Trọng sinh, kiếp này ta thành toàn cho ngươi - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:16:52
Lượt xem: 21
Ta và Tống Y Y là bạn nối khố, từ nhỏ cái gì cũng đều chia sẻ cho .
Ngày chọn bạn đời, nàng khuyên nên chọn Bạch Thước, một thú nhân loài Công xinh nhưng giỏi săn mồi. Lại xúi chọn Lang Nha của tộc sói. Ta liền tin theo.
thoáng chốc, nàng ngã vòng tay Bạch Thước, ngốc nghếch hề nghi ngờ.
Đến khi giao phối, Lang Nha cư nhiên dẫn đồng bạn về:
"Nhiên Nhiên, Lang Lăng ơn cứu mạng . Trước đây từng hứa chỉ cần thứ , cũng sẽ một phần. Nay, nàng thể chấp nhận ?"
Ta chỉ là một tiểu thỏ trưởng thành, nào đến sự hung bạo của bầy sói, nhưng trực giác mách bảo rằng đây điều đúng đăn. thể chống cự nổi hai con sói trưởng thành.
Một đêm hoang đường.
Sáng hôm , tìm đến Tống Y Y lóc kể lễ với nàng, mong nàng chỉ cho một con đường sống. Nàng chỉ nhếch mép.
"Lâm Nhiên, ngươi đúng là phúc mà hưởng. Được hai phu quân chiều chuộng còn hưởng phúc. Nếu là ngươi, liền hầu hạ phu quân thật , sinh thật nhiều thú nhân cho bọn họ. Điều hơn ?"
Ta mơ hồ nàng , bản năng kịch liệt chống cự, tá túc nhà nàng, trở về hang sói.
Nàng một mặt đồng ý, lén chạy đến báo tin cho Lang Nha.
Một năm , Bạch Thước c.h.ế.t trong một trận săn bắn, nàng liền ganh ty cuộc sống cần ngoài kiếm ăn, hai phu quân chiều chuộng, con cái thành đàn.
Nhân lúc Lang Nha và Lang Lăng săn, nàng hẹn lên vách núi đẩy xuống vực, chẳng may bản nàng cũng vì quáng tính mà rơi theo.
Mở mắt nữa, về ngày chọn bạn đời.
Tống Y Y bộ dạng giả nhân giả nghĩa đó, nhưng , nàng khuyên chọn Bạch Thước.
Ta , nàng cũng trở . Tốt thôi, kiếp "nhường" chỗ cho nàng hưởng phúc.
-----------
"Này Lâm Nhiên, đang ngươi đấy, ngươi rõ ? Ngươi Bạch Thước xem, trắng trẻo thanh tú khác hẳn với những kẻ đen hôi dị hợm . Bản ngươi là một tiểu thỏ nhút nhát, những kẻ ắt hẳn ngươi sẽ chịu nổi. Cùng lớn lên, xem như nhường ngươi . Ngươi cứ chọn Bạch Thước ."
Đầu óc oong lên một tiếng, giọng của Tống Y Y văng vẳng như ma chú. Trước mắt là buổi lễ chọn phối ngẫu quen thuộc . khác là lời của nàng đổi.
Hai chúng cùng trọng sinh ? Ha hả, lắm.
Ta giả vờ vẻ nhút nhát, gật gật đầu, tay túm lấy vạt áo của Tống Y Y. Nàng khẽ nhăn mặt ghét bỏ.
"Chậc!! Xem cái bộ dạng tiền đồ của ngươi kìa"
Đến lúc tộc trưởng đưa ánh mắt về phía , Tống Y Y nhanh nhảu lách về phía để câu lấy sự chún ý của bà.
Nhìn thấy sự gấp gáp trong khoé mắt của ả, thầm trong lòng. Cứ háo hức , ngày hôm nay chắc nàng thể nổi. Trò ...còn ở phía
"Ồ, Y Y tìm cho để kết thành bạn lữ ?"
Tống Y Y nhanh chóng chạy đến mặt tộc trưởng vẻ thẹn thùng, tay chỉ Lang Nha.
"Tiểu nữ ngưỡng mộ Lang Nha đại ca lâu, ý kết bạn lữ. Không chăng?"
Nghe thấy lời , thoáng thấy trong mắt Lang Nha khẽ hiện lên một tia chán ghét, nhưng nhanh chuyển thành si mê mà về phía Tống Y Y.
"Được Y Y cô nương để mắt tới, Lang Nha lấy vinh hạnh, kính xin tộc trưởng thành !"
Tộc trưởng hài lòng gật đầu. Làm , Lang Nha là một trong những kẻ săn mồi mạnh mẽ nhất của tộc Lang. Còn Tống Y Y là đứa tộc trưởng lớn lên. Có thể thấy đây chính là mối lương duyên mà hài lòng nhất.
