TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 147

Cập nhật lúc: 2024-12-18 08:43:17
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ thành hôn cùng lắm mới chỉ hai tháng thôi, thể nhanh như ? Hẳn là cái vị Thẩm thất nương thủ đoạn mê hoặc cao siêu giống y như lời đồn đại của chăng?

Nàng khỏi gương đồng. Người trong gương mặt mày như tranh vẽ, dáng quyến rũ. Xét về dung mạo và tư thái, khắp cả cái kinh thành ai sánh bằng nàng? Dù nàng từng gặp qua Thẩm thất nương, nhưng cũng tin nàng thể tài giỏi hơn nàng.

Nghĩ , Hà Uyển Huệ liền cảm thấy an tâm hơn một chút. Nàng mở hộp phấn nhỏ khảm ngọc trai , đêm qua ngủ muộn nên mắt vẫn lưu quầng thâm mờ nhạt. Nàng dùng phấn để che làn da khô và những chỗ xỉn màu .

lúc , cung nhân vén rèm truyền lời, Hiền phi dậy .

Hà Uyển Huệ đành đóng nắp hộp , trong lòng ngầm thở dài nhưng mặt vẫn tươi dịu dàng:

- Hôm nay dì dậy sớm hơn ngày nhỉ?

Vừa tới màn trướng của Hiền phi.

Quách hiền phi rời giường, thấy nàng thì liền :

Cửu nương mau tới đây chải búi tóc ngã ngựa* cho , trang điểm màu hồng hoa đào nữa. Hôm nay Ngũ lang tới đây thăm .

Hà Uyển Huệ biểu sẽ tới đây, sắc mặt trở nên tái mét. Nàng miễn cưỡng động đậy khóe miệng:

Không nghĩ hôm nay thể gặp biểu , thật sự là niềm vui ngoài ý mà.

Vị biểu của nàng tuy mới mười ba tuổi, nhưng ánh mắt sáng rõ như đêm trăng, một ánh mắt hồ ly thể thấu lòng . Vì còn nhỏ nên nuông chiều, ai chịu quản giáo, để cho bên ngoài nhăng cuội.

Mỗi gặp nàng, luôn những lời nhảm nhí khiến nàng khó xử. Quách hiền phi hết tới khác chỉ ngắm ở trong mắt một câu " vẫn còn nhỏ, đừng so đo với gì". Vì nàng chỉ thể cắn răng nuốt cơn giận trong lòng.

Hà Uyển Huệ mang một bụng đầy tâm sự mà trang điểm cho Hiền phi. Lại bà chọn quần áo, đai lưng, tất, giày cùng trang sức. Nàng giả bộ lơ đãng hỏi:

- Không biểu khi nào mới tới?

Nàng quyết định . Nếu lát nữa Uất Trì Việt tới, nàng sẽ đề xuất thăm nom biểu . Quách hiền phi luôn tác hợp nàng với Thái tử, tất nhiên là sẽ vui vẻ đồng ý. Đến lúc đó nàng mượn danh chăm sóc bệnh là thể tránh gặp mặt tên tiểu yêu quái .

tới Phi Sương điện cũng thể yên ở một chỗ .

Ai ngờ, đợi câu trả lời của Quách hiền phi, thấy âm thanh của thiếu niên vang lên ở bên ngoài cửa:

- A, Hà biểu tỷ cũng ở đây . Ta đến thật đúng lúc mà.

tuổi , giọng của thiếu niên hầu hết đều ồm ồm khó như con ngỗng già . Riêng Uất Trì Việt thì như thế, thanh âm của dễ chịu như dòng suối mát chảy mùa xuân, vô cùng dễ .

Bây giờ tự dưng Hà Uyển Huệ thứ âm thanh như lọt tai, đúng chẳng khác gì sét đánh giữa trời quang cả. Trên cánh tay nàng lập tức nổi lên một tầng da gà.

Trong nháy mắt, Ngũ hoàng tử tới mặt. Không một lời mà nghiêng đầu dò xét nàng.

Mặt mày của Uất Trì Uyên giống mẫu tới mấy phần, màu mắt của hai con đều nhạt hơn so với bình thường một chút, nhưng ánh mắt thì vô cùng khác biệt. Trong khi mắt Quách hiền phi lộ mấy phần ngờ nghệch, thì ánh mắt của Uất Trì Uyên sáng long lanh như lưu ly.

Dung mạo của tuy tuấn mĩ bằng trưởng, nhưng khí phách vô cùng yêu nghiệt, chỉ trong chớp mắt là

thể đổi thành dáng vẻ ngây thơ của một đứa trẻ. cái miệng của thì giống như loài rắn độc . Nếu như bằng lòng vài câu nịnh nọt với ngươi, thì những lời đó thể khiến ngươi cả ngày như đang ngâm ở trong hũ mật ngọt ngào.

vẫn còn là một thiếu niên choai choai mới mười ba tuổi, nhưng bao nhiêu thiếu nữ trong thành Trường An thầm thương trộm nhớ . Không tới khi trưởng thành thì còn yêu nghiệt tới mức nào nữa.

Hà Uyển Huệ chằm chằm, trái tim trong lồng n.g.ự.c tự chủ mà đập thình thịch, hai gò má bất giác ửng hồng.

