Trọng Sinh Cướp Lại Cơ Duyên Cứu Cả Gia Đình - Chương 89: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-07 03:53:00
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dọn dẹp
Bận rộn cuồng, thoáng cái ba ngày trôi qua, sự cố gắng của cả nhà, bộ mạ non cấy xong.
Nhờ linh tuyền nuôi dưỡng, cả nhà chẳng hề cảm thấy mệt mỏi, ngược còn tràn đầy sức lực.
Tuy là , Lý Tú Chi vẫn dặn Lâm Huyên Hòa sáng sớm mai Nam Sơn trấn mua thịt và xương ống về bồi bổ cơ thể cho cả nhà.
Trong nhà vẫn như thường lệ, Lý Tú Chi và Lâm Du cùng chặt tre vườn rau.
Nhờ linh tuyền tưới nhuận, vườn rau mọc xanh .
Mướp, đậu que, dưa chuột đều cần giàn, cây dưa cần tỉa thì tỉa, cỏ cần nhổ thì nhổ.
Lý Tú Chi bận rộn đến mức kịp thở, Lâm Du ở bên cạnh chặt cành cây, tre nứa, đó cắm và buộc cố định, dựng thành giàn.
Dựng một nửa, hai bà cháu mồ hôi đầm đìa liền thấy Lâm Huyên Bình như hồng thủy mãnh thú đuổi phía mà lao xuống núi.
Thấy Lâm Du, Lâm Huyên Bình như vớ cọng rơm cứu mạng, vụt chạy tới.
Hai chú cháu trao đổi ánh mắt, Lý Tú Chi lau mồ hôi trán Lâm Du, túm Lâm Huyên Bình cu li.
Lâm Huyên Bình cũng chẳng giận, cặm cụi việc.
Có thêm giúp, giàn nhanh xong, vườn rau mọc tươi, Lý Tú Chi yên lòng, thấy la về, dặn dò vài câu gánh cỏ về.
Lý Tú Chi , Lâm Huyên Bình liền xán tới, lấy chiếc bình sứ rỗng cho Lâm Du xem: “Nha đầu Du Nhi, may mà cháu, hôm nay chú suýt chút nữa là trúng kế .”
Lâm Huyên Bình thể yên, việc đồng áng xong xuôi, chú nghĩ lâu núi, thử vận may.
Trời còn sáng chú núi, cạm bẫy lâu sửa sang, bên trong chẳng thu hoạch gì.
Chú cũng nản lòng, chấn chỉnh tinh thần, chặt que, vót nhọn cắm xuống, che đậy kỹ càng, đồng thời dấu hiệu cảnh báo, phòng giẫm .
Liên tục sửa sang mấy cái, bỗng nhiên, chú thoáng thấy một bóng dáng yêu kiều, đầu óc cũng mơ màng, thể tự chủ mà nhào tới bóng hình đó.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Lâm Huyên Bình dựa ý chí mà tự đ.â.m sầm cây bên cạnh, cơn đau khiến chú tỉnh táo trong chốc lát. Ngay lập tức, chú lấy viên giải độc mang theo bên , nhét hết miệng.
Đầu óc khôi phục tỉnh táo, mắt bóng dáng yêu kiều nào, rõ ràng là cái bẫy chú mới sửa sang.
Khởi đầu thuận lợi, Lâm Huyên Bình nán lâu, đầu bỏ chạy, chạy nửa đường, va một nữ tử thương ở chân, đôi mắt ngấn lệ, lời lẽ khéo léo xinh , toát vẻ đáng thương yếu ớt, miệng còn khẽ gọi cầu cứu.
Lâm Huyên Bình sợ gian trá, chạy càng nhanh hơn. Đương nhiên cũng bỏ lỡ vẻ tức giận và hung ác trong đáy mắt nữ tử.
Nghe xong bộ câu chuyện, Lâm Du đại khái đoán phận của nữ tử , hẳn là Lạc Phương Phi, kẻ hại c.h.ế.t tiểu thúc của nàng ở kiếp .
Ai thể ngờ một nữ tử dịu dàng trông như đóa bạch liên hoa tâm địa độc ác đến thế lớp vỏ bọc .
“Tiểu thúc, lắm.” Lâm Du khẳng định Lâm Huyên Bình, ngay đó mua một bình giải độc trong gian, đưa qua: “Vẫn cứ mang theo bên , gặp chuyện dùng một viên là đủ, ăn nhiều hơn cũng chỉ là lãng phí thôi.”
“Hắc hắc.” Lâm Huyên Bình gãi đầu ngượng nghịu.
Lâm Hữu Tài núi là để đ.á.n.h lạc hướng , gần đây trong nhà vì dân làng bài xích và theo dõi, nên bọn họ chẳng kiếm lợi lộc gì.
lúc chân gần khỏi, cũng là để ngoài hít thở chút khí. Mẹ trúng gió, tuy đại tẩu chăm sóc, nhưng nhị tẩu đằng chân lân đằng đầu, cả ngày ầm ĩ, tai sắp điếc cả .
Cũng thật trùng hợp, núi lâu thấy Lâm Huyên Bình chạy nhanh hơn cả thỏ, Lâm Hữu Tài tò mò qua.
Ngay đó liền ngửi thấy một mùi hương hoa thoang thoảng, mắt xuất hiện một thể trắng nõn, Lâm Hữu Tài chỉ cảm thấy khô miệng khát nước, thể phản ứng nhanh hơn cả đầu óc, trực tiếp nhào tới.
