TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-12-13 09:09:42
Lượt xem: 167

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Nghi Thu chính viện của Thanh Hoè viện.

Chỉ chốc lát , một vị v.ú già liền dẫn theo một mặc một chiếc áo màu vàng nhạt, váy xoè hình cao lớn khỏe mạnh tới.

Thẩm Nghi Thu thấy ảnh , mắt mũi khỏi chút cay cay.

Nếu đời ai đối xử chân thành và quan tâm tới nàng, ngoại trừ nha đầu Tố Nga thì cuối cùng cũng chỉ còn một nhà của cữu cữu.

Chỉ là đời , cữu cữu của nàng luôn ở bên ngoài, nàng thì chỉ sống trong thâm cung ở vườn Thượng Uyển. Từ đầu tới cuối gặp thì ít mà xa cách thì nhiều.

Lần cuối cùng thấy cữu mẫu Nhạc thị là khi gia đình cữu cữu tới Dương Châu. Tính cả kiếp thì sáu năm nàng gặp họ.

Thẩm Nghi Thu bước lên phía hành lễ với Cữu mẫu.

Nhạc thị cầm c.h.ặ.t t.a.y nàng, nàng cả nửa ngày cuối cùng đỏ bừng hai mắt.

Nàng cùng mẫu của Thẩm Nghi Thu từng là tỷ thiết, thuở bé tình như tỷ . Đối với cháu gái cũng luôn coi như nữ nhi của mà đối đãi.

Lúc cha của Thẩm Nghi Thu qua đời, Nhạc thị từng suy nghĩ nhận nàng về nuôi nhưng dù nàng cũng là mang họ Thẩm, cữu cữu của nàng cũng chỉ là bên ngoại. Làm tranh với bên nên đành chịu.

Thẩm Nghi Thu bây giờ mười năm tuổi, đúng là y hệt bộ dáng của mẫu nàng năm đó.

Nhạc thị nhớ tới mất sớm, cũng khỏi thương cảm. Dù Thẩm lão phu nhân cũng đang ở đây nên

nàng cũng dám nhiều, chỉ thể vuốt ve tóc của cháu gái :

- Tiểu Hoàn trổ mã càng ngày càng xinh , cũng may Thẩm lão phu nhân tỉ mỉ dạy dỗ.

Thẩm lão phu nhân hiền hậu, âm thanh rõ ràng:

- Cữu phu nhân khách khí , Thất nương vốn là của Thẩm gia , cần cảm ơn. Cữu phu nhân mời .

Nhạc thị xuất thanh cao, tính tình ngay thẳng nhưng cũng ngốc, lập tức ý ở ngoài lời liền sai, trong lòng khỏi hối hận.

Bà ủ rũ cúi đầu, ngượng ngùng xuống theo lời mời, vuốt tóc mai :

- Chỉ là vì lâu gặp tiểu Hoàn, nhất thời cao hứng nên lỡ lời. A Nhạc giỏi chuyện mong Lão phu nhân đừng trách móc.

Thẩm lão phu nhân nhạt một tiếng, lệnh tỳ nữ dâng và hoa quả, khi sắp xếp xong mới nhàn nhạt :

- Cữu phu nhân nên tới đây nhiều hơn, Thất nương dù là họ Thẩm nhưng nhà cữu mẫu cũng là họ hàng thiết. Người tổ mẫu như cũng vui vẻ khi thấy nàng cùng thường xuyên qua .

Nhạc thị hiểu rõ nếu tiếp thì sẽ Thẩm lão phu nhân tìm sai nên lúng túng nửa ngày mới lên tiếng:

- Lão phu nhân xin đừng trách, cũng ý như .

Thẩm Nghi Thu cữu mẫu quẫn bách đến mặt mũi đỏ bừng, trong lòng nàng khó chịu.

Gia đình thế gia am hiểu nhất là bộ dáng ngấm ngầm hại , một bên thì như gió trăng, một bên dùng đao đ.â.m cho thương tích đầy . Chỉ ở trong đó mới cảm giác bao nhiêu mệt mỏi.

Lần nàng thấy tổ mẫu mỉa mai cữu mẫu, lúc đó nàng tuy cũng khó chịu nhưng cũng dám gì, bây giờ thì như nữa.

Nàng thẳng tới bên cữu mẫu, lên ghế, dựa thẳng tay cữu mẫu:

- Cữu mẫu nếu thể thường xuyên đến thăm a Hoàn thì thật , a cữu khỏe ? Biểu cùng biểu vẫn chứ ạ?

Nhạc thị khỏi kinh ngạc, lập tức cảm xúc lẫn lộn. Thẩm Nghi Thu chút giấu diếm tỏ thái độ mật ngay mặt Thẩm lão phu nhân khiến bà vui chút lo lắng. Vui chính là cháu gái vẫn ghét bỏ gia đình cữu mẫu, lo lắng là vì sợ nhà Thẩm gia vui.

Nhà nàng là nhà tranh vách đất thể so sánh Thẩm thị là gia đình danh môn, nhân sự phức tạp. Cháu gái cha để dựa , tổ mẫu thì khó tính nghiêm khắc, nghĩ cũng dễ dàng.

