Trọng Sinh Là Để Yêu Anh: Thái Tử Showbiz, Em Đến Đây! - Chương 104: Tiểu Tinh Tinh không phải là con gái của ông ấy…
Cập nhật lúc: 2025-09-10 14:36:08
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước mắt Kỳ Thần Diễn đột nhiên tối sầm, lòng bàn tay ấm áp mềm mại của Thời Tinh áp lên mắt , nhưng tim bất giác lạnh một nửa.
Tuy chính cũng kết hôn, yêu sâu đậm.
trơ mắt ba từng yêu thương sâu đậm nay ồn ào thành thế , cũng thể là hề chút xúc động nào.
Khóe môi khẽ mím, mấy giây mới gian nan lên tiếng: “Tại thể ?”
Thời Tinh chau mày trong nhà kính.
Vừa qua, thấy hai trong nhà kính từ lúc nào dậy, tay của Bạc Tấn Nhiên ôm eo Lục Điềm, hai tựa gần.
Cô theo bản năng liền sợ Kỳ Thần Diễn thấy sẽ khó chịu, nên theo phản xạ điều kiện mà che mắt .
cô che mắt Kỳ Thần Diễn, hai trong nhà kính tách .
Thời Tinh: “?”
Hình như là cô hiểu lầm.
Cô lúng túng ho một tiếng, dời tay , từ từ : “Thực cũng gì thể …”
Dứt lời, Lục Điềm , ánh mắt liền rơi qua đây.
Trực tiếp đối diện với ánh mắt của Thời Tinh và Kỳ Thần Diễn.
Sau đó nghiêng đầu, chớp chớp mắt.
Thời Tinh, Kỳ Thần Diễn: “...”
Cũng cùng lúc đó, Bạc Tấn Nhiên cũng thuận theo ánh mắt của Lục Điềm qua, lúc ánh mắt rơi Thời Tinh thì lóe lên.
Hôm nay ông chủ yếu vẫn là vì Thời Tinh mà đến.
Tối hôm qua quá kinh ngạc, khi trở về cho điều tra Thời Tinh.
Đại khái tình hình của cô.
Thậm chí còn phát hiện, Bạc Vân Yến cũng chạy đến cái show thực tế gì đó để góp vui, nhưng bên cạnh ai cho ông , đều cảm thấy ông xem những thứ , nên giúp Bạc Vân Yến cùng giấu diếm ông.
Ông gọi điện cho Bạc Vân Yến.
Bạc Vân Yến ông nhắc đến Thời Tinh, phản ứng chậm nửa nhịp mới bừng tỉnh: ‘Thì bọn họ bỏ nhiều như , để chạy sang nước Z ?”
Bạc Tấn Nhiên: “...”
Ông nghi ngờ đứa con trai của , tu Phật đến ngốc .
Người ông cần tìm chạy mất , nó còn ngây ngô ở đó chờ đợi.
Bạc Tấn Nhiên lười nhiều, chỉ hỏi: “Vậy con là vì Thời Tinh mà đến, con phát hiện điều gì?”
Bạc Vân Yến im lặng mấy giây, trả lời: “Tạm thời phát hiện điều gì, nhưng cô cho con một cảm giác thiết, như thể là một mảnh linh hồn còn thiếu.”
Có thể để Bạc Vân Yến những lời như , thì phận của Thời Tinh, thật sự đáng ngờ.
Nên ông vẫn là chủ động qua đây tìm Lục Điềm.
Tuy tối hôm qua, những lời Lục Điềm khiến ông chút kinh ngạc.
Nói , thời gian ông và Lục Điềm quen còn lâu hơn cả thời gian Lục Điềm và Kỳ Mộ Từ quen , gần như là từ lúc mới sinh, hai thường xuyên lớn bế chơi cùng .
Lúc nhỏ, ông và Lục Điềm gần như in dấu tên của đối phương, tất cả đều cho rằng, họ thuộc về đối phương, họ sẽ trở thành một cặp.
Nếu là vì Lục lão gia đột nhiên mang Kỳ Mộ Từ trở về.
tuy thể ở bên , ông và Lục Điềm cũng là ‘bạn bè’ cũ mấy chục năm, sự hiểu của ông đối với Lục Điềm ít hơn Kỳ Mộ Từ, thậm chí thỉnh thoảng, còn nhiều hơn.
Đối với sự thất thường tối qua của Lục Điềm, ông đại khái đoán .
Bởi vì cãi với Kỳ Mộ Từ, cũng là vì bà tò mò về .
Nên mới dùng cách để ép ông.
Ông mà cho bà gặp , bà thật sự thể quấn lấy đến mức tất cả đều tưởng rằng họ trở thành tình nhân.
