Nấu cơm đến lượt nguyên , Phạm Xuân Hà sợ cô ăn vụng, bữa nào cũng tự nấu.
Ở nhà họ Thường, nguyên phân thậm chí còn lên bàn ăn, cô ăn ở ngay trong nhà bếp.
Một chiếc bát sành mẻ mất một miếng, bên trong đựng nước cháo trong đến mức thể thấy đáy, hạt gạo bên trong một bàn tay là đếm hết, ngoài bên cạnh còn một đĩa dưa muối, dưa muối ăn gần hết , chỉ còn đến mười cọng, ngoài còn gì nữa.
Tủ bát khóa trái, ngay cả hũ muối cũng để bên trong.
Dù Ngu Thanh Nhàn c.h.ế.t đói cũng ăn thứ , cô đổ hết đồ máng lợn, dùng muôi khuấy lên, bát cháo cứ thế biến mất trong máng lợn.
"Đồ quỷ đoản mệnh, mày ăn vụng cái gì trong phòng bếp đấy? Còn mau lên núi kiếm rau cho lợn?" Phạm Xuân Hà chửi ầm lên ở bên ngoài, giọng the thé cho phát phiền.
Ngu Thanh Nhàn chỉ khâu mồm Phạm Xuân Hà .
"Nuôi mày ích gì? Trong mắt chẳng chút sức sống nào! Bọn hủi còn ích hơn mày, cần bảo cũng , mày cứ chọc một cái thì mới chịu ."
Ngu Thanh Nhàn vác cái gùi để trong phòng bếp lên, cầm thêm cái liềm cửa.
Cô núi, cô ngang qua nhà cô sinh viên đại học bán mà mấy phụ nữ trung niên sáng nay mới bàn tán, nhà của cô gái đó đối diện với đường nhỏ núi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-149.html.]
Ma xui quỷ khiến thế nào, Ngu Thanh Nhàn thoáng qua bên trong, sinh viên đại học đang giường, hai mắt trống rỗng bên ngoài, giống như vô hồn.
Cô xinh , làn da trắng ngần, mặt mũi hiền hòa, là một cô gái gia đình nuôi nấng. Cũng , bây giờ là thập niên bảy mươi, kỳ thi đại học khôi phục, thể thi đỗ đại học ở thời kỳ đều là con cưng của gia đình, gia đình cô chắc chắn là tầm thường.
Không cô lừa bán đến đây, nhưng thủ đoạn lừa bán chỉ mấy loại, thời đại phần lớn dân đều chất phác.
Nữ sinh viên đại học thấy Ngu Thanh Nhàn, hai lặng lẽ vài giây, Ngu Thanh Nhàn gật đầu với cô , đó rời .
Cô nhớ tới kết cục của cô gái trong kiếp .
Sau khi đánh gãy chân, cô trốn hai nữa, nào cũng bắt trở về, đó cô mang thai, khi c.h.ế.t nguyên gặp cô một , cô phát điên, từ lâu còn thần thái như ngày hôm nay nữa.
Ngu Thanh Nhàn nghĩ, dấn thế giới , kiểu gì cũng chút chuyện, nếu thì bản với tạo hóa.
Nơi cắt rau cho lợn của Ngu Thanh Nhàn là một đất trồng khoai lang, đây là khu đất hoang, khoai lang tự mọc lên, khi cô tới thấy mấy cô gái xấp xỉ tuổi ở đây .
Những cô gái đều là con gái trong thôn, là con dâu mua từ bên ngoài về, họ chuyện với nguyên , Ngu Thanh Nhàn cũng định ở chung với họ.