TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-12-13 09:07:31
Lượt xem: 189

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giả thất cùng Giả bát từng huấn luyện nghiêm chỉnh nên đến nửa ngày liền tìm lý do vì Thẩm thất nương bỏ lỡ hoa yến bẩm báo cho Uất Trì Việt.

Uất Trì Việt xong, mây đen đỉnh đầu lập tức tiêu tán. Hắn nhất định là Thẩm Nghi Thu bên xảy chuyện gì đó ngoài ý .

Hắn cong ngón tay gõ gõ án thư, chỉ cần nàng bình yên vô sự là . Bây giờ chuyện cần đơn giản, chỉ cần tìm thời gian thích hợp thỉnh cầu Hoàng hậu tuyên nàng cung yết kiến là thể thuận nước đẩy thuyền ngay.

Đời nàng từng Hoàng hậu ưu ái, đời chắc chắn cũng như .

Chuyện đó chỉ cần thuận theo là .

Sau khi hạ quyết tâm xong, khoé miệng Uất Trì Việt nhếch lên nhẹ, thấy nóng vội một chút nào.

nàng cũng vẫn ở trong Thẩm phủ chờ đợi, còn sợ nàng chạy trốn ?

----

Mấy ngày nay, Thẩm Nghi Thu sống tiêu d.a.o tự tại còn hơn cả thần tiên.

Nàng bệnh, Thẩm lão phu nhân xen chuyện hôn sự của nàng nữa, còn phái tỳ nữ đưa hai hộp dược liệu tới, để giúp nàng mau chóng khỏe .

Thẩm Nghi Thu mở hộp xem, đều là các loại dược liệu quý giá như linh chi, nhân sâm. Hiển nhiên chúng đều lấy từ kho thuốc quý giá của tổ mẫu.

Nàng hát nhưng cũng nội dung, nàng hiểu đây là lời trấn an của tổ mẫu.

Thẩm lão phu nhân ý định trách cứ hai vị tỷ .

Quả nhiên, đến ngày thứ hai, nàng liền tin Bát nương tử và Tứ nương tử cùng nhiễm bệnh phong hàn. Nghe bệnh nặng, còn cần tĩnh dưỡng mười ngày nửa tháng.

Tố Nga cảm thấy bất bình cho tiểu nương tử nhà , nhân lúc bây giờ trong phòng chỉ hai , nàng khỏi than thở:

- Lão phu nhân đúng thật là bất công, sai lầm lớn như mà cứ thế bỏ qua cho bọn họ...

Tuy việc là do Thẩm Nghi Thu bày , nhưng hai bọn họ giở trò xa hại tỷ trong nhà vẫn là sự thật.

Lão phu nhân truy cứu chút nào, thực đúng là công bằng.

Thẩm Nghi Thu chỉ một tiếng:

- Lời chỉ ở đây thôi, phép ngoài năng lung lung.

Nàng cũng sớm đoán sẽ kết quả .

Nhị thúc là quan viên trong triều, tuy công việc nhàn hạ nhưng vẫn là giữ chức vụ hiếm thấy ở Thẩm gia. Cả cái mặt mũi của gia tộc to lớn cũng đều là do thể diện của thúc .

Còn Tứ thúc mặc dù là quan tai to mặt lớn gì nhưng gia đình bên vợ của thúc là gia đình quyền quý.

Mà nàng thì ? Chỉ là một cô nhi cha mà thôi.

Lúc đầu nếu như thể nhập chủ đông cung thì may còn chút tác dụng, bây giờ tác dụng cũng mất , tổ mẫu sẽ bao giờ vì nàng mà trách phạt Tứ tỷ cùng Bát để đòi công bằng cho nàng .

Tố Nga chỉ sợ trong lòng tiểu nương tử nhà sẽ dễ chịu, nhưng nghĩ tới tấm lòng của nàng bao dung như biển cả như thế.

Nàng lau miệng giúp cho Thẩm Nghi Thu lấy một miếng mận ủ mật ong đưa đến bên miệng tiểu thư nhà :

- Nô tỳ chỉ là bất bình tiểu nương tử mà thôi.

Thẩm Nghi Thu bèn nắm c.h.ặ.t t.a.y của nàng:

- Ta ngươi đang suy nghĩ . Bọn họ cũng thể nào ở trong phủ cả đời, bây giờ ai quản thúc, tất sẽ giáo huấn các nàng.

