Trọng Sinh Đêm Tân Hôn, Phu Quân Hắc Hoá Rồi - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-10-21 04:59:39
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngươi đừng tự ti! Ngươi thật sự lợi hại!” Tạ Nhược Kiều khen ngợi.
Viết văn lợi hại.
Dáng vẻ tuấn tú.
Tính cách kiêu ngạo nóng nảy.
Hơn nữa, vốn là một thư sinh yếu đuối, nhưng như một thanh kiếm sắc bén.
Lần đầu tiên thấy cảnh tượng đó của , để ấn tượng vô cùng sâu sắc trong Tạ Nhược Kiều.
Tống Hành quả thực là một kho báu.
Mỗi gặp , đều cảm thấy đang tỏa sáng lấp lánh.
Thật trai nha!
Thế là Tạ Nhược Kiều ở thư các, xem bọn họ biên soạn văn chương…
…
Tống Hành chút quen.
Ai mà mặt một cứ ôm mặt chằm chằm , cũng sẽ cảm thấy quen.
Cũng may…
Hắn văn, giờ vẫn luôn quên cả và cảnh.
Rất nhanh đắm chìm trong đó.
Bên cạnh, Châu Lão Tú Tài, nghiêm chỉnh, từng nét bút từng nét một, vô cùng cẩn trọng.
Có Tạ Nhược Kiều ở bên cạnh chằm chằm, để thể hiện hơn một chút, ngay cả văn chương cũng trở nên phong phú hơn bình thường.
Lại qua một thời gian nữa.
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, Phỉ Thúy lớn tiếng : “Thế tử phi đến!”
Mấy trong phòng đều dậy, mở cửa hành lễ.
Khương Dung và Trì Mặc Ngôn bước .
“Tẩu tẩu, Vạn Quyển Thư Trai thật sự thú vị. Sau thể thường xuyên đến đây ạ?” Tạ Nhược Kiều thấy Khương Dung, liền nhanh chân bước tới, ôm lấy cánh tay nàng nũng.
“Đương nhiên thể.” Khương Dung khẽ , “Sao ở đây?”
“Ta thấy Tống Hành... bọn họ văn chương, tài hoa xuất chúng, lợi hại!” Tạ Nhược Kiều má ửng hồng.
Thu Nương: Đâu chữ “bọn họ”, ngươi căn bản thèm lão tú tài một cái.
Khương Dung Tạ Nhược Kiều đối với văn chương thi từ một mực hứng thú.
Các thi hội, văn hội trong kinh thành, nàng thường xuyên tham gia.
Thuộc dạng tự , nhưng bài văn của khác đỗi say mê.
“Quả thật, văn chương của Tống Hành và Chu tú tài, đều .” Khương Dung đáp một tiếng, đầu hai Tống Hành :
“Nghe Thu Nương , hạ quyển chuẩn gần xong?”
“Phải.” Chu lão tú tài cung kính đáp: “Chỉ chờ thượng quyển của Thiên Thu tiền bối, liền thể xuất bản.”
“Thượng quyển đưa tới.” Khương Dung .
Trì Mặc Ngôn phía y lập tức tiến lên một bước, đem một cuộn sách trong tay, đưa cho Tống Hành.
Chu lão tú tài lập tức ghé sát xem, vô cùng kinh ngạc:
“Đây... bình luận văn chương của Cử nhân! Lại là năm đầu kỳ thi hương năm ngoái, Thiên Thu tiền bối đại tài !”
Chu lão tú tài và Tống Hành đều thượng quyển hấp dẫn.
Sự kinh ngạc trong lòng Trì Mặc Ngôn còn nhiều hơn bọn họ.
Bởi vì quyển ...
Chính là y ở một bên mài mực, Khương Dung mới xong.
Thầy kinh tài tuyệt diễm! Hóa những văn chương tinh diệu , là tùy tay mà .
Tống Hành và Chu lão tú tài đều quyết định lát nữa sẽ xem kỹ thượng quyển, lúc , hai tiên trình lên những bài văn chuẩn cho hạ quyển.
Tống Hành đặt bài văn về Cẩm Tú Sơn Trang lên cùng, Khương Dung , “Thế tử phi, xem bài , ?”
Việc thu thập loại văn chương nào, đều do Thế tử phi quyết định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-dem-tan-hon-phu-quan-hac-hoa-roi/chuong-98.html.]
Nếu nàng đồng ý...
Thì bài văn , hiển nhiên thể mắt...
Trong lòng Tống Hành chút căng thẳng. Bởi vì những đạo lý Chu lão tú tài , y đều hiểu.
Y cô một , vật ngoài , chỉ cái c.h.ế.t của riêng mà thôi. Y sợ Hộ bộ Thị lang, bởi vì y sợ c.h.ế.t.
thế lực lớn cần lo lắng nhiều chuyện, thể chỉ dựa sở thích cá nhân mà quyết định, thể tùy tiện kết thù khắp nơi...
Cuộc tranh đấu giữa các thế gia, giờ đây y cũng dần dần hiểu một chút.
