TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 149

Cập nhật lúc: 2024-12-18 08:44:03
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uất Trì Uyên cảm thấy vô cùng thú vị, ngay lập tức với vị thái giám :

Ta đang thăm a đây, chi bằng bây giờ cùng các ngươi tới Đông cung luôn.

Quách hiền phi ngạc nhiên :

Làm mới tới ? Con chờ một chút , ngày hôm qua a nương mới may xong áo cho con đấy. Con mặc cho a nương xem nào...

Uất Trì Uyên im nhúc nhích:

Làm phiền a nương . Ta thăm a , ngày khác sẽ tới mặc cho a nương .

Dứt lời thực sự theo mấy tiểu thái giám khỏi điện.

Quách hiền phi tức giận tới mức quai hàm bạnh , nhưng chẳng thể gì đứa con út . Bà miệt mài chăm chỉ khâu vá cho , thế nhưng quý trọng, bà quyết định sẽ bao giờ mấy cái nữa. hạ quyết tâm bao nhiêu nữa thì bà cũng nào , chỉ cần vài ngày tới đây một , là bà ngay lập tức sẽ trở nên vui vẻ phấn chấn, đem những chuyện bực tức cũ quên sạch còn một mảnh.

Sau khi Uất Trì Uyên rời , Hà Uyển Huệ ngay lập tức thở phào một . thoáng qua đôi túi thơm trong hộp gỗ, trái tim của nàng chùng xuống .

Quách hiền phi giận dỗi nhi tử út một lát, lúc mới nhớ tới chuyện của cháu gái. Bà khỏi than thở:

Cũng kiếp cái chuyện nghiệp chướng gì, trải qua bao khổ sở vất vả mới sinh hai đứa con trai, nhưng cũng chẳng đứa nào khiến bớt lo hết. Đứa nhỏ mồm miệng độc địa suốt ngày thì cũng thôi , cứ tưởng Tam lang yên bề gia thất là hết chuyện. Ai ngờ nhân duyên gặp cái đại nạn lớn như thế.

Quách hiền phi nặng nề thở dài:

Người a nương như cũng chẳng cầu cưới nàng dâu tài đức vẹn gì cả. trăm phương ngàn kế cưới về cái thiên sát cô tinh chỉ khắc , thật đúng là tức c.h.ế.t ...

Hà Uyển Huệ tới đây, tâm khỏi trùng xuống.

Nàng lơ đễnh hỏi:

- Thái tử phi là biểu tự tới cầu hôn ?

Nàng chuyện Thẩm thất nương từng bàn chuyện hôn sự với công tử nhà Ninh gia, nàng cũng vẫn luôn cho rằng việc hôn sự là chủ ý của Trương hoàng hậu. hôm nay ý tứ của Hiền phi, thì dường như đây chính là mong của biểu .

Quách hiền phi lúc mới phát giác lỡ lời. Bà giấu diếm cháu gái, cũng chẳng là sợ cháu gái đau lòng gì cả. Bà giấu là vì cảm thấy vô cùng hổ khi con trai nghĩ trăm phương ngàn kế để cầu hôn một đứa thiên sát cô tinh như thế về để nhục bà.

bây giờ nếu lỡ thì bà cũng chẳng cần giấu diếm nữa. Bà kể một cách bình thản, về việc con trai bất chấp đêm khuya tới Hoa Thanh cung cầu hoàng đế ban thánh chỉ như thế nào, ở trong thành tung tin đồn . Hà Uyển Huệ càng tâm càng lạnh , đôi môi run lên, nửa ngày lời nào.

Hết tới khác, Quách hiền phi cứ như hết chuyện để :

Hừ, a Huệ , con còn . Ta từng bảo Tam lang, mặt chuyện với Kỳ gia, hủy bỏ hôn ước của con . Con đoán xem, thế nào?

Hà Uyển Huệ mím chặt môi, rên một tiếng.

Quách hiền phi tức giận :

Hắn Kỳ gia là công thần của nước Đại Yến , là Thái tử, thể cùng thần tử tranh vợ . Con xem, thể cùng Kỳ gia tranh giành, thế mà thể cùng Ninh gia tranh

đoạt như ? Nhất định là Thẩm thị âm thầm dùng thủ đoạn bí mật gì đó mê hoặc .

lạnh một tiếng:

Chẳng trách bọn họ mẫu của Thẩm thất nương là hồ ly tinh đầu thai tới. Năm đó bà mê hoặc Thẩm tam lang tới điên đảo thần hồn, sinh nữ nhi đương nhiên cũng kế thừa thứ công phu mê hoặc đàn ông .

Năm đó Thẩm tam lang mới hai mươi tuổi lấy vị trí thủ khoa tiến sĩ. Buổi hoa yến bên Khúc Giang Trì ngày đó, cưỡi bạch mã xuyên qua thành Trường An, hầu như tất cả đều đổ xô đường để xem.

Quách Hiền phi lúc đó còn cung, còn là một thiếu nữ đang chuẩn chờ gả . Bà cũng giống như vô thiếu nữ trong thành Trường An ngày , trong lòng âm thầm coi Thẩm tam lang phong hoa tuyệt đại là mẫu phu quân trong tương lai của .

Một tuyệt vời như , cuối cùng ma xui quỷ khiến mà cưới nữ nhi của họa gia. Cho dù bây giờ nghĩ , Quách hiền phi vẫn cảm thấy chút cam lòng.

