Trọng Sinh Đêm Tân Hôn, Phu Quân Hắc Hoá Rồi - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-10-22 23:49:29
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phạm Tử Dịch nhận tin truyền của Thẩm Văn Uyên, suy tính , quyết định giúp đỡ.

Tình thế hiện giờ, Thẩm gia nhất định thể ủng hộ Thái tử. Trừ phi Thẩm Văn Uyên trở về, mới chuyển cơ.

"Điều phái một đội ám vệ, chặn g.i.ế.c Thẩm Bách Đình!"

Trên quan đạo Bắc hành.

Thẩm Văn Uyên bò trong xe ngựa, thầm nguyền rủa Thẩm Thái Phó.

"Mẫu nhờ đưa t.h.u.ố.c cho ngươi." Thẩm Bách Đình sắc mặt phức tạp đưa cho một lọ thuốc.

Thẩm Văn Uyên thèm để ý .

Hắn tuyệt đối sẽ dùng t.h.u.ố.c của Thẩm Bách Đình, ai hạ độc .

Thẩm Bách Đình thấy cũng nhiều với , đặt lọ t.h.u.ố.c bên tay , xoay bước khỏi xe ngựa.

"Đại công tử, sơn tặc!" Hộ vệ căng thẳng la lên.

Chỉ thấy phía xa một đám sơn tặc bịt mặt cưỡi ngựa giương cao trường đao, từ rừng rậm hai bên quan đạo xông tới.

"Cẩn thận phòng ngự!" Sắc mặt Thẩm Bách Đình cũng biến đổi.

Song phương giao chiến, hộ vệ Thẩm gia đ.á.n.h tan tác.

Thẩm Văn Uyên thấy động tĩnh bên ngoài xe ngựa, vội vàng vén rèm xe ngoài.

Sơn tặc!

Xem của Phạm Tử Dịch đến .

Hôm nay Thẩm Bách Đình c.h.ế.t chắc !

khoảnh khắc , liền thấy tên sơn tặc dẫn đầu, thẳng tắp xông về phía .

Chuyện gì ?

Thẩm Văn Uyên trong lòng kinh hãi, liền tên sơn tặc một tay nhấc bổng lên.

Sau khi bắt Thẩm Văn Uyên, bọn sơn tặc lập tức rút lui như thủy triều.

"Công tử, thuộc hạ vô năng, thể đuổi kịp sơn tặc." Hộ vệ xin tội.

Thẩm Bách Đình kiểm kê thương vong, trừ Thẩm Văn Uyên bắt, ai trong những khác hại.

Hắn cũng là ai bắt Thẩm Văn Uyên .

Thậm chí lẽ, là chính Thẩm Văn Uyên tự tìm "bắt" ?

Hắn rõ ràng, Thẩm Văn Uyên luôn coi việc Bắc Cương là chịu c.h.ế.t, hận đến nghiến răng nghiến lợi đối với kẻ áp giải là .

"Chuyện , hết cứ về bẩm báo phụ ." Thẩm Bách Đình .

Còn ở một nơi xa hơn, ám vệ Phạm gia mai phục một ngày, nhưng mãi đợi đoàn Thẩm Văn Uyên.

Gần quan đạo, sâu trong rừng rậm.

Thẩm Văn Uyên tên sơn tặc dẫn đầu ném xuống đất.

Tên sơn tặc giật tấm khăn bịt mặt xuống, chính là Kinh Chập. Hướng về hai đang uống bóng cây mặt, hành lễ:

"Thế tử điện hạ, Thế tử phi, Thẩm Văn Uyên bắt !"

Thẩm Văn Uyên kinh hoàng đôi nam nữ : "Khương Dung, ngươi... ngươi gì?"

"G.i.ế.c ngươi." Khương Dung lạnh lùng .

Nghe Thẩm Thái Phó đưa Thẩm Văn Uyên Bắc Cương, Khương Dung liền tới đây nhổ cỏ tận gốc.

