TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 102
Cập nhật lúc: 2024-12-18 07:13:43
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm hôm đó, Uất Trì Việt mãn nguyện ôm Thái tử phi trong lòng. Ngửi thấy mùi hương cơ thể nàng, cảm thấy xương cốt mềm nhũn cả , thoải mái giống như đang ngâm ở hồ sen Hoa Thanh Trì.
Hắn thể xem như là ngã một nên giờ thông minh hơn một chút. Nếu bản tới chỗ nàng ngủ, lạnh chăn lạnh đệm chính là , gối đầu một khó ngủ cũng chính là . Thẩm Nghi Thu vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt, càng thì e cũng chỉ là đang khó chính mà thôi.
Cũng tử ngày hôm đó trở , Thái tử bắt đầu hằng đêm ở Thừa Ân điện. Đám trong điện cũng âm thầm thở phào một , thử xem những cung nhân, nội thị của Đông cung khôi phục bộ dáng ân cần ngày xưa kìa. Đến nụ mặt cũng trở nên chân thành, tha thiết hơn bao nhiêu.
Hai ngày , Uất Trì Việt nhờ hai vị lương tận tâm tận nghĩa hằng ngày ăn chay, cầu nguyện nên bệnh tình của Quách hiền phi đỡ hơn nhiều. Vậy nên quyết định giảm chép kinh xuống còn chín , ngày ăn chay đổi còn bảy ngày, thưởng thêm mấy rương gấm vóc, lụa là đem đến Thục Cảnh viện để tỏ rõ lòng thành tâm.
Bây giờ trong Đông cung cũng coi như là cả đều vui vẻ, khổ não duy nhất chắc chỉ mỗi Thái tử phi. Đợt Thái tử trở nên ôn hòa hơn, còn chọc nàng tức giận nữa, nhưng suốt ngày giống như mọc rễ ở Thừa Ân điện. Hằng đêm ngủ thì cũng thôi , bây giờ đến cả ban ngày cũng buông tha cho nàng.
Chỉ cần Thái Cực cung triệu kiến quần thần thì liền đóng đinh luôn tại Thừa Ân điện. Bây giờ còn chả thèm tới tiền viện thư phòng nữa, gọi thái giám đem hết tấu chương tới Thừa Ân điện, dứt khoát kéo hằng ngày rảnh rỗi là Thảm Nghi Thu tới sách chung với .
Thái tử chiếm lấy Thừa Ân điện, hai vị lương cho dù giải cấm túc cũng chẳng dám bén mảng đến. Sự việc vẫn còn để nỗi sợ trong lòng bọn họ, nhỡ may cẩn thận để thấy ngứa mắt, bệnh tình của Quách hiền phi xảy những biến chuyển gì nữa.
Thẩm Nghi Thu bộ xem sổ sách hai ngày thì cũng chẳng giả bộ nổi nữa, dứt khoát chuyển sang Uất Trì Việt phê duyệt hành quyển. Cũng may là mỗi ngày đều nhiều hành quyển mới đưa tới Đông cung nên cũng lo là việc .
Hai yên hòa hợp mà trôi qua mấy ngày, đảo mắt tới Tết Trùng Dương.
Vào ngày , Hoàng đế sẽ mở tiệc chiêu các quan đại thần tại Bồng Lai cung, ở cao thơ đối đáp, Thái tử đương nhiên cũng mặt.
Hoàng hậu cũng mở tiệc chiêu đãi các mệnh phụ*, Thẩm Nghi Thu cùng hai vị lương đều mời tới. Tống lục nương với Vương thập nương giam ở Thục Cảnh viện mấy ngày, bây giờ thể cùng Thái tử phi ngoài, đương nhiên là cầu còn .
Mệnh phụ (chữ Hán: 命婦; Hangul: 외명부), theo ý nghĩa phổ biến thì là một danh từ gọi các phụ nữ tước hàm thuộc các triều đại phong kiến ở Trung Quốc, cùng các quốc gia Hán quyển Đông Á như Việt Nam và Triều Tiên.
Vào ngày Trùng Dương, ba đều mặc bộ y phục mới may, thoa phấn tô son, đeo trâm cài trang sức chọn từ hôm lập tức leo lên xe.
