Tống Lan lấy từ túi lớn của 127. 5 đồng tiền mặt và 96 cân tem phiếu lương thực cho ba tháng lương của Vạn Mãn Thương.
Sau đó, cô đưa tiền và tem phiếu cho Chung Hướng Minh: "Giám đốc Chung, ông kiểm tra xem tiền và tem phiếu đúng với ba tháng lương của đồng chí Mãn Thương ?"
Chung Hướng Minh nhận lấy, kiểm đếm một lượt, thấy sai, liền gọi kế toán đến để phát tiền và tem phiếu cho Vạn Mãn Thương, đồng thời yêu cầu ông ký tên nhận.
Vạn Mãn Thương ngờ hôm nay nhận tiền và tem phiếu, ông bước tới mặt Tống Lan, cúi đầu thật sâu, : "Cảm ơn ngài! Cảm ơn!"
Ông cũng cúi đầu Chung Hướng Minh: "Cảm ơn giám đốc Chung, cảm ơn!"
Chung Hướng Minh vẫy tay bảo ông : "Anh về nhà ngay , mua chút đồ cho gia đình ăn. Lúc cần tiết kiệm quá."
Gương mặt phong sương của Vạn Mãn Thương nở nụ chân chất: " , , sẽ . Cảm ơn giám đốc, cảm ơn ân nhân. đây."
"Mãn Thương, đợi một chút." Chung Hướng Minh gọi ông .
Nghe giám đốc gọi, Vạn Mãn Thương vội ôm lấy túi tiền, ánh mắt cảnh giác Chung Hướng Minh, sợ rằng ông sẽ lấy tiền .
Chung Hướng Minh bất lực : " lấy tiền của , chỉ một điều dặn. Khi trở xưởng, hãy với các công nhân khác như thế ..."
Nghe những lời dặn dò của Chung Hướng Minh, Vạn Mãn Thương trong lòng cũng hiểu rõ.
Giám đốc Chung đang lo rằng nếu ông cầm tiền về mà khéo xử lý, những công nhân khác sẽ xông lên đòi tiền, điều thể ảnh hưởng đến ấn tượng của đồng chí Tống và nguy cơ vụ đặt hàng lớn của nhà máy hủy bỏ.
Nếu đồng chí Tống ưa chuộng sản phẩm của nhà máy lụa, nhà máy sẽ tiền để trả lương cho công nhân.
Vạn Mãn Thương gật đầu: "Giám đốc Chung, hiểu gì . Ngài yên tâm, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của nhà máy. Chỉ cần nhà máy thể trả lương, chúng chắc chắn sẽ việc chăm chỉ."
Chung Hướng Minh xúc động vỗ vai ông : "Tốt lắm, lắm. Cảm ơn vì sự nỗ lực ."
"Không gì, giám đốc. Vậy đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-mang-theo-sieu-thi-ty-do/chuong-570.html.]
"Đi !"
Khi Vạn Mãn Thương trở về xưởng, những công nhân ông tìm giám đốc đòi lương đều ùa tới, ai nấy tranh hỏi:
"Mãn Thương, lấy lương ?"
DTV
"Anh Vạn, giám đốc ? Bao giờ chúng mới lương?"
"Anh Vạn, vui vẻ thế, chắc là lấy lương ? Nói chúng với!"
Vạn Mãn Thương giơ tay lên hiệu cho im lặng và một cách xúc động: "Nhà máy hiện tiền để trả lương, nhưng nghĩ sắp . Khi gặp giám đốc, thấy ông dẫn hai vị khách quý đến nhà máy, họ đến để khảo sát."
"Nếu sản phẩm của nhà máy khách quý ưa thích, họ sẽ đặt hàng lớn. Đến lúc đó, nhà máy sẽ tiền để trả lương cho chúng . Vì , hôm nay hãy việc thật , đừng ảnh hưởng đến nhà máy. Nhà máy thì chúng mới cuộc sống hơn!"
Một công nhân liền hỏi: "Mãn Thương, nhưng vẫn là lấy lương ?"
Vạn Mãn Thương lắc đầu: " lấy lương, nhưng mượn chút tiền. Khi nhận lương, sẽ trả cho ."
Một khác hỏi tiếp: "Anh mượn tiền của ai ?"
Vạn Mãn Thương vội đáp: "Các đó , bụng cho mượn tiền, thể ."
"Mãn Thương, mượn bao nhiêu ? Có thể cho mượn một ít ? Khi nào lương, sẽ trả ."
Vạn Mãn Thương bạn cùng cảnh ngộ, trong lòng cũng đau xót, nhưng đành với vẻ áy náy: "Trụ Tử, xin , chỉ mượn một ít thôi. Mẹ già và con gái đang đói đến lả , xin nghỉ phép để mua gạo về cứu họ ngay, thật sự thể cho mượn . Xin , gặp quản lý để xin nghỉ phép. đây."
Nếu ngay, tiền trong túi còn kịp ấm mượn hết. Đi nhanh vẫn là thượng sách.
Vạn Mãn Thương ích kỷ như , nhưng gia đình ông còn gì để ăn, nhà cũng đói đến sắp c.h.ế.t .
Ông còn cách nào khác, thể giúp đỡ khác mà màng đến sống c.h.ế.t của gia đình .