TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 116

Cập nhật lúc: 2024-12-18 07:19:41
Lượt xem: 78

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương thập nương nghĩ nhiều hơn một chút, nàng cẩn thận từ đầu tới chân Thái tử phi một . Thấy nàng thần sắc vẫn như bình thường, những khí sắc mà gương mặt cũng trở nên hồng nhuận hơn, lúc mới thở phào một .

mà nàng vẫn bóng gió:

thấy điện hạ cùng về với a tỷ, là trong triều việc gì ?

Thẩm Nghi Thu là nàng đang lo lắng cùng Uất Trì Việt xảy hiềm khích, trong lòng tự dưng thấy ấm áp, hòa nhã trả lời:

Điện hạ tới Thái Cực cung triệu kiến quan nên mới cùng trở về.

Vương thập nương nửa tin nửa ngờ, nhưng từ mặt nàng cũng chẳng manh mối gì, đành đem sự nghi ngờ dằn xuống.

Tống lục nương do dự hỏi:

- A tỷ, Hiền phi nương khỏi bệnh trúng gió ?

Nàng hai từ "Hiền phi" cẩn thận từng li từng tí, trong lòng vẫn lộ vẻ sợ hãi.

Thẩm Nghi Thu khỏi cong khóe miệng:

Bệnh cũ lâu cũng thể nhanh như mà khỏi hẳn ngay . chăm chỉ uống hết mấy ngày thuốc , chắc là gần đây cũng tái phát nữa .

Ba chuyện một hồi, Vương thập nương đem chuyện cung nhân của Thục Cảnh viện trục xuất kể một . Thẩm Nghi Thu :

Đừng lo lắng, việc liên quan gì tới các . Tí nữa sẽ kêu mang tới mấy cung nhân nội thị mới cho các lựa chọn.

Một lúc , tới bữa trưa. Ba cùng uống rượu vui vẻ, khi cùng trải qua khó khăn ở Phi Sương điện, giữa bọn họ thêm một sự ăn ý ngầm mà ngày xưa thể nào so sánh.

Có hai vị lương bạn, thời gian cũng giống như trôi qua nhanh hơn nhiều. Chỉ trong nháy mắt tới chạng vạng tối.

Thẩm Nghi Thu đang định sai tới Thái Cực cung hỏi một chút xem lúc nào thì Uất Trì Việt trở về thì ngay đó liền thái giám tới báo, tối nay điện hạ sẽ ở Thái Cực cung.

Thẩm Nghi Thu cũng chẳng thêm gì nữa. Hôm nay ở Phi Sương điện, nàng thấy bộ dạng quẫn bách của nên nhất định bây giờ sẽ gặp nàng dâu.

Nàng chỉ gật gật đầu, liền truyền lệnh cho cung nhân dọn bữa tối lên. Sau khi dùng xong bữa tối, nàng nhàn nhã uống sách hết nửa tiếng. Sau đó tắm rửa quần áo, xong xuôi hết vẫn cảm thấy buồn ngủ nên dứt khoát bảo Tố Nga lấy khung thêu tới. Qua một tháng nữa chính là sinh nhật của biểu tỷ Thiệu Vân, tơ lụa, trang sức, ngày bình thường cũng vẫn thể tặng. nàng luôn cảm thấy chúng gì đặc biệt, vẫn nên tự tay món đồ gì đó cho ý nghĩa thì hơn.

Một khi Thẩm Nghi Thu việc nghiêm túc thì sẽ dễ dàng quên mất bản . Nàng vùi đầu thêu hồi lâu, lúc ngẩng đầu lên đồng hồ nước thì mới phát hiện bây giờ là canh hai* . Nàng lúc mới bất tri bất giác cảm thấy cái cổ cứng ngắc, vai lưng đau buốt nhức mỏi. Nàng xoa xoa cái cổ, đang định dậy, nhưng đầu thấy bên ngoài bình phong truyền đến một tiếng ho nhẹ.