Khương Dung cầm bài văn cùng lên, từ đầu đến cuối, thần sắc đạm nhiên, “Viết , các ngươi gặp chuyện tương tự, đều . Bài , liền chương đầu tiên của hạ quyển!”
“Phải!” Tống Hành lòng trào dâng xúc động. Thầy và y nghĩ giống !
“Hạ quyển thêm một bài văn... là của Trì Mặc Ngôn .” Khương Dung .
Chu lão tú tài cung kính đáp, “Phải!”
Y ân cần từ trong tay Trì Mặc Ngôn nhận lấy bài văn, , sắc mặt kinh ngạc đến cực độ.
Chàng trai trẻ , ngày thường trông ôn hòa nhã nhặn, mà... là một cuồng sinh ?
Quan viên trong Hành Nhân Ty, chia hai phái.
Một nửa là tiến sĩ mới nhập triều. Ở đây rèn luyện một thời gian, nhanh sẽ thăng chức điều .
Đây là điểm trung chuyển để bọn họ mới tới quen với các công việc trong triều.
Nửa còn , thì là con em các thế gia lớn đưa tới.
Nhận một chức nhàn nhã để dưỡng lão.
Bởi vì việc của Hành Nhân Ty, đơn giản dễ , thể diện quang vinh...
Những thể dưỡng lão ở đây, ai là danh môn vọng tộc trong kinh thành.
Chủ Ty của Hành Nhân Ty đối với nhóm “thuộc hạ” , cung cung kính kính như cúng bái tổ tông, đặc biệt là đối đãi với nhân vật đầu trong đội dưỡng lão .Bắc Vương Thế tử, cứ để y đến thì đến, thì .
“Đại nhân, Bắc Vương Thế tử đến!” Thị tòng bẩm báo.
Chủ Ty vội vã chạy bộ lên đón, hành lễ, “Thỉnh Bắc Vương Thế tử an!”
“Triệu Chủ Ty tìm việc gì?” Tạ Lăng Hi nhướng mày hỏi.
Triệu Chủ Ty từ đến nay dám sắp xếp việc cho y, các công việc đều do Bệ hạ chỉ định.
“Bệ hạ chỉ dụ, ngày mai Phiên vương Nguyệt Sa quốc ở Tây Vực nhập kinh, do ngài cùng Thái tử, Lễ bộ Thượng thư cùng tiếp kiến.” Triệu Chủ Ty cẩn thận :
“Bởi vì thánh chỉ năm ngoái phong Phiên vương Nguyệt Sa, là do ngài truyền. Trong kinh thành cũng chỉ ngài từng gặp Nguyệt Sa Vương... Ý của Bệ hạ hẳn là quen, sẽ tiện hơn một chút...”
Tây Vực tiểu quốc vô , lấy hai đại quốc chủ.
Trong đó, Nguyệt Sa quốc những năm đầu, bởi vì đại thần soán quyền đoạt vị, đổi một vương thất.
Không ngờ vương thất cũ vẫn còn một sống sót, năm ngoái g.i.ế.c về, y khi nắm quyền liền lập tức dâng tấu lên Đại Hạ quốc thư xưng thần xin phong.
Đại Hạ Hoàng đế thấy y hiểu chuyện như , liền hạ chiếu cho Tạ Lăng Hi xuất sứ Tây Vực, sắc phong Nguyệt Sa Vương mới.
Theo quy tắc các nước phiên thuộc của Đại Hạ, Phiên vương khi sắc phong năm thứ hai, cần đích nhập kinh tạ ơn.
Sau cần đích đến, mỗi năm đúng hạn phái sứ thần dâng cống phẩm là .
Phiên vương nhập kinh tạ ơn , chính là một sự kiện ngoại giao vô cùng trọng yếu.
Sớm một tháng , Lễ bộ bắt đầu chuẩn ...
Hoàng đế trọng thể diện, càng yêu cầu việc nhất định cử hành thật long trọng, để thể hiện phong thái của đại quốc.
“Biết .” Tạ Lăng Hi thuận miệng đáp.
Triệu Chủ Ty yên lòng, thở phào một , : “Thế tử ngài đừng lo lắng, ngày mai lấy Thái tử chủ, cần ngài gì.”
Đang lúc chuyện, thái giám hô to: “Thái tử điện hạ giá lâm!”
Triệu Chủ Ty vội vã cửa nghênh đón...
“Thỉnh Thái tử điện hạ an! Chẳng Thái tử giá lâm Hành Nhân Ty, gì sai khiến?” Triệu Chủ Ty cung kính hỏi.
Mộ Dung Thời Thừa thèm để ý y, thẳng về phía Tạ Lăng Hi, ngữ khí vô cùng khách khí:
“Tiếp đón Phiên vương trọng yếu như , một kẻ ăn chơi trác táng thể gánh vác trọng trách . Phụ hoàng mặt cha ngươi, luôn nâng đỡ Bắc Vương phủ các ngươi, nhưng ngươi cũng tự . Ngày mai, ngươi cứ tìm một lý do đừng nữa, kẻo mất thể diện của Đại Hạ !”
Lần Tạ Lăng Hi đối phó Tuân Hà, mất mặt, vẫn luôn ôm hận trong lòng.
Chờ cơ hội báo thù.