dã vật và niềm vui của mùa màng bội thu.

 

Hai chuyên tâm chí chí hề nhận phía thêm vài cái đuôi.

 

"Cái nghiệt chướng , nó dám, dám chứ?"

 

Lâm Hữu Căn hai mắt đỏ ngầu, nếu c.ắ.n chặt ống tay áo, e rằng răng nát vụn.

 

Đặc biệt là khi thấy Lâm Bảo Trân móc tiền cho Trần Bách Sinh, m.á.u trong lòng y suýt nữa phun .

 

Phương Thúy Hoa cũng kém cạnh, nàng cũng nghĩ tới, đứa con gái từ nhỏ nàng nâng niu như hòn ngọc, khi lớn đối xử với nàng như ?

 

Rõ ràng đại cữu cữu nàng thiếu tiền, nàng nóng ruột nóng gan, miệng nổi mụn rộp, nhưng nàng những thờ ơ mà còn đưa tiền cho Trần Bách Sinh.

 

Nhiều dã vật như , mà nàng cho bọn họ còn bằng một nửa của một nửa nàng tự săn .

 

Nàng sẽ cảm thấy hổ thẹn ?

 

Thôi thì cũng đành, còn lừa bọn họ săn con mồi.

 

giờ nàng thấy cái gì?

 

Một cỗ cảm giác phản bội sâu sắc dâng lên trong lòng, Phương Thúy Hoa chỉ cảm thấy khí huyết dâng trào, cổ họng nếm một vị ngọt tanh.

 

Quả nhiên, con gái lớn giữ .

 

Chưa gả chồng mà lo cho ngoài, thế thì gả còn thế nào? Để nuôi đứa con gái , cả nhà bọn họ trả giá bao nhiêu?

 

Mắt thấy sắp đến lúc thu hoạch, kẻ hái trộm tới.

 

Nàng cho phép.

 

Tuyệt đối .

 

Hữu Kim còn, nàng thể mất hai đứa còn .

 

Nhìn động tác thuần thục của Bảo Trân như , xem việc lén lút ít . Đã thể bẻ , thì nàng, một , cũng sẽ mềm lòng.

 

Cha đứa trẻ nên gì thì đó, nàng tuyệt đối can thiệp.

 

 

Loading...