Nàng tuyệt đối sẽ cho Thẩm Văn Uyên cơ hội về báo thù.

Thuở mua chuộc một nhóm sơn tặc, lấy mạng Khương Dung. Giờ đây Khương Dung cũng sắp xếp một nhóm "sơn tặc", lấy mạng .

Một miếng ăn một mổ, nhân quả tuần .

"Ngươi dám! Cha nhất định sẽ tha cho ngươi!" Thẩm Văn Uyên vẻ hung hăng nhưng trong lòng yếu ớt.

Vừa nãy còn thầm nguyền rủa Thẩm Thái Phó trong lòng, đến lúc nguy cấp vẫn lấy danh nghĩa ông dọa .

"Chưa đến việc Thẩm Thái Phó khi sự thật vì ngươi mà trở thành địch với . Ông căn bản sẽ sự thật." Khương Dung nhanh chậm :

"Ông chỉ nghĩ ngươi Bắc Cương, cố ý trốn . Ông vẫn hiểu ngươi, ngươi bỏ trốn ? Ngươi chỉ thể g.i.ế.c Thẩm Bách Đình mà thôi."

Hộ vệ Phạm gia mai phục ở một nơi xa hơn phía họ.

Kinh Chập và đồng bọn tính toán kỹ địa điểm, tay để giành ưu thế.

Sắc mặt Thẩm Văn Uyên chợt biến, tái mét như tro tàn.

"Ta hỏi ngươi một câu, nếu ngươi thành thật trả lời, thể c.h.ế.t thanh thản một chút." Khương Dung lạnh lùng liếc Thẩm Văn Uyên:

"Kẻ thu mua ngươi lừa tư bôn năm đó, là ai?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-dem-tan-hon-phu-quan-hac-hoa-roi/chuong-151.html.]

Thẩm Văn Uyên trong lòng toan tính nhanh chóng: "Khương Dung, đối với nàng là thật lòng... ai mua chuộc cả! Giữa chúng nhất định hiểu lầm gì đó!"

Khoảnh khắc , Thẩm Văn Uyên cảm thấy từng ánh mắt lạnh lẽo như dao, đổ dồn lên .

Ngẩng đầu lên, Tạ Lăng Hi lạnh lùng chằm chằm .

Ánh mắt đó, chẳng khác nào một kẻ c.h.ế.t.

Thẩm Văn Uyên vội vã đến mức hận thể tự vả mặt hai cái, chỉ lo quên thế , Tạ Lăng Hi còn ở đây cơ mà.

"Khụ... quả thật uy h.i.ế.p đưa nàng tư bôn. Thuở nàng Thái hậu ban hôn với Bắc Vương Thế tử, một hôn sự như , vô cùng tán thành!" Thẩm Văn Uyên vội vàng chối bỏ:

" một kẻ bịt mặt áo đen, bắt , kề d.a.o cổ , ép đưa nàng tư bôn... Ta cũng là ép buộc... Không ngờ giữa đường chúng gặp sơn tặc, nhất định là tên bịt mặt sắp đặt!"

Khương Dung chau mày lạnh lùng: "Kẻ bịt mặt? Nói rõ xem."

"Ta từng thấy trông , chỉ là kẻ truyền lời. Chủ tử phía là ai, thực sự !" Thẩm Văn Uyên thành thật .

Khương Dung : "Nếu ngươi cái gì cũng , thì lôi xuống, dùng hình!"

"Chờ chờ ... Tuy là ai, nhưng manh mối! Thuở cần một chuyện, cầu cứu , giúp sắp xếp thỏa! Có thể thành chuyện đó, nhất định là một thế lực lớn ở kinh thành!" Thẩm Văn Uyên che che đậy đậy .

Chính là chuyện giúp động tay động chân thuyền .

Khương Dung sớm đoán :

"Vô nghĩa, lôi xuống!"

"Ta thật sự là ai a... cứu mạng..."

