Trọng Sinh Cướp Lại Cơ Duyên Cứu Cả Gia Đình - Chương 86: --- Tự Vẫn

Cập nhật lúc: 2025-11-07 03:52:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hẻm Quế Hoa, cái tên là một nơi , cũng nhi tử bảo nàng lấy thứ gì.

 

Mang theo tâm trạng vui vẻ, Từ quả phụ đến Hẻm Quế Hoa, thấy cánh cổng lớn màu đỏ son hùng vĩ , nàng thấp thỏm bước tới, định gõ cửa, liền quát lớn: "Làm gì đó? Có hiểu quy củ , qua bên !"

 

Từ quả phụ rụt cổ , về phía cánh cửa nhỏ bên , liền báo lên tên Trần Bách Sinh. Bà tử mặt đen liếc nàng một cái, đ.á.n.h giá từ xuống một lượt, lạnh giọng : "Vào ."

 

Từ quả phụ tuy hiểu rõ vì , nhưng vẫn , thấy cánh cửa cọt kẹt một tiếng đóng , một cỗ bất an mãnh liệt dâng lên trong lòng: "Đừng đóng cửa, lấy đồ nữa."

 

Nói xong Từ quả phụ đầu chạy, nhưng còn chạy hai bước, bắt lấy, bà tử càng chút nương tay tát nàng hai cái "bốp bốp": "Đã ký khế ước c.h.ế.t, bây giờ hối hận? Muộn ."

 

"Khế ước c.h.ế.t?" Từ quả phụ tuy sách, nhưng chí ít cũng nương tử tú tài mấy năm, đối với khế ước c.h.ế.t nàng cũng hiểu. Lại nghĩ tới lúc nãy nhi tử trở về khóe mắt lộ vẻ mừng rỡ và sự chột khi đối mặt với nàng, hàn ý lan khắp .

 

Nàng tin, nàng tin nhi tử mà nàng dốc hết tâm can nuôi dưỡng là một kẻ vong ân bạc nghĩa bán cầu sống như .

 

"Không thể nào. Ta từng ấn dấu tay, khế ước thành, các ngươi đây là ép thành nô, báo quan."

 

"Báo quan? Vậy cũng xem ngươi bước khỏi cánh cửa ." Bà tử lạnh, chỉ liếc mắt hiệu cho hai tên tiểu tư đang giữ nàng. Cùng lúc cái tát giáng xuống, Từ quả phụ ép quỳ mặt đất, dập đầu đến mức đầu chảy máu.

 

Từ quả phụ chỉ cảm thấy mặt đau đến tê dại, m.á.u chảy róc rách, mắt một mảnh huyết sắc, đầu óc choáng váng. Nàng như một vũng bùn nhão nhão nhụi đất, miệng vẫn còn lẩm bẩm thể nào.

 

Có lẽ là để Từ quả phụ c.h.ế.t tâm, hoặc lẽ là sinh lòng đồng tình, bà tử lấy khế ước bán của nàng. Nhìn thấy khế ước bán tên Trần Bách Sinh và dấu tay đỏ như máu, Từ quả phụ tia may mắn cuối cùng vỡ vụn.

 

Nàng ngã xuống đất, dường như trong một đêm mất tất cả sinh khí. Vì ? Vì chứ?

 

Vì Trần Bách Sinh, cả đời nàng đều vì mà mưu tính, trả giá, để tiền đồ , nàng chịu bao nhiêu khổ, bao nhiêu tội, sỉ nhục, giẫm bùn đất.

 

Kết quả, kết quả nàng rơi kết cục như ? Bị con ruột bán , còn là khế ước c.h.ế.t. Trần Bách Sinh cái đồ súc sinh , thể?

 

Từ quả phụ hận thấu xương, sớm nàng nuôi một con sói mắt trắng như , ban đầu nàng chi bằng bỏ mà tái giá, sống những ngày tháng bên chồng dạy con. Đâu như bây giờ, trở thành nô bộc.

 

Nghĩ tới sống những ngày tháng sắc mặt khác, Từ quả phụ trong lòng dâng lên từng trận tuyệt vọng. nàng là một kẻ nhát gan, chuyện tìm c.h.ế.t cho xong hết chuyện.

 

Chỉ thể lau nước mắt m.á.u mặt, hướng về bà tử lệnh mà khấu bái: "Tỷ tỷ, là kẻ thấp hèn mỡ heo che mắt, sai lời, chuyện hợp thời thế, còn xin tỷ tỷ chỉ bảo thêm nhiều."

 

Mèo con Kute

" là một kẻ điều. Dẫn xử lý vết thương, chớ tới nơi c.h.ế.t, uổng phí mười lăm lạng bạc ." "Vâng."

 

Cánh cửa nhỏ cọt kẹt một tiếng đóng , Từ quả phụ ngoan ngoãn theo, liếc mắt bầu trời xám xịt nơi chân trời, lau những giọt nước mắt nóng hổi đang tuôn trào.

 

Rừng Phong, bờ sông

 

"Mau tới ơi! Cứu mạng a! Ai ở đây bên bờ nước tới thắt lưng mà tìm c.h.ế.t ?"

