Trọng Sinh Mang Theo Siêu Thị Tỷ Đô - Chương 572

Cập nhật lúc: 2025-10-05 22:18:41
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Với sự tiễn chân nhiệt tình của Chung Hướng Minh, Diệp Tĩnh Viễn và Tống Lan lên xe Jeep và nhanh chóng rời khỏi nhà máy lụa.

Lúc , Chung Hướng Minh và Giản Khánh Quốc mới bật vui sướng: "Xong ! Mọi chuyện ! Giản, sẽ ghi công lớn cho vụ !"

Giản Khánh Quốc hiền lành: "Giám đốc, đây là việc nên ."

Khi hai rời khỏi nhà máy lụa, hơn bốn giờ chiều. Còn một tiếng rưỡi nữa mới đến giờ hẹn với Cố Cẩm Tú lúc sáu giờ, nên Tống Lan với Diệp Tĩnh Viễn: "A Viễn, chúng đến cửa hàng đồ cổ ở đây xem thử nhé!"

Thành phố Thượng Hải của kiếp nhiều đổi so với kiếp , nhưng cửa hàng đồ cổ lẽ vẫn còn đó.

Diệp Tĩnh Viễn đáp: "Được thôi!"

Ngay lúc đó, điện thoại trong túi Tống Lan reo lên.

Cô lấy điện thoại xem, là cuộc gọi từ nhà ở Hồng Kông. Nếu đoán nhầm, chắc chắn là hai đứa nhỏ loạn, đòi tìm .

Tống Lan nhấn nút và bật loa ngoài, điện thoại: "Bảo bối Hiểu Hiểu, con ?"

Bên lập tức vang lên giọng của Hiểu Hiểu bảo bối: "Mẹ ơi, ơi, con nhớ quá !"

Ừ, đây đúng là cách con bé Hiểu Hiểu nhà cô bắt đầu cuộc gọi.

Tống Lan cảm thấy ấm áp trong lòng, cũng : "Cha và cũng nhớ các con! Các con ở nhà ngoan ?"

Hiểu Hiểu bảo bối hớn hở đáp: "Con ngoan lắm! Anh cũng ngoan nữa!"

Tống Lan nhẹ: "Ôi, bảo bối Hiểu Hiểu của còn cho trai nữa, thật là giỏi quá !"

Hiểu Hiểu bảo bối chút ngượng ngùng, gật đầu lia lịa: "Vâng, , Hiểu Hiểu bảo bối giỏi mà!"

Diệp Tĩnh Viễn thấy hai con chuyện vui vẻ, cũng chịu thua, chen : "Hiểu Hiểu bảo bối, gọi cha , cha đang ở đây !"

Hiểu Hiểu bảo bối lập tức vui mừng gọi to: "Cha ơi, cha ơi, cha ở thế? Hiểu Hiểu bảo bối cũng nhớ cha! Cha nhớ con ?"

Diệp Tĩnh Viễn mỉm dịu dàng, trả lời cô con gái yêu: "Cha cũng , nhớ Hiểu Hiểu bảo bối."

"Thật ? Hihi, con vui quá -"

Nghe tiếng giòn tan của con gái, Diệp Tĩnh Viễn chỉ cảm thấy trái tim như tan chảy, ngọt ngào vô cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-mang-theo-sieu-thi-ty-do/chuong-572.html.]

Sau khi vợ chồng Tống Lan và Diệp Tĩnh Viễn phiên chuyện với Hiểu Hiểu, họ để Dương Dương điện thoại một lúc.

bé Dương Dương thường ít , khi hỏi chỉ trả lời bằng "Ừ" hoặc "Dạ", hiếm khi nhiều, thực sự chẳng giống một đứa trẻ chút nào.

Hai khỏi cảm thấy bất lực, khi chuyện với bé một lát, họ bảo bé đưa điện thoại cho Đổng Dao.

Tống Lan hỏi thăm Đổng Dao về tình hình ở nhà và thứ đều , nên họ yên tâm.

Đổng Dao cũng với hai : "Ở nhà chúng , Hiểu Hiểu và Dương Dương cũng ngoan, hai con cứ yên tâm mà chơi nhé!"

Sau khi chuyện với Đổng Dao xong, Tống Lan Diệp Tĩnh Viễn và : "Nghe giọng , vẻ bà còn chúng về sớm nhỉ."

Diệp Tĩnh Viễn xoa đầu cô, dịu dàng giải thích: "Mẹ là chúng thoải mái vui chơi bên ngoài, lo lắng cho gia đình."

Tống Lan nhẹ nhàng lườm một cái, nũng nịu : "Em đương nhiên ý gì, nghĩ em hiểu lầm lòng của ? Chắc chắn là . Chỉ là em thấy thật sự quá , đúng là một bà chồng mẫu mực."

"Em cũng là một nàng dâu mẫu mực!"

"Vậy là gì? Ông chồng mẫu mực ?"

DTV

"Nếu em là nàng dâu mẫu mực, thì nhất định là ông chồng mẫu mực!"

Hai trò chuyện vui vẻ, chẳng mấy chốc đến cửa hàng đồ cổ của Thượng Hải.

Tống Lan thở phào nhẹ nhõm khi thấy cửa hàng vẫn còn hoạt động.

May quá, vẫn còn!

Điều cũng chứng tỏ rằng tình hình trong nước đang ngày một hơn, cuộc sống cũng dần hy vọng. Tin rằng thời kỳ cải cách mở cửa cũng sẽ còn xa nữa.

Hai bước cửa hàng đồ cổ, đưa giấy tờ tùy và bắt đầu lựa chọn một món đồ giá trị.

Vì nhớ đến cuộc hẹn sắp tới, hai ở cửa hàng quá lâu. Sau khi chọn mua xong những món thích và thanh toán, họ mang hàng hóa xe và tiếp tục lên đường.

Khi đến chỗ vắng vẻ, Tống Lan nhanh chóng cất hết những món đồ cổ kho riêng của .

Cô cũng lấy hai bao gạo nặng năm mươi ký, bốn bao bột mì nặng năm mươi ký, cùng với một ít thịt xông khói, lạp xưởng, đồ hộp, sữa mạch nha, sữa và các sản phẩm dinh dưỡng khác.

 

Loading...