Nếu nàng vì cữu mẫu mà đắc tội Thẩm lão phu nhân, là bản bà mang tội ?

dù Thẩm lão phu nhân nghĩ như thế nào, mặt vẫn bình thản như nước, nửa điểm khác thường. Bà chỉ phân phó Thẩm Nghi Thu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-14.html.]

- Nước sôi , mau rót cho cữu mẫu của con .

Thẩm Nghi Thu một tiếng, dậy đến bếp xổm xuống, bưng đĩa sứ cùng nước , bắt đầu rót .

Nhạc thị khuôn mặt trầm tĩnh của cháu gái, động tác nhu hoà, khỏi giật .

Dung mạo cùng cử chỉ như thế , cũng chỉ Thẩm thị nuôi . Nếu lớn lên ở tay bà e rằng chỉ sợ cũng sẽ ngông cuồng như nữ nhi a Vân.

Đến tột cùng cho thỏa đáng bà cũng , chỉ cảm thấy trong lòng chan chát.

Thẩm lão phu nhân tiếp nhận chén từ tay tôn nữ, nhẹ nhàng nhấp một ngụm buông xuống :

- Cữu phu nhân hôm nay tới đây, chuyện gì?

Nhạc thị mới liên tục Thẩm lão phu nhân châm biếm nên nhất thời đầu óc chút choáng váng. Lúc mới nhớ mục đích tới đây chuyến , vội vàng :

- Thưa lão phu nhân, hôm nay a Nhạc tới đây đúng là chuyện cùng Thẩm lão phu nhân thương lượng.

- Tiểu Hoàn tới tuổi cập kê, hôn sự của nàng Thẩm lão phu nhân tính toán gì ?

Thẩm lão phu nhân sững sờ một chút, bà suy bụng bụng . Không nghĩ tới phụ nhân vô lễ như thế, dám đề cập tới vấn đề hôn sự ngay mặt cháu gái.

Thẩm Nghi Thu cũng tỏ vẻ gì.

Trong mắt tổ mẫu quy củ lớn hơn trời, nhưng bà gia đình nhỏ chú ý nhiều như , tiểu cô nương thể thoải mái bàn về chuyện hôn sự của chính .

Thẩm lão phu nhân đưa mắt cháu gái hiệu.

Vào những lúc như thế , như những thiếu nữ nhà khác là sẽ hổ chịu , sẽ vội vàng tìm cớ tránh .

Thẩm Nghi Thu mặt đỏ tim đập mà xuống, thậm chí còn ngẩng mặt lên, vô cùng thích thú lắng .

Thẩm lão phu nhân trong mắt hiện lên một tia tức giận.

Thẩm Nghi Thu chỉ giả vờ thấy, cữu mẫu sẽ hại nàng, hôn sự mà danh nghĩa cũng tệ lắm, nhưng Thẩm lão phu nhân thể sẽ thích. Nếu nàng cứ một mực từ chối, chịu thiệt sẽ là nàng.

Thẩm lão phu nhân nhéo nhéo mi tâm, nhíu mày :

- Thất nương còn nhỏ, nàng còn mấy đường tỷ xuất giá. Chậm rãi tìm cũng , cần vội vàng.

Nhạc thị thở dài một :

- Nếu lão phu nhân ở đây vẫn tìm , tiểu bối ở đây một mối hôn sự cực .

Thẩm lão phu nhân đang nghĩ cách để đẩy cháu gái ngoài, nghĩ tới Nhạc thị ôm lấy bả vai cháu gái :

- Tiểu Hoàn mau tới bàn xem một chút, dù cũng là cuộc sống của cháu . Nếu ý thì cứ với cữu mẫu, đừng vì thể diện mà tuỳ tiện đáp ứng.

Nàng như , Thẩm lão phu nhân ngược cũng cớ đuổi , đành qua âm mũi:

- Không cữu phu nhân tới công tử nhà nào? Nhạc thị trả lời:

- Là công tử con vợ cả của nhị phòng nhà Ninh thượng thư, trong nhà thứ mười một, mới đến tuổi nhược quán*, tướng mạo nhân phẩm đều lời nào để chê.

* Đó là một nghi lễ báo hiệu đến tuổi trưởng thành, nên xưa dùng từ quán tuế (冠歲)để chỉ con trai 20 tuổi (quán là cái mũ, còn là quan). Có khi gọi là "nhược quán chi niên"(弱冠之 年) để chỉ trai mới chớm tuổi 20 khi thể còn phát dục ( theo google).

Thẩm Nghi Thu lúc đang uống , xong lời thì xém chút sặc cả nước lên mũi.

Không ngờ mà cữu mẫu là công tử thứ mười một nhà Ninh gia!

Nhạc thị nhanh chóng vỗ lưng giúp nàng:

- Sao ? Vị Ninh công tử ?

Thẩm Nghi Thu ho đến nước mắt giàn giụa, thầm nghĩ Ninh công tử đương nhiên là , quá là đằng khác !

Loading...