 

Một trận binh hoang mã loạn, rơi xuống nước khiêng lên, gạt bỏ những sợi tóc ướt sũng, kẻ tìm c.h.ế.t là—Trần Bách Sinh.

 

Mấy , nhao nhao đưa tay giúp đỡ. Xóc lên xóc xuống, lắc qua lắc , Trần Bách Sinh đang hôn mê nhả mấy ngụm nước.

 

Mí mắt khẽ động, thấy Trần Bách Sinh mở mắt, cũng chuyện gì lớn, tất cả thôn dân mặt đều thở phào nhẹ nhõm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/chuong-86-tu-van.html.]

"Ngươi đứa trẻ , ngày tháng gì mà sống nổi, ngươi còn nhảy sông?"

 

"Nếu ngươi xảy chuyện gì, ngươi để mẫu ngươi sống ?"

 

"Nói tới, Trần Bách Sinh xảy chuyện lớn như , Từ quả phụ ? Sao cũng thấy bóng dáng nàng."

 

Các thôn dân lẩm bẩm xì xào, Trần Bách Sinh trong lòng hận ý càng dâng trào: "Sớm ?"

 

"Bây giờ từng một những lời đạo đức giả, lúc xảy chuyện một nào an ủi ?"

 

Trong lòng nghĩ như , mặt Trần Bách Sinh đỏ hoe mắt, nước mắt tuôn rơi, nghẹn ngào mở miệng: "Nương, nương của nhảy sông ."

 

Tiếng kìm nén vang lên, tất cả mặt đều kinh ngạc đến mức mắt trợn tròn như chuông đồng.

 

"Nhảy sông? Cái thể? Mau, ai bơi giỏi, mau xuống cứu ."

 

"Chẳng trách Trần Bách Sinh ở sông, sợ rằng Từ quả phụ cái đồ độc phụ kéo xuống ."

 

"Từ quả phụ là quý mạng nhất, nàng thể nhảy sông." Thẩm Đại Viên lạnh mở miệng, với tư cách là duy nhất giao hảo với Từ quả phụ ở Rừng Phong, Thẩm Đại Viên dám trăm phần trăm hiểu Từ quả phụ, nhưng cũng tám chín phần mười.

 

Từ quả phụ , ham ăn lười , chịu khổ kém nhất, nếu bấy nhiêu năm chỉ đường tà đạo, một bên câu dẫn đàn ông, một bên xúi giục con trai lả lơi, vì là mưu lợi.

 

"Nếu nàng đem tâm tư đặt chính đạo, tự trồng trọt, rảnh rỗi lên núi, cũng đến nỗi phụ nữ trong thôn bài xích."

 

"Bản còn xem thường bản , còn mong khác coi trọng ngươi ?"

 

"Nằm mơ . Thẩm Đại Viên, ngươi ngậm miệng cho . Chớ ở đây lời châm chọc nữa, nếu hôm qua ngươi quá lố, Từ quả phụ thể nhảy sông ?"

 

"Nếu tìm thấy , chuyện ngươi chịu trách nhiệm lớn nhất."

 

"Chớ đổ trách nhiệm lên đầu , nếu Từ quả phụ cướp chồng , thể đ.á.n.h nàng ? Ta chỉ là lấy đồ của chính , nàng sống c.h.ế.t liên quan gì đến ?"

 

"Các ngươi tự cũng cẩn thận một chút, nàng ngay cả chồng cũng cướp, đàn ông trong Rừng Phong mà ý nghĩ khác lẽ đều nàng cướp sạch ." Thẩm Đại Viên lời , các thím ở xung quanh phụ họa đều đen mặt, ánh mắt Trần Bách Sinh cũng thêm vài phần chán ghét.

 

Trần Bách Sinh thể cảm nhận , đáy mắt bùng phát hận ý tột độ, chống khuỷu tay dậy liền lao về phía Thẩm Đại Viên: "Ngươi trả nương cho , ngươi trả nương cho , ô ô ô ô ô ——"

 

Sức lực Thẩm Đại Viên đương nhiên lớn hơn Trần Bách Sinh, chỉ thấy tốn chút sức lực nào nhấc bổng Trần Bách Sinh lên, như bóp con gà con mà quăng sang một bên.

 

"Cút ngay cho . Quả nhiên tre độc măng , Từ quả phụ cái đồ gian xảo , cũng sinh đứa con nhiều tâm cơ, ngươi cứ một mực Từ quả phụ nhảy sông, nhưng ai tận mắt thấy ?"

 

"Sợ rằng là một tiếng s.ú.n.g nổ khí, trong sông căn bản ."

 

"Từ quả phụ, ngươi cút đây cho , đừng tưởng trốn lên tiếng thì ngươi ?"

 

"Thật sự tưởng rằng tìm c.h.ế.t là thể xóa bỏ cái danh trộm chồng lăng loàn của ngươi ? Ta phỉ."

 

"Tìm thấy , tìm thấy ." Thẩm Đại Viên hai tay chống nạnh vẫn còn ở đó mắng chửi, các thôn dân nhảy xuống sông vớt cũng lên bờ, chỉ vớt lên một chiếc giày thêu và một cái áo khoác rách.

 

 

Loading...