"Cháu đưa phiếu sữa bột cho , đổi cho cháu chút lương thực là ."
Ngu Thanh Nhàn tìm kiếm trong trí nhớ của nguyên , lúc đang là thời điểm khó khăn nhất của nhà họ Ngu, lương thực trong nhà căn bản đủ ăn.
Một tháng , em trai lớn của nguyên vì bí quá hóa liều nên chạy đến chợ đêm đổi lương thực, kết quả vì đủ kinh nghiệm, đụng của Cách Ủy Hội vùng ở chợ đêm nên bắt cải tạo lao động.
Nếu Ngu Thanh Nhàn đến đây , cô sẽ để em trai lớn của nguyên chợ đêm nữa.
Ngu Thanh Nhàn suy nghĩ kĩ chuyện đổi lương thực với nhà đại đội trưởng .
Ở cái thời đại kinh tế tập thể , đại đội trưởng là tiếng nhất trong đại đội, là quyền phân phối tuyệt đối với những thôn dân cấp .
Mà đội sản xuất Hồng Hạnh hai họ lớn, một họ Quách, một họ Đỗ.
Đời , khi quả chanh tinh Khương Hiểu Điềm gả cho Quách Hải Bình xong, thì dùng thủ đoạn để bắt nguyên gả cho con trai của bí thư chi bộ đại đội.
Con trai bí thư chi bộ sốt bại liệt từ nhỏ, đến nay hai sáu, hai bảy tuổi mà vẫn cưới vợ. Nguyên vốn là một thanh niên trí thức, gốc gác trong thôn, cánh tay thể to bằng cẳng chân , chỉ thể ép gả.
Mãi cho đến năm 1978, nguyên mới nhà họ Ngu đón về. Lúc , nguyên sinh hai đứa con , một trai một gái.
Đứa con trai cũng di truyền căn bệnh của cha nó, đứa con gái thật cơ thể cũng khỏe mạnh, nhưng cũng ích gì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-440.html.]
Vợ của bí thư chi bộ tiếng là trọng nam khinh nữ, đứa con gái của nguyên ở nhà họ Quách cũng đối xử .
Dù đó cũng là đứa con mà nguyên chờ mong, nhưng dù cũng là con liền tâm, khi cô về thành phố , hàng tháng vẫn gửi cho con bé chút tiền.
tiền bao giờ đến tay của con bé. Con bé hận nguyên , khi lớn lên, con bé hỏi địa chỉ của nguyên từ chỗ Khương Hiểu Điềm thì đến tìm nguyên , khiến nguyên mới bình tĩnh đối diện với cuộc sống con bé quậy phá đến gà chó yên.
Vì thế thể thấy rằng, chỉ cần Khương Hiểu Điềm ở đây, cô và nhà họ Quách chính là hai phe đối địch.
Dưới tình huống như thế, việc thiết lập quan hệ với nhà của đại đội trưởng Đỗ trăm lợi mà một hại.
Nhà của đại đội trưởng Đỗ nhiều tráng đinh lao động, mà đại đội trưởng Đỗ tiền trợ cấp.
Nhà họ cũng khá giả gì, nhưng lương thực cũng đủ ăn. Đổi tám mươi, một trăm cân là vấn đề gì.
Có một chuyện, thím Đỗ vẫn chắc chắn lắm: "Tiểu Ngu , nhà thím lương thực thật đấy, nhưng mà đều là lương thực phụ cả thôi, lương thực tinh ít lắm. Cháu xem?"
Chủ yếu là Ngu Thanh Nhàn thiết lập quan hệ với nhà họ Đỗ, lương thực phụ lương thực tinh cô cũng để ý nhiều: "Thời khó khăn, ăn là lắm , còn gì mà chọn hả thím?"
Ngu Thanh Nhàn đưa hai phiếu sữa bột cho thím Đỗ: "Thím, cháu đưa phiếu cho thím , thím bảo cả nhân dịp còn sớm, hợp tác xã cung tiêu vẫn nghỉ thì chạy lên đó mua , thể để đứa bé đói tiếp ."