Lúc ông đến, Lục Điềm đang trong phòng chơi piano, nhắm mắt tắm ánh nắng giữa những khóm hoa. Ông ngoài cửa kính , một thoáng như thể trở thời niên thiếu.
Bà dường như, mấy chục năm cũng hề đổi.
như thể cái gì cũng đổi.
Một khúc nhạc kết thúc, bà mở mắt ông, khẽ cong môi: “Biết ngay là sẽ đến.”
Bà hỏi ông: “Đây là khúc nhạc chúng từng cùng học, còn ?”
Bạc Tấn Nhiên suy tư một lát, gật đầu: “Chắc là.”
“Thử .”
Lục Điềm nghiêng đầu về phía ông, ông liền qua, đàn piano.
Thực lâu chạm những thứ .
Vụng về mà cứng nhắc.
Vẻ mặt ông vẫn hết sức tự nhiên, dù tiếng đàn chói tai khó đến mức nào, cứ như thể bản đang tấu một khúc nhạc tuyệt hảo.
Lục Điềm chống cằm khẽ : “Anh xem con , từ nhỏ đến lớn chỉ thích màu mè, chỉ là ngờ, ngay cả hôn nhân cũng thể giả vờ.”
Bà hờ hững : “Tìm một vợ giả đóng thế, giúp phụ nữ che giấu bao nhiêu năm nay, yêu cô đến ?”
Vẻ mặt Bạc Tấn Nhiên động, động tác tay cũng ngừng, càng đàn càng thành thạo.
Ông cũng cong môi: “Vậy còn cô thì ?”
Ông những đóa hoa hồng rực rỡ nhưng đầy gai phía : “Năm đó cô trở về, tưởng rằng cô và sẽ tan vỡ, nhưng cô cũng giống , yêu đến mức thể giả vờ như từng tổn thương. Nếu yêu đến , lựa chọn cùng , hơn 20 năm qua , bây giờ ồn ào cái gì, cứ ồn ào đến khó coi như ?”
Quả thực khó coi.
Ông qua từ cổng chính nhà họ Lục, thấy Kỳ Mộ Từ đang quỳ ở đó, cũng khỏi kinh ngạc.
Lục Điềm vẫn : “Chuyện hỏi .”
Bà gần Bạc Tấn Nhiên hơn: “Anh rõ ràng là vì thương, là ai thương, tại còn giấu cô ?”
Giọng bà lạnh mấy phần: “Sao, sợ gặp cô , sẽ trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t cô ?”
Bạc Tấn Nhiên cúi đầu khẽ thở dài: “Sao cô chắc chắn, là cô ?”
Lục Điềm nheo mắt: “Nếu , giấu cô gì?”
Động tác trong tay Bạc Tấn Nhiên dừng , mười ngón tay đè phím đàn, nghiêng đầu bà: “Báo cáo giám định vẫn đúng ?”
Lục Điềm khựng , theo bản năng: “Sao ?”
Nói xong liền cau mày, Bạc Tấn Nhiên khẽ : “ chính là .”
Nụ đó của ông khiến Lục Điềm chán ghét, bà lạnh, “Bạc Tấn Nhiên cho , phụ nữ nhất định gặp. Anh mà cho gặp, sẽ vẫn luôn quấn lấy , hôm nay sẽ đến nhà họ Bạc, giường của cô , ngủ với chồng của cô !
ngược xem, phụ nữ thể nhịn bao lâu!”
Nói xong Lục Điềm dậy định , Bạc Tấn Nhiên cũng dậy cau mày kéo bà : “Lục Điềm, từng tuổi cô thể đừng manh động như đây nữa ?”
“Từng tuổi gì chứ, Bạc Tấn Nhiên chuyện ?”
Lục Điềm tức giận đá ông , Bạc Tấn Nhiên tự nhiên nghiêng né , Lục Điềm đá trúng suýt chút nữa ngã nhào, Bạc Tấn Nhiên bất lực choàng qua eo bà đỡ bà vững.
Vừa vững, Lục Điềm thấy Thời Tinh và Kỳ Thần Diễn ở bên ngoài nhà kính.
Bạc Tấn Nhiên cũng qua, khi kinh ngạc, khẽ nhướng mày, buồn : “Hai đứa trẻ là đến bắt gian ?”
Lục Điềm: “...”
Năm phút , bốn trong phòng khách.
Lục Điềm tươi tựa ghế sô pha Thời Tinh và Kỳ Thần Diễn: “Hai đứa gì đó?”
Bà hỏi Kỳ Thần Diễn: “Giúp ba con bắt gian ?”
Kỳ Thần Diễn ở chiếc ghế sô pha bên cạnh cúi đầu , gì.
