Lòng Thời Tinh chấn động.
Cô từng Lục Điềm kể về quá khứ của bà và bố cô, việc lướt qua trong đêm giao thừa chính là khởi đầu cho những nuối tiếc của họ.
Không ngờ cô về đúng ngày ư?
Vẻ ngoài của Bạc Tấn Nhiên lúc quả thật trẻ hơn nhiều, dù tỏ lạnh lùng đến cũng giấu vẻ non nớt và sự ngông cuồng của một thiếu niên.
Thời Tinh mím môi, do dự hỏi Bạc Tấn Nhiên: "Tại máy?"
"Liên quan gì đến cô?"
Bạc Tấn Nhiên ngước mắt lên lạnh lùng cô một cái cất bước ngoài.
"Anh vẫn tin lời ?"
Thời Tinh lè lưỡi lưng vội vàng đuổi theo, phiền não : " với , những gì đều là thật, thật sự sinh mấy năm cơ. Nếu tin, thể chứng minh cho xem."
Bạc Tấn Nhiên còn kịp lên tiếng, điện thoại trong túi bắt đầu reo.
Ánh mắt Thời Tinh khẽ động. "Lục Điềm đang đợi , đúng ?"
Bạc Tấn Nhiên đột ngột dừng bước, khi cô, ánh mắt lạnh lẽo. "Rốt cuộc cô là ai, gì?"
Nhìn dáng vẻ lạnh như băng của , Thời Tinh đột nhiên : là vợ của con trai Lục Điềm và Kỳ Mộ Từ.
Hù c.h.ế.t .
Cô cố nhịn. " , là em gái của , từ ba mươi năm xuyên về đây."
Bạc Tấn Nhiên cô vài giây, đầu gọi y tá ở hành lang. "Bảo đưa cô đến bệnh viện Năm ."
Cô y tá cách đó xa: "?"
Thời Tinh: "..."
Ngày đầu tiên trọng sinh, A Diễn đòi đưa cô đến bệnh viện Mười.
Ngày đầu tiên xuyên , Bạc Tấn Nhiên đưa cô đến bệnh viện Năm.
Được lắm.
Các giỏi lắm!
Cô nở một nụ lịch sự với Bạc Tấn Nhiên: "Nếu tin , sẽ đ.á.n.h mất 'sweet' của đó."
Ánh mắt Bạc Tấn Nhiên khẽ lóe lên.
Thời Tinh nghiêng đầu, nhẹ nhàng tiếp: " thích Lục Điềm, thích, thích. dám , đúng hơn là ăn nên chẳng mở lời thế nào, hiểu lầm Lục Điềm thích Kỳ Mộ Từ hơn, thế là cứ ôm cục tức trong lòng."
"Hôm nay là đêm giao thừa, Lục Điềm hẹn đón năm mới, nhưng Kỳ Mộ Từ với rằng cô hẹn cả hai , mục đích là hai hòa ?"
Lần , ánh mắt Bạc Tấn Nhiên Thời Tinh đổi.
Không vì cô chuyện thích Lục Điềm.
Mà bởi vì tin nhắn Kỳ Mộ Từ gửi cho , từng cho ai xem.
Vậy thì chỉ hai khả năng.
Một, những gì cô là thật.
Hai, cô liên quan đến Kỳ Mộ Từ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-la-de-yeu-anh-thai-tu-showbiz-em-den-day/chuong-193.html.]
Rõ ràng, Bạc Tấn Nhiên nghiêng về khả năng thứ hai hơn.
Đứa con gái riêng mặt cấu kết với tên xanh Kỳ Mộ Từ!
Thảo nào, tự hỏi tại đứa con gái riêng giấu bao nhiêu năm bỗng dưng tự chạy đến, hóa là do Kỳ Mộ Từ giở trò.
Thời Tinh sắc mặt đang đổi của Bạc Tấn Nhiên, cô cong môi với : " đúng chứ?"
Bạc Tấn Nhiên lạnh lùng nhếch môi: "Nói đúng , nữa?"
Anh xem xem, tên xanh Kỳ Mộ Từ đó rốt cuộc gì!
Thời Tinh chớp mắt một cách vô cùng chân thành: " thật sự đến đây để giúp . Nếu tin , thể 'cái miệng' của , giúp theo đuổi vợ."
Nếu ông trời để cô về thời điểm , lẽ là để cô giúp Bạc Tấn Nhiên và Lục Điềm bù đắp tiếc nuối, để họ lãng phí nửa cuộc đời nữa.
cô cảm thấy đủ chân thành mà ánh mắt Bạc Tấn Nhiên cô vẫn lạnh, thậm chí còn lạnh hơn: "Những lời đều do Kỳ Mộ Từ dạy cô?"
Anh khẩy: " thấy giúp , mà là chia rẽ và Lục Điềm thì ."
Đôi mắt thiếu niên ánh lên tia nguy hiểm. "Rốt cuộc gì với Lục Điềm?"
Thời Tinh hết nổi, trí tưởng tượng của Bạc Tấn Nhiên lúc trẻ cũng phong phú thật.
"Không như nghĩ ..."
Không đợi cô xong, Bạc Tấn Nhiên lạnh lùng ngắt lời: "Nói với , dù gì, ý đồ gì thì cứ nhắm , đừng động đến Lục Điềm."
Thời Tinh: "?"
Cô khe khẽ lẩm bẩm: "Cậu kết hôn với Lục Điềm, cũng bắt đến tìm ?"
Hô hấp của Bạc Tấn Nhiên chợt nghẹn .
Bởi vì lời của Thời Tinh khiến nghĩ đến việc, bây giờ, lẽ Kỳ Mộ Từ và Lục Điềm đang hẹn hò riêng với .
Lục Điềm còn nhỏ như , tên cầm thú đó sẽ ...
Bạc Tấn Nhiên còn quan tâm gì nữa, nhanh hơn.
Thời Tinh ngẩn một lúc vội vàng đuổi theo.
Đùa chắc, bây giờ cô phận, tiền, còn A Diễn ở , Bạc Tấn Nhiên mà chạy mất thì cô ?
Cùng thang máy, Bạc Tấn Nhiên nhíu mày cô. "Cô theo gì?"
Thời Tinh chỉ vách thang máy bóng loáng như gương, cô gái phản chiếu trong đó còn non nớt hơn cả cô của tuổi 21.
Thảo nào bác sĩ cô 22 tuổi thấy kỳ lạ.
Trông cô thế , giống mười sáu, mười bảy tuổi ư?
Trông nhỏ ?
Cô bất giác sờ lên mặt , sờ đến tai.
Không đúng, chắc là 18.
Vì cô phát hiện lỗ tai, mà lỗ tai của cô đến năm 18 tuổi mới bấm.
Vậy thì bây giờ, là cô của năm 18 tuổi!
cô nhớ rõ ràng, đêm giao thừa mà Lục Điềm kể là lúc họ mới 16 tuổi cơ mà.
Chẳng lẽ thời đổi, dòng thời gian cũng lệch ?