TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-12-13 09:09:44
Lượt xem: 185
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn sang năm sẽ đỗ thủ khoa tiến sĩ đầu bảng, đó tiếp nhận Hàn Lâm viện, trung thư tỉnh, cuối cùng trở thành tâm phúc tín nhất của Uất Trì Việt.
Thẩm lão phu nhân câu mày quở trách:
- Đứa nhỏ , lớn mà còn lỗ mãng như thế. Sau khi Thẩm Nghi Thu ngừng ho, Nhạc thị liền hỏi: - Không lão phu nhân nghĩ như thế nào ?
Thẩm lão phu nhân hỏi một đằng trả lời một nẻo:
- Vân nương nhà cữu phu nhân hình như bằng tuổi với Thất nương nhà chúng đúng ? Xem , già nên cái gì cũng quên...
Nhạc thị nhất thời nghẹn họng, thành thật trả lời:
- Theo lời của lão phu nhân, hai đứa nhỏ bằng tuổi, tính Vân nương còn lớn hơn Thất nương hai tháng.
Thẩm lão phu nhân :
- Không nhà định hôn sự ?
Nhạc phu nhân lúc mới hiểu , Thẩm lão phu nhân đây là nghĩ ngờ mối hôn sự vấn đề. Nếu thật sự, thì giữ cho nữ nhi nhà .
Bà vội vàng giải thích liên tục:
- Không dám dối gạt lão phu nhân, đứa nhỏ a Vân của nhà chúng lớn lên ngỗ nghịch, quy củ nên gia đình chúng dám trèo cao. Tương lai chắc chỉ tìm một gia đình bình thường để gả thôi, nghịch ngợm cũng dễ chuyện.
- Không thể so với tiểu Hoàn nho nhã, thanh cao tiến lùi. Xuất là danh môn quý phủ, nếu gả cho những gia đình tầm thường thì chính là bôi nhọ nàng.
Thẩm lão phu nhân lúc mới :
- Cữu mẫu cần coi nhẹ . Đứa nhỏ Vân nương thích, nhớ mang nàng tới phủ chơi.
Bà dừng một chút :
- Vị Ninh gia công tử hiện giờ tiền đồ gì ? Nhạc thị vội :
- Ninh lão thượng thư là quân sư của Thái tử, ngày thường thường xuyên lui tới trong cung. Ninh phu nhân tính tình , mấy vị cô nương nhị phòng cũng đều là tri thức hiểu lễ nghĩa. Tương lai nếu mấy chị em dâu sống chung với cũng gì là .
- Lại Ninh gia nề nếp nghiêm chỉnh, nếu bốn mươi tuổi vẫn con thì mới nạp , nên nếu tiểu Hoàn gả sang đó sẽ chịu ủy khuất gì cả. Dù Ninh gia công tử bây giờ vẫn gì trong tay nhưng tài mạo xuất chúng, văn thơ của đến thánh nhân cũng khen dứt miệng.
Đáng tiếc nhưng thứ cũng thể lay động tâm tư của Thẩm lão phu nhân, Nhạc thị nhiều lời nhưng Thẩm
lão phu nhân vẫn là từ chối cho ý kiến. Bà chỉ "ừm" một câu thêm gì nữa.
Thẩm Nghi Thu là tổ mẫu thích mối hôn sự , cháu gái hạnh phúc đối với bà cũng gì chẳng quan trọng.
Ninh lão thương thư chín mươi tuổi, các con cháu tiếp tục kế nghiệp nhưng thế hệ trẻ ai mặc áo tím. Căn cơ của Ninh gia sâu, tuy cũng là nhân sĩ nhưng đối với Thẩm gia vẫn là cân xứng.
Quan trọng nhất chính là, lúc Ninh lão thượng thư sai đội, sớm tước đoạt quyền lực. Đã hai mươi năm dưỡng lão ở Đông đô, các con cháu mặc dù học tài xuất chúng nhưng cuối cùng vẫn chả trọng dụng.
Đương nhiên về Ninh thập nhất lang trở thành phụ tá đắc lực nhất của Uất Trì Việt, điều chẳng ai thể đoán .
Nếu Uất Trì Việt chết, thêm cái gì bất ngờ xảy thì Ninh thập nhất chắc chắn sẽ quan lên đến Tể tướng.
Thẩm Nghi Thu từng thấy Ninh thập nhất lang một ở đại hồi triều ở phía xa, lúc đó danh xưng là Ngọc Lang, là mẫu trong mộng của vô các tiểu cô nương trong thành Trường An.
Nếu là Ninh gia hiện giờ phận cao, chứ nếu cũng tới một chả danh tiếng gì như nàng. Không bao giờ chuyện một tiền đồ cưới một cao sang hơn.
mà thực Thẩm Nghi Thu cũng quá hài lòng với mối hôn sự . Chỉ là lý do của nàng khác với tổ mẫu một trời một vực.
Lý do của nàng là quá tiền đồ.
Ninh thập nhất tuổi còn trẻ là cận thần của hoàng đế, phu nhân của đương nhiên cũng dễ dàng.