Thời Tinh và Kỳ Thần Diễn ở vị trí đối diện Bạc Tấn Nhiên.
Thời Tinh lắc đầu: “Không , chúng con tuyệt đối .”
Kỳ Thần Diễn về phía Bạc Tấn Nhiên đối diện, vẻ mặt bình tĩnh: “Nói là bắt gian thì đến nỗi, nhưng con quả thực tò mò, chú hai Bạc sáng sớm qua đây, một cùng con trong nhà kính những gì?”
Ánh mắt Lục Điềm lóe lên, Bạc Tấn Nhiên chút buồn : “A Diễn đây là đang chất vấn ?”
Vẻ mặt Kỳ Thần Diễn đổi, ánh mắt thậm chí chút lạnh: “Mẹ cháu và ba cháu vẫn ly hôn, chú hai Bạc hình như cũng vợ.”
Ngừng , : “, Chú cho dù thừa cơ xen , cũng nên là bây giờ.”
Khóe môi Bạc Tấn Nhiên nụ ôn hòa, “Nếu thừa cơ xen , sự tồn tại của .”
Ông nghiêng đầu liếc Lục Điềm, đột nhiên : “ bây giờ khá hối hận, lúc đầu thừa cơ xen .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-la-de-yeu-anh-thai-tu-showbiz-em-den-day/chuong-104-tieu-tinh-tinh-khong-phai-la-con-gai-cua-ong-ay.html.]
Lục Điềm sững sờ, cau mày ông .
Bạc Tấn Nhiên nhướng mày với bà một cái.
Màn tương tác của hai rơi mắt Kỳ Thần Diễn và Thời Tinh liền rõ ràng mờ ám.
Thời Tinh khẽ cắn môi, ánh mắt Kỳ Thần Diễn càng lạnh hơn: “Không vợ của Chú thấy lời , sẽ cảm nghĩ gì?”
Bạc Tấn Nhiên khẽ thở dài: “Nói , các đều tò mò về vợ của ?”
Lục Điềm khẽ hừ: “Biết là .”
Bạc Tấn Nhiên im lặng hai giây, về phía Thời Tinh: “Cháu tên là Thời Tinh?”
Thời Tinh gật đầu, “Vâng.”
Lúc Bạc Tấn Nhiên cô, ánh mắt dịu dàng, “Cháu đối với cô cũng tò mò ?”
Thời Tinh ngừng , gật đầu: “Vâng ạ.”
Quả thực tò mò.
Bạc Tấn Nhiên: “Muốn gặp cô ?”
Thời Tinh liền im lặng.
Muốn gặp ?
Cô .
Giống như cô với Kỳ Thần Diễn, cô sớm qua cái tuổi ba , hơn nữa cô cũng đó đối với cô rốt cuộc thái độ gì, cô chắc chắn, gặp mặt sẽ là ?
Bạc Tấn Nhiên dường như hiểu sự do dự của cô, ông : “Nếu cháu gặp cô , thể đưa cháu .”
Thời Tinh do dự, về phía Kỳ Thần Diễn.
Kỳ Thần Diễn nắm nắm tay cô, chỉ khẽ : “Tinh Tinh bất kể đưa quyết định gì, đều sẽ ở bên.”
Ánh mắt Bạc Tấn Nhiên dừng hai bàn tay đang nắm lấy của họ, ánh mắt khẽ híp .
Lục Điềm cau mày Bạc Tấn Nhiên.
Luôn cảm thấy chỗ nào đó đúng?
Thời Tinh hít sâu một , “Cháu gặp cô .”
Bất kể đó là như thế nào, cô vẫn gặp một .
Bạc Tấn Nhiên cong môi, “Được.”
Sau đó ông : “ mà, chỉ thể một cháu .”
Cũng quan tâm ba vẻ mặt gì, chỉ Thời Tinh: “Nghĩ kỹ , thì gọi điện cho , bất cứ lúc nào cũng thể qua đây đón cháu.”
Nói xong ông dậy rời .
Sắc mặt Kỳ Thần Diễn khó coi, nếu chỉ để một Kỳ Tinh Tinh , thì chắc chắn thể nào.
Lục Điềm bóng lưng của Bạc Tấn Nhiên nheo mắt mấy lúc, dậy theo ngoài.
Bạc Tấn Nhiên từ vệ sĩ nhận lấy áo khoác, Lục Điềm đến bên cạnh ông , “Bạc Tấn Nhiên, rốt cuộc đang chủ ý gì?”
Bà ánh mắt phức tạp ông: “Anh thật sự chịu để gặp cô , nếu nhất định gặp thì ?”