Chạm sự mềm mại , chuyện thuận lợi. Đến khi tỉnh , nàng mềm mại ấm áp trong lòng, đến lê hoa đái vũ, khiến vô cùng thương tiếc.
“Cô nương, sẽ chịu trách nhiệm với nàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/chuong-89.html.]
Lâm Huyên Hòa mua thịt ba chỉ, mỡ thăn, xương ống lớn và đậu phụ về, giao cho Lý Tú Chi xong, liền phất tay nhà trông con.
Có tiếp quản, Trầm Nhạn thoải mái hẳn, giống như con ch.ó nhốt trong nhà lâu ngoài dạo chơi, khỏi nhà hái rau, cắt cỏ cho la, bò và dê ăn. Chỉ cần trông trẻ, nàng việc gì cũng hăng say.
Lâm Du trở về liền thấy cảnh , đành chịu phận giúp đỡ.
Mông xuống ghế đẩu nhỏ, còn kịp ấm chỗ, một luồng gió mạnh ập tới nàng, kéo theo là một con heo con nửa sống nửa c.h.ế.t.
Trầm Nhạn con heo con kêu oai oái xuất hiện từ hư , trợn mắt há hốc mồm.
4438 phát tiếng kêu chói tai: “A a a a, Ký chủ, đây là heo con, heo rừng sẽ theo mùi mà tìm tới đấy.”
Heo rừng xuống núi, chẳng sẽ gây hoảng loạn ?
Mèo con Kute
Lâm Du tức giận vỗ một cái lên đầu hắc báo.
Ẩn nặc phù đ.á.n.h rớt, hình hắc báo hiện , ánh mắt Trầm Nhạn từ mơ hồ chuyển sang lấp lánh sáng ngời.
Nhìn cảnh , Lâm Du ngay a nương của nàng để ý . Không nghịch ngợm nửa canh giờ thì đừng hòng xong việc.
Thở dài tiếng động, Lâm Du vỗ đầu hắc báo: “Đây là a nương của , ngươi tự giữ chừng mực .”
Đôi mắt đen láy của hắc báo chằm chằm nàng, dường như hiểu mà hiểu, Lâm Du tiếp tục thở dài: “Nương, đừng chơi quá trớn đấy.”
“Biết , con cứ việc của con .”
Thu con heo rừng con gian, ý niệm ném nó xa khỏi nhà và vườn rau, Lâm Du đành chịu phận dọn dẹp mớ hỗn độn do tên khốn hắc báo gây .
“4438, tìm kiếm tung tích con heo rừng .”
Dán ẩn nặc phù, Lâm Du vội vã bước nhanh lên núi, 4438 lách tách lách tách tìm kiếm dẫn đường, hai càng lúc càng nhanh, cuối cùng chặn con heo rừng khoảnh khắc cuối cùng khi nó sắp xuống núi.
Toàn bộ đều nàng thu gian.
“Giá trị hút +1000.”
“Giá trị hút +1000.”
“Giá trị hút +1000.”
Hừ, vô tình đụng , cướp mất mối ăn của Lâm Bảo Trân .
Vận may a, đôi khi đến thì ngăn cũng ngăn .
“4438, Lâm Bảo Trân chèn ép càng nhiều, vận may của càng hơn ? Ngươi , khi trọng sinh, đối mặt với Lâm Bảo Trân thì bao giờ lành lặn cả. Khí vận mà Lâm Bảo Trân đoạt lấy, chẳng lẽ vốn dĩ là của ?”
Lâm Du như đang đùa, nhưng thực chất âm thầm quan sát 4438. Thế nhưng phản ứng của nó khiến nàng chút bất ngờ.
“Có lẽ .” Con ong điểm sáng đen xanh chẳng mảy may gợn sóng.
Giải quyết xong yếu tố bất , Lâm Du đang định về nhà, liền thấy Lạc Phương Phi đang Lâm Hữu Tài cõng xuống núi. Gương mặt tiểu bạch hoa đáng thương yếu ớt đó, dùng giọng điệu dịu dàng nhất để những lời đau lòng nhất, kiếp , nãi nãi của nàng khổ sở kể xiết.
Lâm Du tự chủ mà siết chặt hàm răng, lẽ ánh mắt của nàng quá nóng bỏng, Lạc Phương Phi mà đầu , còn thẳng về phía nàng đang .
Đôi mắt ngây dại, lạnh lùng, hờ hững đó thuộc về Lạc Phương Phi.
Nhận điểm , Lâm Du liền thấy từ Lạc Phương Phi lóe một đốm sáng trắng nhỏ, bay thẳng về phía nàng.
4438 vốn dĩ còn đang thong dong đậu vai Lâm Du, giây tiếp theo thét lên t.h.ả.m thiết: “Ký chủ, cẩn thận!”
Chiếc lá chắn bảo vệ trong suốt tức thì bao bọc lấy Lâm Du, Lâm Du chỉ cảm thấy hô hấp ngừng , thứ mắt đều ngưng đọng trong chốc lát, duy chỉ đốm sáng trắng là khác biệt. Nó như thể vô khổng bất nhập, tốn chút công sức nào phá hủy lá chắn bảo vệ nàng, trực tiếp chìm giữa mi tâm nàng.
Khoảnh khắc kế tiếp, Lâm Du chỉ thấy 4438 lo lắng như lửa đốt bay về phía nàng, ý thức từng chút một chìm bóng tối thăm thẳm.