* 21h-23h

Thẩm Nghi Thu nhận là giọng của Uất Trì Việt, vội vàng dậy ngoài nghênh đón:

Thần điện hạ đến đây nên thể tiếp đón từ xa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-116.html.]

Vẫn là âm thanh cung kính mà hờ hững như cũ, mỗi câu đều tựa như một dòng sông lớn, đem hai ngăn cách ở hai bên.

Uất Trì Việt cảm thấy bên trong miệng chút chua xót, ánh mắt vô tình lướt qua những sợi vải tơ khung thêu. Hắn tò mò hỏi:

Nàng thêu gì ? Thẩm Nghi Thu đáp:

Hồi bẩm điện hạ, là áo choàng. Uất Trì Việt nhíu mày:

Những việc cứ để cho hạ nhân . Thẩm Nghi Thu giải thích:

Sắp tới sinh nhật của biểu tỷ Thiệu gia, tự tay vài món đồ tặng nàng nên thể nào để khác .

Uất Trì Việt nhớ rõ đời bọn họ cũng từng những cuộc chuyện giống thế , chỉ là khi đó nàng đang may áo trong cho .

Đời khi bọn họ thành hôn, tất cả quần áo trong ngoài của đều là do Thẩm Nghi Thu tự tay may vá. Những phi tần khác dùng nữ công để lấy lòng , luôn luôn đủ những món đồ mới lạ tinh xảo. Nào là túi thơm, bao tay, và cái loại đồ vật thường ngày. Cho dù thêu quần áo, thì cũng tốn nhiều tâm tư, thêu mấy hoa văn tinh xảo rực rỡ.

Mà Thẩm Nghi Thu may y phục thì khác, tất cả đều đơn giản giống , thêu hoa văn trang trí gì cả. Thế nhưng chúng đặc biệt mềm mại, thoải mái. Hắn từng nghĩ sẽ mặc , thế nhưng mặc thật sự dễ chịu, nên mặc mặc nhiều . Cũng xem như ghi nhận tấm lòng của nàng.

Hắn thích sạch sẽ nên mỗi ngày đều tắm rửa quần áo. Quần áo mềm mỏng, nếu giặt nhiều thì sẽ nhanh hỏng. Một năm bốn mùa mặc hỏng bao nhiêu bộ, cũng chẳng tính hết . Cứ mặc như mấy năm, bỗng nhiên một ngày, lúc đang mặc áo trong, chợt thấy chất vải của áo cứng rắn lạnh lẽo, dán cổ như kim châm. Lúc cởi mới phát hiện, trong cổ áo thêu một gốc cây huệ lan.

Từ ngày đó trở , cũng mặc quần áo mà Thẩm Nghi Thu may nữa.

Lúc chỉ cảm thấy bình thường, bây giờ mặc một , cũng nữa .

Uất Trì Việt im lặng một lát, đôi mắt đỏ hoe của nàng:

- Thêu ánh nến sẽ hại mắt, sang ngày mai hãy thêu tiếp.

Thẩm Nghi Thu đáp ứng một tiếng, thấy cởi búi tóc, đuôi tóc vẫn còn ướt, liền tắm rửa xong, bèn :

- Để hầu điện hạ quần áo.

Lúc giường, Uất Trì Việt cũng dùng hết sức lực mà ôm chặt nàng lòng như khi nữa. Hắn chỉ nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay của nàng:

- Là khiến nàng chịu ủy khuất .

Thẩm Nghi Thu là đang về chuyện kiếp , nàng chỉ cho là đang ám chỉ việc Quách hiền phi hai gây khó dễ cho nàng. Trong bóng đêm, nàng im lặng nở nụ :

Thần từng chịu ủy khuất gì cả. Ngược là thần nhiều chống đối Hiền phi nương nương, nhưng điện hạ cũng trách tội, đó chính là bao dung với .

Uất Trì Việt mấp máy môi, xoay đem nàng kéo trong ngực, chút cố chấp :

- Là để nàng chịu ủy khuất!

Loading...