TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 100

Cập nhật lúc: 2024-12-18 07:12:27
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng trong gương giống như biến thành một con khác, trán giống như vẽ hai con thiêu cao lớn, to ngất. Dù trong lòng nàng chủ ý sẽ nịnh nọt tay nghề của Thái tử, nhưng bây giờ dù moi hết ruột gan cũng tìm nổi một câu để tán thưởng.

Uất Trì Việt xoa xoa mũi, trợn mắt lời bịa đặt:

Trời sinh Thái tử phi xinh thanh tú, nếu vẽ mày như bình thường thì cũng gì thú vị. Cô vẽ khác biệt một chút, Thái tử phi thích ?

Thẩm Nghi Thu chỉ thể :

- Tay nghề của điện hạ vô cùng độc đáo, thần thích.

Uất Trì Việt hổ dám tiếp, đành sai cung nhân chải tóc quần áo cho nàng.

Thẩm Nghi Thu bỏ tấm gương xuống, chỉ nhắm mắt ngơ.

Chưa tới một lúc chuẩn xong hết tất cả, phu thê Thái tử và Thái tử phi cùng rời bước tới hậu hoa viên.

Giờ đang là mùa thu, nên hoa trong vườn nở đúng lúc. Những khóm trúc và hoa quế kim túc bên bờ vươn đầy nhánh, phía là phong lan, hoa thục quỳ đang mọc thành bụi, những khóm cúc đủ loại đang đua khoe sắc. Đưa mắt tới, chỉ thấy giống như đang ngắm một tấm vải gấm lộng lẫy, rực rỡ.

Hồ thủy tạ bên trong trải sẵn chăn đệm, rèm cửa buông rủ, những bức tranh đủ loại treo thành hàng tường. Bên trong còn đốt lò hương trầm thủy, làn khói mỏng lượn lờ bay bay trong khí. Bên trong cung nhân còn đặt thêm hai chậu than vì sợ Thái tử phi nhiễm lạnh.

Thẩm Nghi Thu đình bên trong thủy tạ thì ngay lập tức cảm thấy ấm áp như mùa xuân, thậm chí còn thoải mái hơn so với ở trong điện. Nàng âm thầm thở dài, nếu lúc cùng Tống lục nương và Vương thập nương, cùng ăn cua đàn tỳ bà thì đúng là sẽ hạnh phúc tới mức nào đây?

Hai cởi bỏ áo lông cừu bên ngoài lượt xuống. Sau đó cung nhân lượt đem theo bàn ăn, rượu và đồ nhắm, hoa quả trái cây dâng lên, dĩ nhiên còn cả món cua hấp đang còn nóng hổi bốc . Mới trong lúc Uất Trì Việt vẽ mày giúp Thẩm Nghi Thu, nhóm cung nhân cẩn thận chưng chúng lửa nhỏ trong nhiều giờ liền.

Thẩm Nghi Thu đưa mắt những con cua đĩa. Tổng cộng tất cả sáu con cua, mỗi con gần một kí, xếp ngay ngắn một chiếc đĩa lớn bằng bạc hình hoa sen đặt bàn. Chân của chúng buộc bằng những sợi chỉ đỏ, bên vỏ cua đính hình hoa mẫu đơn cắt từ rau củ, càng khiến cho món ăn thêm hương vị thơm ngon, thực sự là hấp dẫn cách nào tả hết.

Trên mặt Uất Trì Việt hiện ý , híp mắt :

Cua là cua của mùa thu năm nay, ngon mắt. Chỉ đáng tiếc là Thái tử phi lộc ăn .

Thẩm Nghi Thu im bất động, mặt hề lộ một chút khó chịu nào, ngoan ngoãn cúi thấp theo ý :

- Điện hạ lộc ăn cũng coi như là thần lộc ăn .

Dứt lời, nàng vén tay áo lên, xắn trong ống tay áo bảo điền kim xuyến, với lấy chiếc kéo nhỏ bằng bạc ở bàn tới, mỉm :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-100.html.]

- Để bóc cua cho điện hạ dùng.