Còn , một tiểu thỏ cũng vì mĩ danh "bạn của Y Y" mà tộc trưởng để mắt tới.
"Lâm Nhiên, con cho bạn lữ nào tâm đầu ý hợp chăng?"
Tống Y Y với vẻ mặt đắc ý, nàng chắc mẫn rằng sẽ con đường mà nàng từng . Thật ngu xuẩn, sống một đời, cái con hồ ly chỉ mãi nghĩ đến hoán đổi vị trí với , khiến đau khổ như nàng. Còn , sống một đời đau khổ, hà tất đ.â.m đầu một cái hố tiếp theo?
Ta liếc sơ qua đám thú nhân, bắt gặp một thiếu niên với ánh mắt âm u, đôi con ngươi dọc, vàng sẩm. Hắn là Mặc Diễn, một thú nhân rắn. Thường ngày sống âm y băng lãnh. Kiếp một giống cái nào dám chọc , và thật sự cũng kết bạn lữ với bất kì ai. Điều hợp ý .
Ta vung tay, chỉ về phía .
"Thưa tộc trưởng, con ngưỡng mộ Mặc Diễn lâu, chẳng thể kết thành đạo lữ chăng?"
Ta thấy tộcó trưởng vội thở phào một nhẹ nhõm. Ta bà hài lòng.
Kiếp vì giống cái nào chọn , bà đau đầu một thời gian dài, cuối cùng bất lực cam chịu cho độc .
Còn đối với Tống Y Y thì trời sập , nàng lao đến phía , giọng oang oang hận thể để cho cả tộc thấy.
"Lâm Nhiên, ngươi rằng ngươi thích Bạch Thước ? Tại giờ đổi ý?"
Ta giả vờ run rẩy, Y Y, từng bản thích Bạch Thước, thích luôn là Mặc Diễn."
"Ngươi nghĩ kĩ xem, cái tên Mặc Diễn tính tình âm u lạnh lẽo, là loại m.á.u lạnh. Ngươi nghĩ bản thể sống với . Nghe lời, chọn Bạch Thước!"
Giọng nàng gần như là quát lên. Ta cật lực co rút , nhỏ bé và bất lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-kiep-nay-ta-thanh-toan-cho-nguoi/chuong-1.html.]
Manhmanh
Tộc trưởng bắt đầu vui, mặc dù Tống Y Y bà ưu ái, nhưng Mặc Diễn cũng là củ khoai nóng bỏng tay, sự lựa chọn lợi, còn chuyện thiên vị nữa.
"Đủ ! Y Y, con chọn bạn đời, thể về.
Mặc Diễn, ý con thế nào?"
Đôi con ngươi dọc khẽ giãn , lướt qua gương mặt yếu đuối đáng thương của .
Chậc!!!
"Lâm Nhiên, chọn ngươi hối hận?"
Ta giả vờ đỏ mặt, e thẹn:
"Tuyệt hối hận!"
"Được, tộc trưởng, Mặc Diễn chấp nhận kết bạn lữ với Lâm Nhiên"
Hôn sự cứ thế định đoạt, tộc trưởng phân cho một miếng thịt tươi, lẽo đẻo theo về hang động của Mặc Diễn.
Bước hang động, một luồng gió mát lạnh khiến bất giác cảm thấy thoải mái. Lần đầu tiên thấy sự xa hoa của tộc thú nhân là như thế nào.
Trong hang động của Mặc Diễn rộng, là hang đá tự nhiên chứ thông qua việc đào bới. Giữa hang còn một cái hồ nước lớn, một dòng suối nhỏ chảy qua. Thỉnh thoảng một con cá hồi bơi qua bơi . Đây...đây là khu dự trữ thực phẩm tự nhiên ?
Thấy ngây như phỗng, Mặc Diễn khẽ nhếch mép.
"Sao, thấy kết đạo lữ với một kẻ âm u băng lãnh, m.á.u lạnh vô tình như cũng tồi chứ?"
Ta nuốt nước bọt, ngẩng đầu về phía Mặc Diễn. Một nửa hoá thành bản thể, chỉ còn phần duy trì hình dạng thú nhân, từ cao xuống .
"Giờ, ngươi hối hận ?"
Đôi con ngươi dọc khẽ chớp, dường như thu hết những cử chỉ mặt . Ta , chỉ một cơ hội.
"Không hối, ở đây động phủ , nguồn nước sạch, còn cả cá dự trữ. Hơn nữa ngươi còn xinh như , hối gì chứ!"
Sau khi xong, ý thức lỡ lời, vội bịt chặt miệng, đưa ánh mắt lau láu về phía Mặc Diễn.
Sống chung với lũ dâm uế lâu, nhất thời quên mất bây giờ chỉ là một tiểu bạch thỏ hiểu sự đời.