Bà nhếch môi, qua cháu gái đang nước mắt lã chã chực , rốt cục vẫn thở dài:

Đáng tiếc đứa cháu gái nhỏ của quá bụng, giống và a nương của nó. Không học mấy thủ đoạn mị thuật mê hoặc yêu dã , khiến con thiệt thòi .

Hà Uyển Huệ cụp mắt xuống:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-149.html.]

Chỉ cần a vui vẻ, a Huệ cũng cảm thấy an lòng . Quách hiền phi đè cánh tay của nàng :

Con đừng lo lắng, tình cảm của Tam lang với con vẫn luôn mà. Chỉ cần con tiến cung, nhất định sẽ ai qua nổi con .

Hà Uyển Huệ hổ cúi đầu xuống, lộ một đoạn cần cổ trắng nõn nhiễm chút ửng đỏ.

Nàng ngập ngừng :

Dì đừng chọc a Huệ mà, a Huệ là còn cách nào khác mà...

Quách hiền phi liếc nàng một chút:

Ta chứ mấy Kỳ thật cũng chẳng cả. Kỳ thập nhị lang tới cái mức đó mà họ còn cứ níu kéo tiểu nương tử nhà lành mãi tha. Mà cũng tại tổ phụ con cứ mấy suy nghĩ lương thiện quá cơ. Là do bọn bất nhân , chúng cần gì thủ nghĩa?

Hà Uyển Huệ giọng :

Việv mai mối là do cha hai bên đặt , dù cũng thiết lập từ lúc còn nhỏ . Kỳ gia đề cập tới thì tổ phụ lẫn cha con cũng tiện gì, với con trong lòng bọn họ cũng thương a Huệ. Chưa Kỳ công tử đối xử với a Huệ cũng , bây giờ ốm đau triền miên giường bệnh như thế, cũng thật đáng thương...

Quách hiền phi khỏi chút cảm động:

Con đó, cái đứa nhỏ . Lúc nào cũng chỉ suy nghĩ cho khác. Ta thấy nếu tên Kỳ tiểu lang mà thật sự tình cảm với con, thì cũng nên suy nghĩ cho con một chút. Nếu con gả qua đó mà buông tay về thế giới bên , thì bảo con thế nào cho chứ?

Hà Uyển Huệ vội :

Dì thương a Huệ, trong lòng a Huệ rõ ràng. nếu Kỳ gia đề cập tới thì việc cưới xin tuyệt đối cũng thể lùi .

Quách hiền phi thấy thể lay chuyển nàng, đành :

Thôi thôi, việc hôn nhân là do trời định . Bây giờ chỉ thể xem xem các con duyên phận thôi.

Hà Uyển Huệ lên :

Để a Huệ hầu hạ dì uống thuốc.

—————

Uất Trì Việt trải qua gần một đêm bôn ba, tới lui, lúc bệnh phong hàn càng trở nên nghiêm trọng hơn. Mặc dù nửa

đêm uống qua một thuốc , nhưng tới lúc sáng dậy cơ thể vẫn nóng hầm hập như cũ.

Lúc đầu còn cố gắng chống đỡ rời giường để tới Thái Cực cung xử lý chính vụ. Thế nhưng dậy, còn kịp xuống giường, cảm thấy một trận hoa mắt chóng mặt, đành trở về.

Lại sang Thái tử phi bên cạnh vẫn đang ngủ tới bất tỉnh nhân sự, cũng chẳng yên lòng mà rời như . Thẩm Nghi Thu lúc nào cũng cậy mạnh, đợi nàng tỉnh dậy, nhất định truyền y quan tới xem thử thì mới yên tâm .

Hắn mơ màng nghĩ ngợi, tự chủ tiếp tục ngủ . Lúc tỉnh nữa là một canh giờ , mở mắt xung quanh thì thấy Thẩm Nghi Thu cũng tỉnh . Nàng đang ở cạnh giường, tay cầm một cuốn sách say sưa xuất thần.

Uất Trì Việt ho nhẹ một tiếng. Thẩm Nghi Thu thấy tỉnh , liền để sách xuống, hỏi :

Điện hạ cảm thấy đỡ hơn ? Uất Trì Việt gật gật đầu:

Còn nàng thì ? Dạ dày còn đau ? Thẩm Nghi Thu :

Tạ điện hạ quan tâm, thần .

Uất Trì Việt thấy mặt nàng khôi phục mấy phần huyết sắc, mới yên tâm hơn chút. vẫn sai thái giám mời y quan tới, thẳng đến khi từ chính miệng y quan rằng Thái tử phi còn gì đang ngại nữa, khối đá đè nặng trong lòng mới lặng lẽ rơi xuống.

Y quan khám bệnh cho Thái tử, sờ qua mạch tượng, khỏi nhíu mày :

Bệnh phong hàn của điện hạ hình như dấu hiệu nặng hơn. Bây giờ cần giường tĩnh dưỡng, thể tiếp tục lao lực nữa, để tránh bệnh xâm nhập phổi với khí quản.

Dẫu thì Uất Trì Việt cũng từng c.h.ế.t một lúc đang tuổi tráng niên . Mặc dù ngại phiền phức khi giường, nhưng cũng dám xem nhẹ, gật đầu :

- Ta .

Y quan rời , liền thái giám tới bẩm báo, Ngũ hoàng tử tới đây thăm điện hạ.

Uất Trì Việt thấy lời , não càng thêm đau nhức. Bằng sự hiểu sâu sắc của với vị , nếu như đến đây thăm bệnh thật, e là cả dòng sông Giang Hà của nước Đại Yến sẽ chảy ngược hết mất.

Loading...