Ban đầu Uất Trì Việt nghĩ trêu nàng như , nhất định nàng sẽ tức giận. mà thấy nàng mềm mỏng, ngoan ngoãn như thế, đột nhiên cảm thấy nhàm chán. Hắn cầm lấy kéo từ tay nàng đưa tới cho cung nhân:

Những việc như thế cứ để cho cung nhân , nàng ăn cua, thì ăn một chút trái cây .

Thẩm Nghi Thu lời ngay ngắn ghế, thong thả ăn hoa quả và uống , ngắm hoa ngắm cảnh, tự tìm niềm vui cho .

Uất Trì Việt ăn hết nửa con cua uống mấy hớp rượu gừng quế. Cho dù quá đặt nặng về chuyện ăn uống, nhưng với món cũng coi như là khá yêu thích. Cơ mà bây giờ

Thẩm Nghi Thu ở đối diện đang , cũng còn hứng thú ăn nữa. Hắn buông đũa xuống, dùng chén hoa cúc để súc miệng, ngậm thêm một viên hương thơm, đó cho tay chậu nước mà cung nhân bưng tới rửa sạch tay, đối với Thẩm Nghi Thu :

Vừa Thái tử phi triệu hai tên nhạc nhân ở giáo phường tới mua vui ? Bây giờ đang rảnh rỗi, chi bằng gọi bọn tới đây đàn vài bản nhạc tiêu khiển?

Thẩm Nghi Thu ngạc nhiên, Thánh thượng hiện tại thích ca hát nhảy múa, Uất Trì Việt luôn sợ bản sẽ nối gót theo sự xa hoa lãng phí của phụ nên đối với mấy thứ âm nhạc ca vũ luôn một mực bài xích, chỉ thơ văn thì còn mắt nhắm mắt mở cho qua một chút.

như , Thẩm Nghi Thu cũng ngay lập tức phân phó cung nhân gọi tới đây.

Chỉ chốc lát , hai nhạc nhân xách theo đàn tỳ bà bên trong đình thủy tạ. Uất Trì Việt liếc mắt lên, chỉ thấy nam tử vóc dáng lả lướt, gợi tình, giữa mi tâm còn điểm thêm một nốt ruồi chu sa xinh . Mặt ngay lập tức sa sầm .

Thái tử phi thừa dịp vắng mặt liền gọi hai vị lương tới nhạc mua vui thì cũng thôi , còn gọi cái nhạc nhân như thế tới bồi cùng, quả thực là khiến tức giận mà. Lúc đó để ý kỹ, nếu sớm thế , cho dù như thế nào, cũng nhất định cho gọi tới phục vụ.

thực sự cũng oan uổng cho Thẩm Nghi Thu, nàng đây cũng chỉ lệnh cho thái giám tới giáo phường truyền nhạc nhân đến. Cũng chẳng chỉ mặt gọi tên ai, càng bao giờ quan trọng . Huống chi chơi đàn thì , thì thật, nhưng dáng vẻ trông quá nữ tính, cũng chẳng kiểu dáng mà nàng thích.

Uất Trì Việt lời nào, hai nhạc nhân thi lễ xong liền xuống bàn bắt đầu gảy đàn. Ngón tay gảy nhẹ lên dây đàn vài cái, chỉ trong phút chốc tiếng đàn vang lên như những giọt mưa nặng trĩu rơi xuống mặt hồ, gió mát khẽ thổi, xôn xao lay động.

Thẩm Nghi Thu vốn thích đàn, từ lúc tiếng đàn vang lên thì lắng tai một cách tập trung, ngay cả đặt bàn

cũng tâm trạng mà uống, hoa quả cũng chẳng buồn ăn, hoạt động đều dừng .

Tay nghề chơi đàn của nam tử vô cùng tuyệt diệu, chỉ thấy những ngón tay thon dài thoắt ẩn thoắt hiện dây đàn, vô cùng điêu luyện và mắt.

Thẩm Nghi Thu xem vô cùng nhập tâm, cũng chẳng ý tránh hiềm nghi, thoải mái chằm chằm hai tay của nhạc nhân .

Loading...