Chợt Uất Trì Uyên xích gần sát mặt nàng:

Nhìn biểu tỷ hôm nay hình như chút tiều tụy thì , phấn cũng bôi đều lắm. Có là vì bệnh của biểu tỷ phu* khiến tỷ ăn ngon, ngủ yên?

* Là tiểu công tử Kỳ gia, hôn ước với Hà Uyển Huệ.

Hà Uyển Huệ cắn cắn môi, miễn cưỡng nở một nụ gượng gạo:

Ngũ hoàng tử đùa . Uất Trì Uyên nheo mắt:

Như thế nào là đùa? Chẳng lẽ chuyện biểu tỷ phu sinh bệnh là chuyện đáng ?

Hà Uyển Huệ tức giận tới mức mặt đỏ trắng, trong chốc lát nước mắt đong đầy hai hốc mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-147.html.]

Quách hiền phi vội vàng hòa giải:

Ngũ lang, gặp con cùng biểu tỷ bất hòa ? Khó khăn lắm mới gặp một , vì cứ lôi những chuyện khiến nàng thương tâm?

Uất Trì Uyên lập tức nghiêm mặt, động tác cúi chào :

Biểu tỷ đừng , biểu xin nãy lời với tỷ.

Hà Uyển Huệ cả kinh:

- Ngũ hoàng tử quá lời .

Vừa rút khăn lau lau khóe mắt.

Khóe miệng Uất Trì Uyên khẽ nhếch lên:

Nên nên . Biểu tỷ chắc là điều . Nam tử gia tộc Uất Trì nhà chúng đều mắc một cái bệnh trời sinh, đó là thấy nữ tử rơi lệ thì sẽ cảm thấy tức ngực, khó thở. Nhất là nước mắt của những mỹ nhân giống như biểu tỷ, một giọt cũng thể . Ta mặc dù tới nỗi mắc bệnh nặng giống như cha với a , nhưng dù căn bệnh cũng một mạch truyền thừa...

Còn xong, Quách hiền phi cầm một cái túi thơm ném về phía , :

Cái đứa nhỏ gian xảo , đến cả phụ với a ngươi cũng lôi đùa .

Uất Trì Uyên vươn tay, khéo léo đỡ lấy túi thơm:

A nương thương , cho nên chỉ dùng cái túi thơm để ném . Nếu ném một giọt nước mắt, chỉ sợ nhi tử cũng sẽ giống như biểu tỷ phu , bệnh dậy nổi mất.

Quách hiền phi bất lực, nghiêm mặt :

- Không cho phép con những lời nhảm nhí nữa.

Uất Trì Uyên liếc Hà Uyển Huệ một chút, thấy nàng đem môi cắn đến trắng bệch . Hắn cũng lười chẳng để ý tới nàng nữa, sang với Quách hiền phi:

A ? Nghe bệnh nên hôm nay tới đây để xem chuyện vui.

Quách hiền phi ngứa hết lòng bàn tay, định đập thêm một cái nữa, nhưng trong tay chẳng vật gì để ném, đành cắn răng mắng:

- Ngươi chọc tức c.h.ế.t a nương ?

Chưa xong, cung nhân Hà Uyển Huệ nhờ tới Bách Phúc điện thỉnh an trở về.

Hà Uyển Huệ vội hỏi:

- Bệnh phong hàn của biểu đỡ hơn chút nào ?

Cung nhân đáp:

Hồi bẩm nương tử, đêm hôm qua điện hạ trở về Đông cung .

Nghe Hà Uyển Huệ liền sững sờ, nửa ngày mới lấy tinh thần, nhưng vẫn cho là đang nhầm.

Hắn trở về Đông cung . Hắn Thẩm thất nương tới thăm bệnh, ngay cả bản cũng chẳng thèm để ý, nửa đêm cũng chạy về.

Tin tức giống như một chưởng đánh thẳng mặt nàng. Một niệm điên rồ lặng lẽ nảy sinh trong đầu nàng - Uất Trì Việt còn là của một nàng nữa.

Quách hiền phi kinh ngạc :

Tam lang vẫn còn đang bệnh ? Làm tự dưng trở về?

Hà Uyển Huệ chua chát một tiếng:

, nếu như a Huệ đoán sai, hình như điện hạ là vì Thái tử phi nương nương... Đêm hôm qua nương nương tới thăm đúng lúc biểu đang ngủ, nương nương chỉ đúng một lúc liền rời ngay. Về a tỉnh , con cũng sự thật cho ...

Quách hiền phi giận đến thắt cả ruột gan, há to miệng, nên gì.

Uất Trì Uyên thì giống như đang xem náo nhiệt, còn chê chuyện đủ lớn, ở bên cạnh ồn ào đổ thêm dầu lửa:

Ay da. A với a tẩu đúng là vô cùng hòa hợp mà. Ta cứ một mực cho rằng hiểu phong tình, nhưng mà xem cũng còn tùy nhỉ. Chỉ cần gặp thực sự yêu thích, thì đến tên ngốc cũng thể lắc trở nên điên cuồng vì tình.

Vừa như như mà liếc mắt biểu tỷ.

Mặt Hà Uyển Huệ đỏ bừng lên, hai tròng mắt đều ngân ngấn lệ nhưng cũng sợ mấy lời nhảm nhí lúc nãy nên chẳng dám .

Loading...