Hắn đưa sát gương mặt gần , khẽ một tiếng.
"Thú vị thật!"
Ta quen ăn thịt sống, ngoài việc gặm cỏ cây thì chỉ thử qua vài thịt cho vị. Tuy nhiên, trong một cháy rừng. Vì đói mà nhặt xác một con hưu cháy xém lên ăn phát hiện mùi tanh hôi giảm đáng kể.
Từ đó, lửa chỉ để sưởi ấm, mà còn dùng xiên nướng đồ ăn của .
Tống Y Y , vì thế cứ hễ ăn là nàng gọi , sai bảo hết việc đến việc khác với mĩ danh là hảo hảo thiết với . Lúc đó còn ngu ngốc cho rằng khác biệt với . Nhìn xem, vì nàng chỉ sai bảo mà là ngươi? Vì nàng thích chơi cùng hơn.
Nghĩ , thật sự đá cho bản lúc một cú đầu cho chảy hết nước .
Ta thuần thục lấy củi, nhóm bếp, đốt lên một đám lửa nhỏ. Lại phóng ánh mắt trông chờ về phía Mặc Diễn, đôi mắt của , bao nhiêu đáng thương liền bấy nhiêu.
"Ngươi gì?" Mặc Diễn căng cứng , vẻ tự nhiên mà .
"A Diễn, thể bắt cho vài con cá ?"
"Ngươi đây là sai bảo ?"
Ta bỗng co rút , đáy mắt long lanh nước, tội nghiệp về phía , run giọng .
"Không sai bảo, mà là nhờ vả!"
Hắn đầy đầu vạch đen, máy móc đến bên hồ, thành thạo dùng đuôi tóm lấy mấy con cá, hất về phía .
Ta vui vẻ nhận lấy, dùng cành cây nhỏ xiên lên từng con cá.
"Một con, hai con, ba con...mười con.. a nhiều cá quá" vui vẻ ngân nga, laik để ý hoá hình thú nhân, đến bên cạnh .
"Vui vẻ như ?"
" a, nhiều cá quá, ăn hết"
"Ta bắt cả phần của đấy!" Mặc Diễn giật giật khoé môi
" đồ ăn là đồ chơi, ngươi lãng phí. Bao nhiêu tuổi còn chơi trò cắm thức ăn thành vòng tròn?"
Ta giật giật khoé miệng. Trào lưu ăn thịt chín nhớ lầm diễn 4 năm. Hắn là trời ? Không ?
"Đây là đang nướng cá. Cách ăn phổ biến ở trong tộc cách đây 4 năm . Ngươi ?"
"Không, 4 năm còn đang ngủ đông."
Ta: !!!!
Hèn chi trong kí ức đây của , sự xuất hiện của . Lần chọn bạn lữ chấn động mới đến đại danh của xà nhân .
"Không , một lát xong sẽ !"
Ta miệt mài thêm củi, trở cá, lật cá cho đến khi hai mặt cá chín vàng ươm, mùi thơm bốc lên nghi ngút.
Điều cảm thấy hài lòng là dù cho đang gì, nhưng Mặc Diễn nghiễm nhiên bắt chước dáng vẻ của , trở cá, lật cá, nướng còn vàng đều hơn cả . Đây là một giống đực trách nhiệm, thầm khẳng định
"Bây giờ chỉ cần bóc lớp vảy ăn thôi! Nhìn "
Ta nhẹ nhàng tách lớp vảy cá cháy xém, lộ phần thịt cá trắng au ngon mắt, nhón một miếng cho miệng.
Thịt cá tươi, tanh hôi ngọt ngào tự nhiên. Ta thích thú nheo mắt .
Khi mở mắt , Mặc Diễn cũng đang học theo , nhẽo mắt hưởng thụ.
Mười con cá hồi to béo, ăn 1 con no căng, còn đều bụng Mặc Diễn.
Trời tối, hang động chỉ một chiếc giường. Ta lấy một bộ đồ da thú của , rón rén đến bên bờ hồ tắm rửa. Khi trở thì Mặc Diễn yên vị giường. Nửa hình của hoá rắn, chỉ cái đầu vẫn là cuộn tròn giường. Hiển nhiên là ý chừa chổ cho .
Sống hai đời, ngủ trong ổ ch.ó cũng chui rúc ngoài cửa hang. Ta đời nào để chịu thiệt nữa.
Ta leo lên giường, mạnh mẽ nắm lấy chiếc đuôi của , lật trở, chui thẳng trong rắn, dứt khoác dùng gối kê đầu, vòng tay qua ôm thêm một đoạn khác.
Nghe bảo nhiệt của rắn lạnh lẽo. Tuy nhiên trong thời tiết mùa đông , thấy còn ấm hơn đống lửa đốt ban nảy. Thản nhiên đ.á.n.h một giấc thật ngon.