Bạc Tấn Nhiên thở dài, bất lực bà: “Lục Điềm, mấy chục tuổi , cô thể trưởng thành hơn một chút ?”
“Chuyện và trưởng thành quan hệ gì?”
Lục Điềm lạnh, “Anh để một Tiểu Tinh Tinh theo , chúng đưa Tiểu Tinh Tinh , gì tổn thương đến nó ?”
Bạc Tấn Nhiên: “Chúng quen mấy chục năm, cô nghĩ như ?”
Lục Điềm: “Người bên gối còn thể mặt lòng, , thể tùy tiện tin ?”
Bà chằm chằm Bạc Tấn Nhiên, càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ: “Người phụ nữ rốt cuộc gì dám gặp mà cứ che che giấu giấu như ?”
Một khoảnh khắc nào đó, ánh mắt bà lóe lên: “Không là cố ý giam cầm …”
Lời còn xong, ánh mắt Bạc Tấn Nhiên lập tức lạnh , đưa tay lên bịt miệng bà, “Lục Điềm.”
Ông nghiêng áp gần bà, thở tựa bà gần, ghé sát tai bà, ánh mắt hiếm khi lạnh lùng, giọng điệu như một đối với sự bất lực của bà: “Đừng manh động, hửm?”
Lục Điềm về phía ông .
Hai đối diện , dường như khoảnh khắc đó Lục Điềm hiểu ánh mắt của ông .
Giống như sự hiểu của ông đối với bà, bà cũng hiểu ông .
Bạc Tấn Nhiên rời .
Lục Điềm trở về phòng, bảo Kỳ Thần Diễn và Thời Tinh cũng trở về suy nghĩ kỹ xem nên để Thời Tinh gặp phụ nữ .
Cho đến một giờ chiều, báo cáo giám định .
Độ tương đồng: 25%!
Lục Điềm nghĩ đến cuộc đối thoại sáng nay và Bạc Tấn Nhiên:
“Kết quả giám định vẫn đúng ?”
“Sao ?”
“ chính là .”
Lục Điềm báo cáo giám định sững sờ: Thì , Tiểu Tinh Tinh là con gái của ông …
Một lúc lâu , bà chụp ảnh báo cáo giám định gửi cho Bạc Tấn Nhiên.
「Anh sớm ?」
Bạc Tấn Nhiên nhanh trả lời: 「Thực hiểu, tại cô nhất định cho rằng cô là con gái của , đến giật tóc của ?」
Lục Điềm: “...”
Bà cũng .
Chính là trực giác.
rõ ràng, trực giác của bà sai.
Một lát , bà mới cau mày: 「 con bé và quan hệ huyết thống, là vị nào trong nhà họ Bạc các ?」
Bạc Tấn Nhiên chắc chắn .
Bạc Tấn Nhiên trả lời bà nữa.
Lục Điềm nhắm mắt lên giường.
Rất phiền.
Nhà họ Bạc còn vị nào khả năng ?
Phiền đến mức lăn một vòng giường, gõ cửa, giọng điệu lo lắng: “Gia chủ, ở bên ngoài ngất xỉu !”
“...”
Lục Điềm im lặng mấy giây, “Ngất xỉu thì tìm bác sĩ, tìm gì?”
Người bên ngoài liền rời .
Lục Điềm một lúc vẫn dậy ngoài.
Bên , Kỳ Thần Diễn và Thời Tinh cũng trở về phòng.
Thời Tinh tâm trạng , xích đu trong vườn phơi nắng, lên trời ngẩn .
Kỳ Thần Diễn ở lưng cô giúp cô đẩy xích đu, cũng gì, yên lặng ở bên cô.
Một lúc lâu , Thời Tinh khẽ : “Em vẫn gặp bà .”
Ngón tay Kỳ Thần Diễn đang nắm dây xích đu khẽ siết , cau mày, “ em một , yên tâm.”
Bạc Tấn Nhiên đang giở trò quỷ gì, thần thần bí bí, để Thời Tinh một Kỳ Thần Diễn căn bản yên tâm .
Thời Tinh hiểu sự lo lắng của .
Cô mím chặt môi nữa.
Kỳ Thần Diễn cô, một lát , ánh mắt khẽ sáng lên: “Anh đột nhiên nghĩ đến một .”
Thời Tinh đầu , cong môi: “Bạc Vân Yến.”
Ánh mắt Kỳ Thần Diễn lóe lên: “Nếu Bạc Tấn Nhiên giả thần giả quỷ cho chúng , thì để Bạc Vân Yến đưa chúng .”
Thời Tinh: “Anh sẽ chịu ?”
Kỳ Thần Diễn khinh miệt: “Lão già xử lý , hòa thượng nhỏ còn xử lý ?”
Thời Tinh: “...”