TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 108

Cập nhật lúc: 2024-12-18 07:16:36
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uất Trì Việt ngay lập tức với Lai Ngộ Hỉ:

Chuẩn xe ngựa, tới Bồng Lai cung. Lai Ngộ Hỉ :

Điện hạ, bây giờ là canh hai , tới Bồng Lai cung thì cũng đến giời tý*. Lúc chắc Hiền phi nương nương với Thái tử phi cũng ngủ sớm ...

* 23h đêm tới 1h sáng hôm .

Đầu óc Uất Trì Việt chếnh choáng, chỉ một lòng nghĩ đưa Thẩm Nghi Thu trở về, nên kịp suy nghĩ kỹ. Nhờ Lai Ngộ Hỉ nhắc nhở, giờ mới lấy bình tĩnh. Quách hiền phi vì giữ dung nhan nên luôn ngủ từ sớm, lúc chắc hẳn bà cũng ngủ . Cho dù bây giờ quan tâm gì hết mà chạy tới cũng thể đánh thức đẻ, đòi về .

Hắn dần dần tỉnh táo và cảm giác việc kỳ quặc.

Chứng bệnh đau đầu của Quách hiền phi là chuyện xảy liên tục. Tất cả đều rõ, bà vốn bệnh gì. Chẳng qua là lợi dụng điều để " chồng" thị uy thôi.

hôm nay là ngày Hoàng hậu đãi tiệc Tết Trùng Dương, các vị phu nhân trong ngoài đều mặt. Dưới yến tiệc, thể chọn một ngày như để "phát bệnh" ?

Hắn trầm ngâm một lát, đó sang hỏi thái giám tới đưa tin:

Thái tử phi tới Phi Sương điện tử bao giờ? Thái giám đáp:

Hồi bẩm điện hạ, buổi trưa của Phi Sương điện tới cho mời Tống lương , nên hai vị lương , đó nương tử cũng theo liền luôn.

Uất Trì Việt mím chặt môi. Tới đêm muộn nàng mới cho tới truyền lời, là sợ nhất thời yên lòng tới Phi

Sương điện đòi ? Rồi trong liên quan tới cả hai vị lương nữa, rốt cục là chuyện gì xảy ?

Hắn hỏi:

Vậy Thái tử phi còn gì khác ? Vị thái giám :

Nương tử , hai vị lương vô tình cho Hiền phi nương nương vui. Mong điện hạ nể mặt nàng mà nhắm một mắt, mở một mắt, tha tội cho bọn họ.

Còn lời nào khác ? Uất Trì Việt hỏi.

Tiểu thái giám thấy sắc mặt thái tử vui, rụt cổ lắc đầu:

- Hồi bẩm điện hạ, còn gì khác.

Sắc mặt Uất Trì Việt càng thêm lạnh lùng. Nàng lo cho còn xong, còn rảnh rỗi để ý tới bên ngoài nữa.

Hắn tiện tay chỉ một thái giám :

- Đi mời hai vị lương tới đây.

Lai Ngộ Hỉ chờ , mới cẩn thận hỏi:

- Tối nay điện về Trường Thọ viện nghỉ ngơi ?

Uất Trì Việt đầu thoáng qua bộ Thừa Ân điện đang tối om, trong lòng càng thêm vui. Nếu sớm Thái tử phi

Bồng Lai cung, cũng chẳng cần xuyên qua cả nửa cái thành Trường An để chạy về Đông cung.

Hắn suy nghĩ một chút :

- Ở Thừa Ân điện .

Hắn hắng giọng một cái, giống như giải thích với Lai Ngộ Hỉ, giống như tự với chính :

ở cũng quen . Ánh mắt Lai Ngộ Hỉ lóe lên:

Để nô sai chuẩn .

Ban ngày Tống lục nương cùng Vương thập nương đều chuyện ở Phi Sương điện dọa cho kinh sợ, hiện tại cũng vẫn còn cảm thấy lo lắng. Chỉ sợ Hiền phi gây khó dễ cho Thái tử phi,

sợ tới lúc hồi cung thái tử sẽ truy cứu trách nhiệm nên cũng chẳng dám ngủ.

Thái giám tới mời, hai liền dậy sửa sang y phục, đó liền dời bước tới Thừa Ân điện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-108.html.]

Uất Trì Việt chờ tới, tranh thủ phê tấu chương.

Người đến, lập tức kêu thái giám dẫn tới đông hiên.

Hai vị lương tiến lên hành lễ, thấy sắc mặt Thái tử tối tăm, tâm liền hoảng loạn.