Đời Tứ đường tỷ của nàng gả cho một tên công tử trăng hoa, tới sủng diệt thê, còn hở một chút là động tay động chân, càng ngày càng quá đáng.

Thẩm Nghi Thu lúc đó nể tình tỷ trong gia đình mà giúp đỡ một phen. Không nghĩ tới đó Tứ đường tỷ cung lấy danh nghĩa chăm sóc nàng lúc đó đang hoài thai nhưng suýt chút nữa trèo luôn lên giường Uất Trì Việt.

Uất Trì Việt tưởng là Thẩm Nghi Thu an bài nên vô cùng tức giận.

Thẩm Nghi Thu một một , nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch .

Rút kinh nghiệm từ đời , nàng đương nhiên cũng chả thiện cảm với hai tỷ .

Nghe đến đây, Tố Nga thở phào nhẹ nhõm, dùng sức gật đầu lia lịa, trong mắt toát vẻ hung dữ:

- Tiểu nương tử đúng, tất sẽ trừng trị, bọn họ xa như , Phật tổ nhất định sẽ tha cho họ .

Thẩm Nghi Thu nhịn bật thành tiếng: - Phật tổ Bồ tát nào rảnh rỗi như .

Nàng lười biếng mà xoa bụng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-12.html.]

- Tố Nga tỷ tỷ đừng tức giận nữa, ăn đồ ngọt . Tỷ tỷ tới phòng bếp xem hoa quả gì ngon ? Bưng hai đĩa lên đây.

Mặt Tố Nga gần như biến thành cái bánh bao hấp, , tiểu thư bệnh tình càng ngày càng trầm trọng, những lười biếng mà còn ham ăn nữa!

Thẩm Nghi Thu yên tâm thoải mái " tĩnh dưỡng". Mấy ngày đó nàng hết ăn ngủ, hết ngủ ăn, đều đặn uống thuốc bổ mỗi ngày.

Bệnh sởi đến lâu tuy cũng khỏi hẳn nhưng Thẩm Nghi Thu mỗi ngày vẫn vui vẻ.

Nàng ở kiếp vô cùng nghiêm khắc với bản . Mỗi ngày cứ đến lúc gà gáy ba tiếng là nàng thức dậy. Bây giờ bỗng nhiên ngủ ngon lành, nàng giống như là nghèo tự nhiên trở nên giàu , khiến nàng càng ngày càng uể oải, càng ngày càng ngủ nhiều. Cảm giác giống như là đang bù đắp cho việc thiếu ngủ ở kiếp .

Sau khi vài ngày, ánh mắt của mấy tỳ nữ nàng vẻ đúng lắm.

Thẩm thất nương bình thường luôn dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó. Kể cả thời tiết khắc nghiệt của mùa đông cũng ngoại lệ, quanh năm suốt tháng lo nghĩ . giờ đây giống như là một khác, thần sắc lúc nào cũng uể oải rã rời, giống như nàng quan tâm đến bất cứ thứ gì đời.

Ngoại trừ Tố Nga, mấy tỳ nữ cận bên cạnh nàng đều đang xì xào bàn tán.

Hạ nhân cũng nguồn tin từ những hạ nhân khác, nhanh bọn họ tìm "sự thật". Đó là Thẩm lão phu nhân lúc đầu đem Thẩm thất nương gả tới Đông cung nhưng đáng tiếc nàng may mắn, gần đến ngày bỗng nhiên " bệnh". Kết quả chuyện cuối cùng tay cháu gái bảo bối "Tam đầu gỗ".

Thất nương tử là một cô bé mồ côi, khó cơ hội cung. Cho dù là chăng nữa thì cũng khó mà trèo lên cao .

Những tâm tư nhanh nhạy sẽ yên tại chỗ, họ sẽ luôn tìm kiếm cành cây khác cao hơn. Và ngay cả đại tỳ nữ bên nàng là Thanh Nga cũng tìm lối khác cho , đó là tới hầu cận cho Tam nương tử.

Thẩm Nghi Thu cũng sảng khoái cho bọn họ rời , gây khó dễ cho bọn họ một chút nào.

Nàng đời sẽ cung, cũng trông chờ cái gì mà gả cho danh gia vọng tộc, nên những lòng đang ở cao nếu ở bên cạnh nàng thì đúng là ủy khuất cho bọn họ .

