Diệp Tĩnh Viễn và Tống Lan lượt bắt tay ông .
Chung Hướng Minh năm nay năm mươi lăm tuổi, thể ông cống hiến cả nửa cuộc đời cho nhà máy lụa, gắn bó với nơi và luôn hy vọng nhà máy lụa thể phát triển mạnh mẽ.
cảnh khó khăn khiến nhà máy lụa từng bước suy thoái, cho ông mất dần ý chí phấn đấu.
Bây giờ khi cơ hội hiếm xuất hiện, ông nắm chặt lấy nó.
Chung Hướng Minh Diệp Tĩnh Viễn và Tống Lan, như thể đang thấy hai vị thần tài, ông nở nụ nhiệt tình : "Đồng chí Diệp, đồng chí Tống, chào mừng hai đồng chí đến khảo sát nhà máy lụa của chúng . Xin mời trong!"
Khi đoàn bước hướng về phía tòa nhà văn phòng, đột nhiên một đàn ông trung niên chạy đến mặt Chung Hướng Minh và quỳ xuống.
Ông dập đầu trong tiếng nghẹn ngào: "Giám đốc Chung, xin ông, hãy phát cho chúng một chút tiền . Nếu tiền, gia đình thể sống nổi nữa..."
Nhìn thấy tình cảnh , Tống Lan nhíu mày.
Chẳng lẽ tình hình nhà máy lụa còn khó khăn hơn cô tưởng? Công nhân nghèo đến mức quỳ xuống xin giám đốc phát lương ?
Chung Hướng Minh thấy công nhân trung niên đó, tên là Vạn Mãn Thương, cũng khỏi cảm thấy đau đầu.
Ông vội bước tới, đưa tay định đỡ Vạn Mãn Thương dậy: "Mãn Thương, lên , gì chúng chuyện, giờ còn ai quỳ lạy như nữa! Mau lên, dậy nào..."
Vạn Mãn Thương với gương mặt cương quyết : "Giám đốc Chung, ông cảnh của mà, nếu gia đình thật sự quá khó khăn, sẽ . Mẹ già và con gái đói đến phát bệnh , xin ông ơn, hãy cứu chúng ! Xin ông, xin ông!"
Chung Hướng Minh với vẻ mặt khó xử : " hiện giờ nhà máy còn tiền nữa !
Anh cũng mà, ngay cả lương của cũng phát. dùng hết tiền tiết kiệm của để giúp đỡ một công nhân khó khăn khác .
Mãn Thương, trả lương cho , mà chính cũng đang đau đầu vì chuyện tiền bạc đây!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-mang-theo-sieu-thi-ty-do/chuong-569.html.]
Nhìn thấy Vạn Mãn Thương vẫn quỳ mãi chịu lên, Tống Lan khỏi hỏi Chung Hướng Minh: "Giám đốc Chung, chuyện là ? Ông thể rõ hơn ? Nếu thật sự liên quan đến mạng , chúng nghĩ cách giúp ông ."
DTV
Vạn Mãn Thương cảm kích Tống Lan, mắt đỏ hoe : "Cảm ơn, cảm ơn..."
Chung Hướng Minh còn cách nào khác, liền kể nhà máy lâm cảnh khó khăn đến mức trả lương cho công nhân suốt ba tháng qua.
Thật chỉ gia đình Vạn Mãn Thương gặp khó khăn, mà hầu hết công nhân sống nhờ nhà máy đều kiệt quệ đến mức đủ gạo ăn.
Những chút tiền tiết kiệm còn chịu đựng , nhưng những như Vạn Mãn Thương, gia đình đông , chăm lo cho già và trẻ nhỏ, nợ nần chồng chất từ .
Khi nhà máy ngừng trả lương, cuộc sống của họ càng trở nên khó khăn hơn.
Tống Lan hỏi: "Đồng chí Mãn Thương, lương ba tháng của ông là bao nhiêu?"
Chung Hướng Minh nhớ rõ con cụ thể.
Vạn Mãn Thương liền trả lời : " là kỹ thuật viên cấp 15 của nhà máy, mỗi tháng lương là 42. 5 đồng và 32 cân tem phiếu lương thực."
Tống Lan với Chung Hướng Minh: "Vậy thế nhé, tiền lương và tem phiếu ba tháng của đồng chí Mãn Thương, sẽ tạm ứng . Khi xác nhận sẽ đặt hàng, các ông sẽ trừ tiền từ khoản thanh toán , ?"
Chung Hướng Minh thấy tình hình tiếp tục nữa, thấy Tống Lan sẵn lòng giúp đỡ, ông cảm kích : "Đồng chí Tống, cảm ơn ngài nhiều!
Thật sự cảm ơn! Chúng sẽ theo lời ngài. Thật ngại quá, ngài đến nhà máy chúng chịu phiền phức thế . Xin , là của – giám đốc nhà máy bất tài."
Tống Lan mỉm trấn an: "Giám đốc Chung, ông đừng tự trách nữa. Có vấn đề thì tìm cách giải quyết là ."
Tống Lan sang Vạn Mãn Thương : "Đồng chí Mãn Thương, ông lên , trong sẽ đưa tiền và tem phiếu cho ông."
Chung Hướng Minh lập tức dẫn Tống Lan phòng tiếp khách của nhà máy, yêu cầu nhân viên mang lên.