TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 152
Cập nhật lúc: 2024-12-18 23:47:31
Lượt xem: 77
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2024-12-18 23:47:31
Lượt xem: 77
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Uất Trì Việt khỏi đau đầu, hiểu rõ của . Uất Trì Uyên vô cùng thông minh, cái gì cũng nên việc cũng chỉ xuất ba phần sức lực. Còn nếu như thực sự chuyện lớn, cho dù ngủ nghỉ để học thành tài cũng là điều thể.
Nhất là mấy cái chuyện hại hại như thế , luôn luôn nguyện ý khổ tâm nghiên cứu.
Bản thể suốt ngày theo dõi sát , mà một khi thì cho dù cố cũng ngăn cản nổi.
Thái tử bất đắc dĩ nhéo nhéo mi tâm:
Tại cứ khăng khăng gặp tẩu tẩu ngươi? Uất Trì Uyên :
A hiểu mà. Mỗi ở kì nhân dị sĩ, nhất định tận mắt chứng kiến một chứ.
Thái tử quát khẽ:
Ngươi đừng mà năng bậy bạ, đó là a tẩu ngươi chứ kì nhân dị sĩ gì ở đây?
Uất Trì Uyên mở to hai mắt:
Ơ, a tẩu chữa khỏi bệnh đau đầu nhiều năm của mẫu phi, chữa khỏi bệnh mắt mắc lâu năm của a . Cái còn tính là kì nhân dị sĩ ? Quả thực còn cao tay hơn mấy ông pháp sư trong chùa nữa, là thần tiên thì là gì?
Uất Trì Việt nghẹn lời, suýt chút thì giận quá hóa :
Ngươi tưởng dám đánh ngươi ? Uất Trì Uyên vô tội chớp mắt:
A thương Ngũ lang nhất mà, thể nỡ đánh chứ. Huynh trưởng bụng , mau cho chiêm ngưỡng vị tẩu tẩu thần tiên ...
Gân xanh thái dương Uất Trì Việt giật giật, nhưng thấy tâng bốc Thẩm Nghi Thu, hiểu trong lòng chút đắc ý. Hắn vỗ trán :
Thái tử phi chắc gặp ngươi, để cô sai hỏi thử .
Hắn dừng một chút căn dặn:
Ngươi đừng năng lỗ mãng mặt Thái tử phi, nếu cô đánh gãy chân của ngươi đấy.
Uất Trì Uyên đương nhiên là gật đầu đồng ý.
Uất Trì Việt âm thầm thở phào một , đó liền phân phó thái giám tới mời Thái tử phi đến tiền viện dùng bữa. Ông trời lòng ban cho một "bảo bối" thế , nhất định là giúp tu luyện thêm sự kiên nhẫn chịu đựng đây mà.
Thẩm Nghi Thu đang sai tới đằng hỏi một chút xem lát nữa thái tử sẽ dùng bữa ở , thì thái giám truyền tin tới báo.
Thẩm Nghi Thu kinh ngạc. Đời thỉnh thoảng Uất Trì Uyên cũng tới Đông cung, nhưng Uất Trì Việt bao giờ gọi nàng tới gặp của .
Bằng sự hiểu của nàng với Thái tử, đây rõ ràng là chủ ý của .
Vậy tức là Uất Trì Uyên gặp nàng? Gặp nàng để gì?
Thẩm Nghi Thu chẳng thể hiểu nổi, nhưng vẫn lập tức gọi cung nhân tới đổi y phục gặp khách cho nàng, sửa sang búi tóc, về hướng Trường Thọ viện. Tuy Uất Trì Việt sai thái giám tới hỏi ý kiến của nàng, nhưng Thái tử mở miệng , chẳng lẽ nàng còn thể từ chối ?
Vừa tới Trường Thọ viện, ngay lập tức nàng trông thấy Uất Trì Uyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-152.html.]
Lúc Ngũ hoàng tử vẫn còn là một thiếu niên choai choai, dáng vóc vẫn còn thấp hơn trưởng một cái đầu. Mặt mày của hai nhà cũng giống , thần sắc thì càng trái ngược .