Thẩm Nghi Thu vẫn như cũ ở xe nhạn địch của , Tống lục nương cùng Vương thập nương chung một xe. Bọn họ mới chỉ gặp qua Hoàng hậu một duy nhất ở bữa tiệc Phù Dung uyển ngày , cũng mới chỉ chạm mặt Quách hiền phi, chứ nhiều thêm câu nào. Sau khi xuất giá càng từng cung yết kiến nên bây giờ xe, tránh khỏi chút lo lắng. Vương thập nương vẫn còn , nhưng Tống lục nương nhát gan, thỉnh thoảng dùng khăn lau lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi:
Tỷ tỷ, sáng nay mí mắt của cứ giật giật ngừng, chút sợ hãi...
Vương thập nương an ủi nàng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-102.html.]
Hoàng hậu nương nương luôn đối xử ôn hòa với , nhất định sẽ gây khó dễ cho hai chúng , đừng sợ.
Tống lục nương "ai" một tiếng, tiến tới nhỏ giọng :
Hoàng hậu nương nổi tiếng hòa ái dễ gần , thực cũng sợ...
Vương thập nương hiểu . Mọi ai cũng đẻ của Thái tử điện hạ là Quách hiền phi dễ chung sống, tuy rằng tại bữa tiệc hoa ở Phù Dung uyển bà lời nào, nhưng sắc mặt cũng vô cùng khó coi.
Tống lục nương tính cách mềm yếu rụt rè, nhát gan nên cũng khó trách nàng cảm thấy sợ hãi.
Vương thập nương đành vỗ lên mù bàn tay của nàng trấn an:
Tí nữa nhớ cẩn thận một chút, đừng việc gì khác thường khiến khác chú ý, như thì cũng chẳng ai khó chúng .
Đôi mắt to tròn của Tống lục nương chớp chớp hai cái, ngoan ngoãn gật đầu.
Nàng vuốt vuốt mí mắt đang giật giật ngừng, cùng Vương thập nương vén màn xe con đường nhỏ bên ngoài để dò xét tình hình.
Thái tử và Thái tử phi cùng xuất phát, đương nhiên Kim ngô vệ dọn đường. Nhìn ngoài cũng chẳng thấy dân đường, chỉ thấy những cây hoè xanh to lớn thẳng ở hai bên đường, những bức tường đất vàng lộ giữa cảnh và lá, thỉnh thoảng thấy chùa miếu lướt qua đỉnh những ngọn cây. Bọn họ ở trong thâm cung lâu, những cảnh tượng cũng hiếm thấy nên lúc cả hai đều đang đang ngắm chăm chú.
Thực thì Thẩm Nghi Thu cũng chẳng tâm trạng mà ngắm phong cảnh. Buổi tối hôm qua nàng Uất Trì Việt lăn lộn cả đêm, mãi tới khi thấy tiếng cú vọ kêu mới mơ màng ngủ
, hôm nay cung nên dậy sớm. Bây giờ hai mắt nàng cứ díu chẳng mở nổi, đành mệt mỏi dựa đệm êm ở trong xe mà ngủ gà ngủ gật.
Đang lúc nửa tỉnh nửa mê, đột nhiên toa xe rung lắc một cái. Thẩm Nghi Thu giật bừng tỉnh, vội vàng vén màn xe lên xem xét thì thấy xe ngựa tới Hưng An môn Bồng Lai cung ở phía tây nam.
Nàng dụi dụi hai mắt, cố gắng lấy tỉnh táo.
Lần nàng chống đối Quách hiền phi, mà mấy ngày nay Phi Sương điện gió yên biển lặng, im ắng tới mức chút kì quái. Người chồng của nàng tài cán gì cao siêu, cũng chẳng quen chuyện ác nhưng tuyệt đối là sẽ chịu nhường nhịn, dễ dàng bỏ qua cho khác. Chưa chừng hôm nay sẽ nhiều thứ đang chờ đợi nàng.
Vừa nghĩ tới đây, xe ngựa chuyển động. Đi qua Hưng An môn, dọc theo con đường dốc lên . Càng lên cao địa thế càng dốc hơn, chỉ chốc lát tới Ngân Đài môn. Thẩm Nghi Thu cùng hai vị lương đổi sang bộ liễn, ngõ Vĩnh loáng thoáng thấy tiếng âm thanh đứt quãng, như như của dàn nhạc, vượt qua bức tường lớn của cung điện, theo gió bay tới.
Cuối cùng bộ liễn dừng cửa Cam Lộ điện, Thẩm Nghi Thu cùng hai vị lương cung nhân đỡ xuống khỏi xe.