Thẩm Nghi Thu nghỉ dưỡng giường đúng trọn vẹn nửa tháng. Các nốt đỏ mẩn ngứa cuối cùng cũng biến mất

sạch sẽ, tái phát .

Nửa tháng , mấy rời khỏi Trinh Thuận viện, đổi là mấy mới khác.

Phục vụ bên cạnh chủ nhân chí tiến thủ, bọn họ đúng là nhàn nhã hơn nhiều.

Sau khi nàng khỏi bệnh hẳn, tin tức cũng truyền ngay tới tai Thẩm lão phu nhân bên nhanh.

Thẩm Nghi Thu thể thêm nữa, đành dậy sớm, thu liễm bộ dạng lười biếng, cố gắng phấn chấn tinh thần để tới Thanh Hoè viện thỉnh an tổ mẫu.

Thẩm Nghi Thu ngày xưa luôn luôn thỉnh an sớm nhất, nhưng nay nàng vội.

Sau khi nàng tới Thanh Hoè viện, ít tỷ đến từ đó, trong đó cả Thẩm tứ nương - mới hết lệnh "cấm túc" cách đây lâu.

Vị Tứ đường tỷ vốn định hạ gục nàng nhưng ai ngờ g.i.ế.c địch một ngàn tổn hại tám trăm, những chiếm chuyện mà còn cấm túc hơn mười ngày.

Nàng nhẫn nhịn một bụng oán khí chỗ phát tiết. Nay gặp Thẩm Nghi Thu những cảm thấy chột áy náy, ngược vẫn còn nỗi đau của khác :

- Thất cuối cùng cũng khỏi hẳn bệnh ? Đáng tiếc là bỏ qua mất hoa yến của Hoàng hậu nương nương , a tỷ thật là tiếc cho .

Thẩm Nghi Thu bình thường đối với a tỷ luôn kiên nhẫn nhường nhịn, nhưng bây giờ nàng lười duy trì sắc mặt, nhạo :

- Đa tạ tỷ tỷ quan tâm, đều qua mười ngày nửa tháng , chính cũng quên việc , phiền tỷ tỷ vẫn còn nhọc lòng suy nghĩ.

Đám bên trong từ đường ngó về bên , khỏi âm thầm trộm. Thẩm tứ nương ỷ cha là quan ngũ phẩm, trong nhà phách lối quen, nhiều khi nàng thì đều kinh ngạc xen lẫn hứng thú.

Thẩm tứ nương ngờ đường sẽ bác như , nhất thời đỏ hết mặt, trong chốc lát nghĩ gì để .

lúc đó, Thẩm bát nương tới.

Nàng và Thẩm tứ nương cũng quá thiết nhưng khi đối phó với Thẩm Nghi Thu thì tuyệt đối đồng lòng, vô cùng ăn ý.

Thẩm bát nương lướt qua Thẩm Nghi Thu, liền thấy nàng mặc một chiếc váy mùa hè màu hồng tươi thắm, búi tóc tròn dùng trâm, chỉ xài một đóa hoa sơn màu đỏ nhạt nổi bật lên làn da trắng muốt như sứ, chút tì vết nào. Đôi mắt thì long lanh rạng rỡ đầy phấn chấn.

Đáng giận nhất là mặt nàng một chút thần sắc nào của bệnh, da thịt cũng để một nốt nào của bệnh phát ban.

Bộ y phục bình thường hoa văn hình thêu nào nhưng mặc nàng vẫn khiến cả đại sảnh như mất màu sắc vốn .

Thẩm bát nương tất nhiên thừa nhận vẻ của tỷ tỷ, nhưng khuôn mặt vẫn là càng ngày càng đến chói mắt.

Nàng nheo mắt, lòng nảy sinh một kế.

Nàng bước tới chỗ Thẩm tam nương, mật khoác tay đường tỷ, liếc mắt bâng quơ :

- Tam tỷ, y phục tỷ hoa văn thật mới lạ và tinh xảo, chất vải cầu kỳ như thế là Hoàng hậu nương nương ban thưởng cho tỷ ?

Giọng của nàng lớn, nhưng trong đại sảnh đều thể rõ ràng. Mọi đều ngừng chuyện, tất cả ánh mắt đổ dồn Thẩm tam nương.

Thẩm Nghi Thu liếc mắt Tam đường tỷ, thấy nàng mặc một gấm màu đỏ thẫm hình con hươu, qua liền nhận đó là cống phẩm của Xuyên thục, xác thực giống đồ từ trong cung .

Loading...