Thẩm Văn Uyên ai oán kêu gào khi kéo .

Kinh Chập một phen nghiêm hình bức cung, xác định Thẩm Văn Uyên quả thật gì cả.

Còn về việc liên lạc với đó thế nào? Thẩm Văn Uyên cũng khai. Ở Văn Khúc Miếu phía Bắc thành treo một ngọn đèn, đợi đối phương phái đến tìm .

Lần đối phương chịu giúp , điều kiện đưa chính là thời điểm thích hợp, để thêm một chuyện nhắm Khương Dung.

Chuyện cụ thể là gì, khi nào, thì đợi tin tức.

Cuối cùng, Thẩm Văn Uyên thoi thóp tàn, khiêng đến mặt Khương Dung.

"Khương Dung, nể tình nghĩa xưa cũ, nàng tha cho . Ta từng đối xử với nàng ..." Thẩm Văn Uyên trong lòng hận đến cực điểm, nhưng bề ngoài là một vẻ đáng thương.

Thẩm Văn Uyên ngày , quả thật đối xử với nàng .

đó là bởi vì, Thẩm Thái Phó vẫn còn trong cảnh lưu đày, một lòng con rể Bá phủ, tham lam nhòm ngó gia sản do Trung Nghĩa Bá để .

Nhắc đến những chuyện , thật khiến nàng ghê tởm.

Khương Dung rút chủy thủ mang theo bên , lười lời vô nghĩa với , trực tiếp một đao đ.â.m tim .

Máu tươi b.ắ.n tung tóe.

"Khụ khụ " Trong mắt Thẩm Văn Uyên đầy vẻ cam lòng, oán hận trừng mắt Khương Dung, nhưng chẳng thể , liền tắt thở mà c.h.ế.t.

Kinh Chập kéo t.h.i t.h.ể Thẩm Văn Uyên xuống.

Xử Thử từ phía trở về bẩm báo: "Người của Phạm gia vẫn đang đợi mục tiêu xuất hiện, hiện tại dị động."

Tạ Lăng Hi phân phó: "Ngươi hãy bí mật đưa theo Thẩm Bách Đình về kinh, đề phòng vạn nhất."

"Vâng." Xử Thử lĩnh mệnh lui xuống.

Những Thẩm gia , liên quan đến Tạ Lăng Hi. vì Khương Dung, liền bảo vệ.

Khương Dung ngẩng mắt Tạ Lăng Hi, mày mắt khẽ cong, ôn nhu tựa gió xuân, khác hẳn với vẻ lạnh lùng sắc bén khi g.i.ế.c .

"Phu quân, chúng cũng về thôi. Làm phiền phu quân cùng một chuyến."

"Không phiền."

Khương Dung đến, cũng sẽ phái g.i.ế.c.

Khương Dung vị quý công tử tuấn mắt. Cũng dưỡng tính cách lạnh nhạt như , đối diện với nữ tử yêu, cũng đùa, cận với nàng.

Nếu nàng sớm Tạ Lăng Hi chung tình với nàng, lạnh nhạt như , thật sự thể tâm ý của .

Phu quân lạnh nhạt, chuyện mật , dĩ nhiên do nàng cố gắng !

Khương Dung cố ý ngửa .

Tạ Lăng Hi lập tức một tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, vẻ căng thẳng trong mắt khó mà che giấu : "Sao ?"

"Choáng máu." Khương Dung mềm yếu tựa lòng Tạ Lăng Hi: "Muốn phu quân ôm về."

Kinh Chập một bên, thầm nghĩ: Nàng hãy xem nàng g.i.ế.c bao nhiêu , hãy hẵng lời ?

chủ tử nhà vô cùng phối hợp, ôm lấy cô nương nhỏ trong lòng, thẳng tiến lên xe ngựa.

Người chỉ nũng với dung túng .

Tạ Lăng Hi, chỉ dung túng một Khương Dung.

Loading...