TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 101

Cập nhật lúc: 2024-12-18 07:12:29
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thỉnh thoảng Uất Trì Việt dùng khóe mắt liếc về phía nàng, chỉ thấy nàng chăm chú ngắm nhạc nhân tới mức xuất thần, trong n.g.ự.c giống như là một tảng đá đang đè khiến thở nổi. Càng tiếng tỳ bà , càng cảm thấy ồn ào, điếc tai vô cùng.

Người nhạc nhân cũng lơ đãng ngẩng đầu lên, vô ý thoáng qua khuôn mặt của Thái tử phi, tự chủ thêm một nữa. Thực sự cái cũng thể trách là thất lễ , Thái tử điện hạ vẽ mày cho Thái tử phi gọi là ma chê quỷ hờn, bất cứ ai một cũng sẽ nhịn thêm nữa.

Người nhạc nhân thực sự , nhưng thể nên cúi gằm mặt xuống, cố gắng dùng sức kìm nén cơn buồn nên gương mặt đang trắng bệnh thoáng chốc trở nên đỏ bừng. Trong lúc phân tâm, lỡ tay đàn sai một nốt.

Kỹ nghệ của cao siêu, đó ngay lập tức che dấu . Thế nhưng lỗ tai của Uất Trì Việt nhanh nhạy, trong lòng âm thầm lạnh. Hừ, đây là việc để tâm mắt nên mới đàn sai vội vàng che giấu đúng ?

Hắn kiên nhẫn chờ bài nhạc kết thúc, với nữ nhạc nhân :

- Ngươi đàn . Thưởng!

Sau đó liền cung nhân nâng tơ lụa dâng lên, Uất Trì Việt thưởng cho nữ nhạc nhân mười tấm lụa, nhưng tuyệt nhiên nhắc gì tới nhạc nhân nam .

Người nam tử rõ ràng đàn hơn, nhưng ban thưởng, điều khiến chút thất vọng.

Thẩm Nghi Thu thấy mới mười sáu mười bảy tuổi tài năng bậc , nghĩ tới thiên phú, bao nhiêu năm khổ luyện vất vả mới như ngày hôm nay, mà... Nàng quả thực chút đành lòng!

Sau khi Uất Trì Việt tống hai nhạc nhân , càng cảm thấy tẻ nhạt vô vị hơn. Hắn thêm một lúc :

Gần bờ hồ gió lạnh, nên quá lâu. Bây giờ nhất là nên về trong điện thôi.

Thẩm Nghi Thu lời, cho cung nhân dọn dẹp rút lui trở về.

Sau khi trở về tới điện, Thẩm Nghi Thu cho lui cung nhân, tự tay nấu một ấm , với Uất Trì Việt:

- Điện hạ, là nhạc nhân khiến vui ?

Uất Trì Việt thấy nàng hết chuyện để , buồn bực đè nén trong lòng càng tăng thêm. Hắn lạnh nhạt :

- Hắn đàn quá dở, còn đàn sai âm nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-101.html.]

Thẩm Nghi Thu khỏi cảm thấy buồn . Rõ ràng là đàn , chọc tới chỗ xúc động nào trong lòng , khiến mặt nặng mày nhẹ.

Nàng hòa nhã :

Điện hạ quả nhiên là hiểu sâu xa về âm luật, thần rõ, nên . để điện hạ chê thẳng thừng như thế, chắc hẳn là kém thật. tới đông cung một chuyến, tay mà về. Nghĩ hôm nay mất hết mặt mũi ở đây, chừng về cũng bỏ nghề thôi. Việc đối với , cũng coi như là chuyện .

Làm Uất Trì Việt nàng đang nhắc khéo , nhưng nàng như , chính cũng cảm thấy . Hắn gọi một thái giám tới phân phó:

Nam tử nãy tấu tỳ bà ở đây ? Thái giám còn đang chờ ở ngoài điện. Uất Trì Việt :

Thưởng hai mươi tấm lụa, năm thước vải gấm, kèm theo khẩu dụ của cô, "kỹ nghệ của , cô thích".

Trong mắt Thẩm Nghi Thu lộ ý . Mặc dù Thái tử tính tình khùng điên, nhưng ít vẫn còn lời khuyên của khác. Đời chấp chính nhiều năm, chính trị rõ ràng rành mạch, theo đó là những ngôn luận chặt chẽ của nhiều năm thể tách rời.

Uất Trì Việt thấy ánh mắt nàng long lanh tràn ý , phiền muộn bao nhiêu ngày tích tụ trong lồng n.g.ự.c cũng chậm rãi tan , giống như dòng sông băng gặp tia nắng mùa xuân ấm áp. Thì để đáy lòng nàng toát ý , hơn nhiều so với việc chọc nàng tức giận.

Hắn nhịn :

Nàng cần lo lắng, Ninh thập nhất lang tài hoa hơn , nhất định sẽ trọng dụng .

Thẩm Nghi Thu tại đột nhiên nhắc tới Ninh Ngạn Chiêu, trong lòng giật nhưng vẫn là :

Điện hạ thông suốt việc, điện hạ cảm thấy , thì đương nhiên là .

Uất Trì Việt nghiêng mặt qua một bên, hắng giọng một cái, đó nhíu mày :

- Thái tử phi ngại thì nên rửa mặt một chút.

Hắn dừng một chút sang thái giám bên cạnh :

Món cua nãy nguội mất , bữa tối bảo nhà bếp một đĩa cua hấp, và Thái tử phi cùng dùng.

Loading...