Việc và nghênh đón là thể tránh khỏi, thỉnh thoảng còn chiêu đãi và ứng xử chu với các gia quyến của quan gia, thậm chí là cả các phi tần nương nương trong cung. Điều
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-15.html.]
cùng với lý tưởng của nàng là trông coi một mảnh đất nhàn nhã sống qua ngày khác xa.
mà cữu cữu cùng cữu mẫu một lòng suy nghĩ cho nàng, Ninh gia cũng là một gia tộc mặt mũi. Chỉ sợ nếu từ chối mối hôn sự thì cữu cữu cũng dám tìm mai cho nàng nữa...
Đến lúc đó đành để mặc Thẩm gia chủ, nàng còn họ giới thiệu cho hạng gì nữa.
Huống chi nếu nàng nhất quyết tiến tới, chẳng lẽ còn vác d.a.o đến kề lên cổ nàng ?
Thẩm Nghi Thu cân nhắc một phen, trong lòng cảm thấy phân vân.
Nhạc thị Thẩm lão phu nhân trầm ngâm, chút nóng nảy :
- Thất nương con suy nghĩ thế nào? Có bằng lòng gặp Ninh công tử một ? Nói chung đến cùng vẫn là cuộc sống của con, trưởng bối như chúng cũng chỉ một lòng mong con sống thôi.
Thẩm lão phu nhân mím chặt môi, cau mày cháu gái hiệu, nếp nhăn bên hai khoé miệng hõm sâu như khe núi.
Trước đây khi Thẩm Nghi Thu thấy vẻ mặt của tổ mẫu thì luôn kinh hồn bạt vía. nàng chỉ thờ ơ, cụp mắt xuống, chút ngượng ngùng nhưng kiên quyết :
- Làm phiền cữu mẫu an bài ạ.
Nhạc thị hài lòng cáo từ, Thẩm lão phu nhân chằm chằm cháu gái nửa ngày, đó đột nhiên nghiêm nghị quát:
- Quỳ xuống!
Thẩm Nghi Thu ngoan ngoãn lui ngoài hành lang, quỳ mặt đất.
Ánh mắt Thẩm lão phu nhân sắc bén như dao, hung hăng rạch mạnh má nàng hai nhát. Cuối cùng thêm gì nữa, tức giận trong phòng.
Thẩm Nghi Thu quỳ liền hai canh giờ, quỳ thẳng tới giữa trưa, Hải Đường mới tới dìu nàng dậy.
Thẩm Nghi Thu quỳ đến hai đầu gối sưng đỏ, đắp thuốc hết mấy ngày mới tiêu sưng. Chính nàng cảm thấy , nhưng hại nha đầu Tố Nga hết mấy trận.
Sau đó nhiều ngày, tổ mẫu cũng câu nào với nàng.
Thẩm Nghi Thu cũng là đắc tội với Thẩm lão phu nhân , nhưng nàng cũng hối hận. Nếu như bây giờ nàng nhận sai, thì chỉ thể tuỳ ý để tổ mẫu an bài.
Thẩm lão phu nhân coi trọng thể diện, tuyệt đối sẽ để cữu mẫu chuyện. Nếu sẽ bà khó tính, khắt khe cháu gái.
Mấy ngày , Nhạc thị sai hầu tới truyền lời, nàng cùng Ninh phu nhân thương lượng xong. Ngày mùng tám tháng là ngày lễ Phật Đản, hai nhà sẽ Thánh Thọ tự ở thành nam dâng hương, nhân cơ hội sẽ cho hai đứa trẻ gặp mặt một .
Đêm hôm , tin tức Thẩm Nghi Thu lễ Phật Đản cùng gia đình cữu gia liền truyền tới tai Uất Trì Việt.
Lúc tin tức truyện đến, Uất Trì Việt đang ở trong thuê phòng bên trong phê duyệt tấu chương. Nghe , mí mắt cũng buồn nhâng lên, lạnh nhạt lên tiếng:
- Nhìn nhàn nhã ? Những việc nhỏ bé như thế cần bẩm báo.
Giả thất cùng Giả bát hai đến bẩm báo đương nhiên là tranh công. Chưa kịp bẩm báo chuyện hai nhà Thẩm Ninh nghị hôn cho Thái tử thì ăn mắng.
Cả hai còn lựa chọn nào khác ngoài việc lui ngoài.
Ra đến ngoài hành lang, Giả bát đầu căn phòng vẫn đang đèn đuốc sáng trưng , hạ giọng :
- A , việc Thẩm gia tiểu nương tử cùng Ninh thập nhất lang kết cần bẩm báo điện hạ ?
Giả thất tức giận liếc một cái:
- Muốn thì ngươi tự mà , thấy chuốc nhục nhã đủ ?
Giả bát rụt cổ một cái, lầm bầm:
- Vẫn nên là thôi ...
Uất Trì Việt bình tĩnh phê duyệt xong một đống tấu chương, đem bút đỏ trong tay ném , âm thầm mỉm .
Hứ, Thẩm thị chùa dâng hương thì như thế nào nữa? Chẳng lẽ còn đuổi theo tới gặp nàng ? Không bao giờ chuyện đó!