Uất Trì Việt đặt tấu chương xuống, liếc mắt bọn họ. Chỉ thấy Tống lục nương mí mắt vẫn còn sưng đỏ, nhớ tới lời căn dặn của Thái tử phi. Hắn nhéo nhéo mi tâm, nhẹ giọng :

- Ngồi .

Đợi hai chỗ, Uất Trì Việt mới với Tống lục nương:

Hôm nay Quách hiền phi triệu ngươi , đến cuối cùng là chuyện gì?

Bờ môi Tống lục nương lập tức run rẩy, chóp mũi đỏ lên, bờ mi ngân ngấn nước mắt, nhưng nàng cũng chẳng dám mặt Thái tử nên đành dùng sức kìm nén:

- Điện... điện hạ thứ tội...

Mỗi Uất Trì Việt thấy bộ dáng nữ tử run rẩy chực cảm thấy tâm phiền ý loạn, trong lòng khó chịu. Hắn bất lực vỗ vỗ trán, bộ dáng mà để Thẩm Nghi Thu thấy, khi còn nghĩ đang gây khó dễ cho .

Hắn về phía Vương thập nương:

- Vương thị, ngươi .

Vương thập nương trấn tĩnh hơn, đem sự tình xảy ở Phi Sương điện một năm một mười kể hết. Trí nhớ của nàng , chuyện qua tai thì thể nào quên. Nàng đem chuyện Quách hiền phi, cung nhân và Thẩm Nghi Thu thuật một , cơ hồ một chữ cũng thiếu.

Uất Trì Việt càng thì sắc mặt càng trở nên kém hơn. Nghe tới khúc đẻ chuyện liên quan tới vu cổ nguyền rủa, mặt trầm tới mức như sắp nhỏ nước tới nơi.

Hắn Vương thị là ngay thẳng, tuyệt đối sẽ dối thêm mắm dặm muối . Hắn cũng ruột chẳng thèm đạo lý, thù tất báo. nghĩ rằng bà chỉ vì một cuộc cãi vã nhỏ mà chuyện hoang đường, vô lý tới mức độ .

Vương thập nương thấy sắc mặt khó coi, cũng dám tiếp. Uất Trì Việt đành :

- Vì Thái tử phi hầu hạ?

Vương thập nương liền thuật hết lời sắc bén của cung nhân trung niên một .

Uất Trì Việt :

- Là cái ngày thường mặt giống như con cá c.h.ế.t ?

Vương thập nương nhịn suýt nữa thì bật thành tiếng. Vị cung nhân khuôn mặt khá to nhưng dẹp, nên ngoài hai đôi mắt bên còn thể đặt thêm một đôi mắt nữa ở . Không nghĩ thái tử điện hạ bên ngoài thì chững chạc nghiêm túc, nhưng sự cay nghiệt thì ăn sâu trong m.á.u ba phần .

Nàng khắc chế vẻ mặt, trả lời:

Hồi bẩm điện hạ, chính là . Uất Trì Việt hừ lạnh một tiếng:

Nói tiếp .

Vương thập nương đem đoạn đối thoại của Quách hiền phi và Thẩm Nghi Thu thuật một .

Bàn tay Uất Trì Việt vô thức bóp chặt sợi dây ngọc bội Ma Kết đang đeo bên hông, bóp mạnh tới mức các đốt ngón tay đều trở nên trắng bệch.

Đợi Vương thập nương xong, trầm ngâm nửa ngày mới gật đầu :

- Cô .

Tống lục nương vốn cho rằng Thái tử xử lý nàng, nhưng nghĩ là từ đầu tới cuối cũng chẳng tra cứu chuyện chép sai kinh văn. Trong lòng nàng buông lỏng, đó liền cảm

thấy cả lâng lâng, tay chân đang mềm nhũn cũng lặng lẽ trở về bình thường.

Uất Trì Việt thấy bộ dáng "chim non sợ cành cong" của nàng là đau đầu, cũng chỉ Thẩm Nghi Thu mới kiên nhẫn cưng chiều nàng. Hắn phất phất tay :

Về việc nhớ cẩn thận hơn một chút. Được , các ngươi lui ngoài .

Hai rời , Uất Trì Việt thêm một lát liền cảm thấy ngột ngạt. Lúc mới gọi cung nhân hầu hạ tắm rửa quần áo.

Không nghĩ tới canh ba*, thổi tắt nến, một chiếc giường mà và Thái tử phi cùng chung. Cơn chếnh choáng chậm rãi tan nhưng cơn buồn ngủ chậm chạp tới.

* 23h tới 1h sáng.

Loading...