TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-12-11 07:49:15
Lượt xem: 264
Đang là giữa mùa hạ, liên tiếp nhiều ngày trời mưa, hôm nay là một ngày nắng chói chang, trong thành Truờng An một cơn gió nhẹ cũng .
Quốc tang trùng hợp diễn thời tiết , quả thực là sầu lòng nguời.
Thái Cực Điện - cung Thái Cực, trong đình mạn hoa sen gạch ngói cũng nắng phơi đến nóng rực, quả thực thể đem da thịt nuớng bỏng.
Truớc thềm điện, một hàng lớn các quan mặc áo trắng tố quan, hiệu lệnh bên hạ xuống thì cùng lóc.
Bọn họ một trận dừng một trận, tiếng cách, trong đình lớn bên tiếng ve kêu to đến khàn cả giọng, giống như là so tài cùng với đám tang xem bên nào ồn ào hơn.
Thần tử lóc thềm, hậu phi, vương công cùng các tôn thất cùng phía .
Sáng , tối cũng . Từ lúc mặt trời mọc tới lúc mặt trời lặn, ròng rã suốt ba ngày. Khóc đến mức linh hồn của Hoàng đế Uất Trì Việt cũng cảm thấy đau đầu.
Linh hồn của Uất Trì Việt đang bay ở linh đường, từ cao xuống t.h.i t.h.ể của chính . Lúc đầu thấy cảm thấy mười phần sợ hãi, khi ba ngày thì cũng c.h.ế.t lặng.
Thời tiết khốc liệt như thế, cho dù giường thêm băng liên tục nhưng t.h.i t.h.ể vẫn xảy biến hoá, còn một cỗ mùi tên lặng lẽ tràn ngập trong khí.
Mười hai lu hương đồng thời cùng đuợc đốt lên, long diên dương, trầm hương cùng bạch đàn cũng thể che lấp nổi thứ mùi .
Uất Trì Việt cuối cùng cũng hiểu rõ, bản thể sống , cũng cách nào thể xoay chuyển cục diện hiện tại.
mà vẫn là cam tâm.
Hắn hoàng đế mới sáu năm, năm nay tròn ba mươi tuổi, đúng là độ tuổi đang tràn trề sức lực.
Sông sạch, biển yên sóng, Tây Bắc xâm phạm biên giới hoà bình, biên quan xảy lũ lụt,...
Triều chính lúc giao đến tay rỗng tuếch như cái sàng, thức khuya dậy sớm, phá hủy phía Đông tu bổ phía Tây, cuối cùng cũng một chút khởi sắc, kết quả suốt hai đêm lo sầu việc nước là ngã xuống dậy nữa.
Uớc chừng hình như tổ tiên đều ghét , nên cho dù c.h.ế.t ba ngày cũng nào tới đón , bỏ mặc bay vòng quanh t.h.i t.h.ể của bản hết ba ngày.
Uất Trì Việt đang suy nghĩ đến xuất thần thì phần đại lễ bắt đầu. Sau khi bên xong văn tế, tân đế cùng quan đều quỳ xuống thềm điện lớn.
Xét về quy củ thì lầm gì lớn, Tân đế mới lên năm tóc vẫn còn để chỏm, còn cái gì gọi là sinh tử, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy dáng vẻ ngây thơ non nớt.
Mẹ đẻ của Tân đế phận thấp kém, Uất Trì Việt đột nhiên băng hà, kịp di chiếu nên quyền hành tám phần sẽ rơi tay của Thái Hậu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-1.html.]
Nghĩ đến đây, nhíu nhíu mày, về phía Tây chỗ Thái Hậu đang quỳ bên cạnh giường thi thể, từng là chính cung của - Hoàng Hậu Thẩm thị.
Thẩm thị tu thế đoan trang nhã nhặn, vòng eo mảnh khảnh đến sống lưng đều thẳng tắp như sợi dây.
Nàng theo quy chế mặc một kiện y phục màu xanh, đeo trang sức trâm cài, tóc dài như thác dùng cây trâm bạc đơn giản búi lên, từ đầu đến chân cẩn thận tỉ mỉ, chê .
Cho dù là Uất Trì Việt một mực yêu thích chính thê, nhưng cũng thể thừa nhận, Thẩm thị ngày thường vốn xinh , giờ phút dù hề trang điểm, mặt mũi chút tái nhợt nhưng vẫn như cũ rực rỡ tỏa sáng, xứng đáng với câu: " Sáng như mặt trời trong ánh bình minh ".
Chỉ tiếc nàng là thú vị, dù xinh tuyệt trần cũng trở thành nhan sắc, giống như một cây trâm nạm ngọc, thì đó, nhưng vô vị.
Khuôn mặt bi thương của Thẩm thị cũng giống như bức tượng ở đất, Uất Trì Việt quan sát trọn vẹn ba ngày, thấy gương mặt từng đổi sang một biểu cảm nào khác.
Lễ quan* bảo , nàng liền gục đầu xuống, dùng tay áo che mặt than hai tiếng, ngẩng đầu lên là biểu cảm , quả thực so với t.h.i t.h.ể của còn lạnh hơn.
* Lễ quan : Người chú trì tang Iễ.
Lễ quan tuyên bố "Đưa Hoàng Thượng quan tài", đó nội thần cẩn thận từng li từng tí đem t.h.i t.h.ể của hoàng đế tiến quan tài.
Uất Trì Việt liếc mắt Thẩm thị, chỉ thấy thần sắc của nàng vẫn y nguyên như cũ, chỉ là hốc mắt mơ hồ chút phiếm hồng.
Uất Trì Việt trong lòng cảm thấy khó chịu.
Nàng và dù cũng từng là vợ chồng mười hai năm, giờ sắp quan tài, đậy nắp là từ nay sẽ thấy nữa. Vậy mà nàng vẫn mang biểu tình thờ ơ như , tâm địa của nữ nhân chăng là từ sắt đá?
Hắn phẫn nộ rời tầm mắt.
Ánh mắt của Uất Trì Việt di chuyển một vòng quanh , cuối cùng dừng Hà Thục Phi. Nghĩ tới đây tim nhâm nhẩm đau, đây chính là nữ nhân sủng ái nhất kiếp .
Thục phi Hà Uyển Huệ là cháu gái của ruột , cũng là thanh mai trúc mã, hai đều là lưỡng tình tương duyệt.
Chỉ là phận nàng bấp bênh, mất thời gian mấy năm, khó khăn lắm mới trong cung, mấy năm thì chết.
Hắn đột nhiên c.h.ế.t quá sớm, đó bận việc triều chính, tuy là độc sủng Tiêu phòng, nhưng chân chính ở cạnh nàng bao nhiêu thời gian. Còn kịp cho nàng một đứa con, thậm chí kịp tấn phong nàng thành Quý Phi.
Uất Trì Việt buồn bã sang Hà Uyển Huệ, chỉ thấy đầu vai gầy yếu của nàng rung động kịch liệt. Mấy đến mức xém chút ngất , may mà bên cạnh đỡ lấy nàng.
Hà Uyển Huệ từ nhỏ yếu ớt, thích . Xuân , thu , việc gì cũng đến đáng thương. Sau khi chết, Thái hoàng thái hậu khi tin liền bệnh dậy nổi.
Nàng ở trong cung bơ vơ nơi nương tựa, ước chừng sẽ cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, đáng thương bao nhiêu!