TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 143

Cập nhật lúc: 2024-12-18 08:41:23
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong mộng, Thẩm Nghi Thu trở khi còn bé. Tôn ma ma đang kéo nàng con đường mòn xuyên qua rừng trúc tĩnh mịch. Nàng hoảng sợ vươn tay , liều mạng nắm lấy cành trúc ở bên cạnh.

sức lực của Tôn ma ma một đứa trẻ như nàng thể chống . Bà dùng lực kéo mạnh một cái, lòng bàn tay của Thẩm Nghi Thu lập tức cành trúc cào xước, đau đớn khiến nàng tự chủ mà buông tay .

Tây viên đang ở mắt, tựa như màn đêm đen kịt bao phủ trong sương mù dày đặc. Giống như con quạ đen đang đậu ở ngoài nghĩa địa.

Thẩm Nghi Thu thấy tiếng bản đang kêu :

- Ma ma, sai , đừng bắt nữa...

Tôn ma ma dừng bước, đầu nàng. Bà mở cái miệng rộng, lộ mấy cái răng nanh nhọn hoắt:

- Tiểu nương tử sai ở chỗ nào?

Thẩm Nghi Thu sững sờ. Lúc nàng phạm ? Tại nàng nhớ nổi.

Tôn ma ma gằn :

Tiểu nương tử nhớ ? Hay là đang lừa gạt lão nô?

Thẩm Nghi Thu cuống quýt lắc đầu:

Không , lừa gạt ma ma ... Để nhớ xem...

Nàng vắt óc suy nghĩ, nhưng trong đầu chỉ một mảnh hỗn độn:

Là bởi vì và Tố Nga nhắc tới Linh Châu ? Tôn ma ma chỉ .

Thẩm Nghi Thu liền đoán tiếp:

- Là bởi vì ở cạnh nương?

Nhắc tới mẫu , hai mắt nàng thấy chua xót. Mặt mũi nàng nhăn , nước mắt đong đầy trong hốc mắt. Nàng chẳng dám lấy tay lau , cũng dám để nó rơi xuống.

Tôn ma ma lời nào, đầu tiếp. Lúc càng dùng sức lớn hơn để lôi kéo nàng, đế giày của nàng cọ mạnh phiến đá xanh phía , phát âm thanh loẹt xoẹt.

Nàng trông thấy tay của Tôn ma ma vài vết xanh tím, da thịt kéo căng phát hàn quang, giống như đúc bằng sắt thép. Bà một tay nắm tay nàng, một tay móc một chùm chìa khóa dắt bên hông. "Cạch" một tiếng, ổ khóa mở . Tiếp theo là một tràng tiếng kêu "ken két", cánh cửa của Tây viên giống như cái miệng đen ngòm của con quái thú đang mở trong màn đêm tăm tối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-143.html.]

Thẩm Nghi Thu toáng lên, chút do dự mà liều mạng lui về phía . Tôn ma ma nhẹ nhàng kéo nàng y như đang túm một con gà con, đó bắt đầu cởi chiếc áo bông tơ ấm áp nàng xuống.

Thẩm Nghi Thu lóc cầu xin:

Xin ma ma đừng cởi y phục của , sợ lạnh lắm. Ta sẽ c.h.ế.t cóng mất...

Tôn ma ma :

Bây giờ mới là tháng chín thôi, cũng là thời tiết giá rét của mùa đông. Tiểu nương tử chịu khó nhớ một chút, mới nỗi khổ tâm của Thẩm lão phu nhân. Lúc nào tiểu nương tử thật sự sai , lão nô sẽ tới đưa tiểu nương tử ngoài.

Thẩm Nghi Thu thét lên:

- Xin ma ma đừng nhốt , sai ...

Tôn ma ma bất động thanh sắc, khuôn mặt trầm xuống:

Tiểu nương tử đừng học theo những đứa trẻ hư hỏng của những gia đình vô giáo dục ngoài . Để lão phu nhân thấy sẽ càng phạt nặng hơn đấy!

Thẩm Nghi Thu dám tiếng nữa, cắn chặt môi, hai đầu vai run lên bần bật.

Động tác của Tôn ma ma vô cùng nhanh nhẹn, chỉ một lát đem đồ nàng cởi hết, chỉ còn sót một kiện quần áo mỏng manh.

Thẩm Nghi Thu chỉ cảm thấy phía lưng một bàn tay đẩy mạnh. Nàng lảo đảo ngã bên trong, lưng ngay lập tức vang lên "cạch" một tiếng, cửa khóa.

Bên ngoài rõ ràng đang là buổi trưa, nhưng hiểu tại trong Tây viên là một mảnh âm u. Không giống ban ngày, cũng chẳng giống ban đêm.

Gió tràn qua những lỗ hổng tường gạch, thổi qua cây cối cỏ dại trong vườn rung chuyển. Cỏ dại cao đến tầm nửa , đủ để che kín một đứa bé giống như nàng.

Sương trắng đọng một tầng mấy cành cây khô héo, tay chân Thẩm Nghi Thu lúc cũng trở nên lạnh buốt. Những cơn lạnh buốt giống y như những con rắn đang bò qua bò lưng nàng. Chợt nàng cảm thấy trong bụng như con gì đó đang kêu vang, lúc mới chợt nhớ rằng còn ăn cơm.

Bên ngoài lạnh, nàng thoáng qua những căn phòng tối om đen sì . Trên cửa dám mấy bức phù chú, cũ mới chồng chéo lên . Có những tờ giấy màu vàng dùng m.á.u và chu sa thành bùa chú, vẽ đầy những kí tự mà nàng xem hiểu.

Nhóm tiểu tỳ đều trong tòa viện lạc một nữ quỷ từng treo cổ chết, nhiều ban đêm đều thấy tiếng than của nàng. Bọn họ đều rằng khi trời tối thì nữ quỷ sẽ tự do, đó khắp nơi tìm c.h.ế.t .

Vừa nghĩ tới điều , sắc trời cũng ngay lập tức tối sầm .

Thẩm Nghi Thu hoảng sợ ngẩng đầu lên, mặt trời dần dần khuất bức tường, còn bóng đêm đang dần dần bao phủ xuống .

Loading...