Vì Uất Trì Việt vẫn còn đang mang bệnh nên nửa
giường, thế nhưng bộ dạng vẫn giống như là đang nghiêm chỉnh, đắn. Mà Uất Trì Uyên tuy đang đoan chính, hai đầu lông mày cũng chút ý tứ đùa cợt nào, nhưng vẫn khiến cho khác cảm thấy bại hoại, phảng phất như kiểu chỉ một khắc là sẽ lệch hẳn xuống giường.
Những nam tử của gia tộc Uất Trì di truyền về tướng mạo mắt. Ngũ quan của Uất Trì Uyên đều dễ coi, nhưng nếu như con mắt hồ ly của thì sẽ khó để chú ý tới những chỗ khác.
Trong lúc Thẩm Nghi Thu đang suy nghĩ, Uất Trì Uyên cũng đang âm thầm đánh giá nàng. Trước đó từng bọn Ngũ tỷ tâng bốc Thái tử phi lên tận trời xanh, còn tưởng rằng bọn họ nàng mua chuộc . Ai dè hôm nay gặp tận mắt mới , bệnh họ khen ngợi cũng chẳng một câu nào là giả dối.
Hắn dò xét một chút qua ánh mắt quy củ dậy hành lễ:
- Ngũ lang bái kiến tẩu tẩu.
Thẩm Nghi Thu nghiêng né sang một bên, đáp lễ:
Thần gặp qua Ngũ lang điện hạ. Uất Trì Uyên :
A tẩu cứ gọi giống như a , cứ kêu Ngũ lang là . Uất Trì Việt cũng :
Nàng cần đa lễ với .
Thấy cũng lời hành động gì bất thường, cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Ba chuyện một hồi bàn ăn. Chỉ chốc lát , cung nhân dã dọn bàn, lượt bưng rượu và đồ ăn lên.
Uất Trì Uyên nâng ly lên chúc:
Ngũ lang chúc a a tẩu tân hôn vui vẻ. Chúc hai trăm năm hạnh phúc, con cháu đầy đàn.
Thẩm Nghi Thu bưng chén rượu lên, nhấp một ngụm thì chén rượu trong tay Uất Trì Việt đoạt mất. Hắn với Uất Trì Uyên:
Thân thể của tẩu tẩu ngươi khỏe, thể uống rượu . Chén uống nàng .
Dứt lời đem chén rượu uống một cạn sạch.
Uất Trì Uyên vô cùng hứng thú mà Thái tử. Người a của luôn một tật , đó là mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng. Nếu là ngày , khác mà chạm qua rượu hoặc đồ ăn thì cho dù c.h.ế.t cũng bao giờ chịu đụng nữa. hết tới khác nhận , còn chẳng nửa phần do dự mà bưng chén lên uống cạn .
Uất Trì Uyên khỏi liếc mắt Thẩm Nghi Thu. Hắn lớn lên trong cung từ nhỏ, mỹ nhân vây quanh nhiều kể xiết. Vậy nên cho dù cũng từng quá để ý, nhưng vị tẩu tẩu thú vị hơn nghĩ nhiều.
Khóe miệng của cong lên, đang lệnh cho cung nhân tới rót thêm rượu, thì chén Thái tử lấy :
Ngươi cũng uống. Hôm nay vặn cũng việc gì, dùng xong bữa trưa sẽ giúp ngươi kiểm tra tiến độ học tập.
Uất Trì Uyên bất mãn "hừ" một tiếng, vẻ mặt đau khổ :
A cũng thật là, sáo trúc ca múa nhạc thì cũng thôi , bây giờ ngay cả rượu cũng cho uống. Người thì nghĩ đây là Đông cung, còn còn tưởng nơi là nhà chùa ăn chay niệm Phật tít sâu trong rừng núi đấy.
Hắn bỗng nhiên sang với Thẩm Nghi Thu một tiếng, nụ rạng rỡ đúng như xuân tháng ba, tươi tới mức chút chói mắt:
A tẩu , tẩu sớm chiều chung đụng với nhàn chán vô vị như a , thật đúng là khó cho tẩu .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.