Bầu khí nóng lên, trong nam thanh niên tri thức một chơi nhạc cụ, về ký túc xá cầm đàn melodica đến, thổi một bài ca cách mạng, theo giai điệu của cùng hòa lời ca.
Thím Đỗ cầm phiếu sữa bột về nhà, đường gặp bà cụ Hà, trong tay bà còn cầm một miếng thịt, miếng thịt là bà nhớ đại đội trưởng Đỗ lên thị trấn mang về cho .
"Thím, ngày mai Tạ Uẩn về ?" Tạ Uẩn trong miệng thím Đỗ chính là cháu ngoại của bà Hà.
Con gái bà lão Hà gả đến thôn họ Hạ ở bên cạnh từ sớm, chồng đây là lính vận chuyển, quanh năm ở nhà, đó chạy theo một thị trấn, con cái cũng cần, nhà cũng bỏ , đến nay sống c.h.ế.t rõ.
Lúc đó, Tạ Uẩn mới năm tuổi, ông ba nội đều qua đời, cha của Tạ Uẩn là Tạ Triệu Quốc thể chăm sóc , rơi đường cùng, ông đành gửi con đến cho bà lão Hà nuôi.
Sau đó Tạ Uẩn trưởng thành, Tạ Triệu Quốc sắp xếp đội vận tải của thị trấn, chạy khắp cả nước, một năm thì đến nửa năm là bôn ba ở bên ngoài. Anh chu đáo, mỗi từ ngoài về đều mang những đồ hiếm lạ về cho nhà. Vì nhà bà lão Hà từ xuống đền mong đợi về.
Cách Tạ Uẩn trở về hơn một năm . Lần sắp về, cả nhà bà lão Hà đều mừng.
"Ngày mai về , ngày mai về ." Bà lão Hà vô cùng thương yêu đứa cháu ngoại Tạ Uẩn .
Thím Đỗ hỏi vấn đề mà tất cả phụ nữ trung niên đều quan tâm:
"Thím , Tạ Uẩn nhà thím đối tượng ?"
Bà lão Hà thở dài một :
"Vẫn , nó quanh năm ở bên ngoài, nhà thím đều dám nó, chỉ sợ thêm một Hồng Cầm nữa. Đến lúc đó, nhà thím còn lỗ nẻ nào mà chui xuống. Cha nó cưới vợ hai, còn chăm sóc đứa bé vợ hai sinh . Lúc tìm đối tượng cho Tạ Uẩn, cha nó cũng với nó đây là cuối cùng, như thế nào, cha nó mặc kệ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-461.html.]
Bà cụ Hà đến đây thấy buồn, nhưng nhà họ đuối lý, dám chỉ trích Tạ Triệu Quốc câu nào.
Thím Đỗ : " mà mang nợ, thím xem bây giờ Hồng Cầm đang ở ?"
Vẻ mặt bà cụ Hà chợt trở nên lạnh lùng: "Thích ở thì ở, c.h.ế.t thì càng ."
Thím Đỗ dám động vảy ngược của bà cụ nữa, đến những chuyện khá. Hai cứ thế đó chuyện, nếu con trai thứ ba của thím Đỗ đến tìm, lẽ họ vẫn về.
Quay về ký túc xá hơn chín giờ, trời hôm nay đầy , Ngu Thanh Nhàn đốt đèn dầu bàn học một bức thư hồi đáp cho cha Ngu, định ngày mai lên thị trấn gửi thư.
Ngày kế, mới tỉnh ngủ, La Tân Lan gõ cửa phòng Ngu Thanh Nhàn:
"Thanh Nhàn, Thanh Nhàn, tìm ."
Ngu Thanh Nhàn dậy, cầm áo để cuối giường khoác lên :
"Ai ?"
La Tân Lan còn kịp , Ngu Thanh Nhàn mở cửa, ngẩng đầu lên liền thấy một thanh niên dáng cao gầy ở giữa sân.
Anh cao hơn một mét tám, mặc áo sơ mi trắng kết hợp quần kaki, để đầu đinh, mà để tóc mái dài đến tận chân mày, nhưng che khuất đôi mắt sáng như của .
"Chào đồng chí Ngu, vợ chồng Ngu Thanh Thục và Trương Gia Minh nhờ vả, đến đưa đồ cho cô."