TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 153

Cập nhật lúc: 2024-12-18 23:47:32
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần mời tẩu tẩu tới vương phủ của khách. Nơi đó của rượu tương của Ba Tư tiến cống với rượu nho của Hà Đông, thích hợp cho nữ tử uống. A tẩu thích đàn nguyệt đàn tì bà? Mấy cái đó điều chơi, đến lúc đó sẽ đàn cho tẩu .

Hắn vô cùng hồn nhiên vô tư, đến mức mà nếu trong lòng ngươi cảm thấy gì đó sai trái, nhất định là trong lòng ngươi suy nghĩ bẩn thỉu.

Uất Trì Việt giận sôi máu:

- Uất Trì Uyên!

Thẩm Nghi Thu sớm Ngũ hoàng tử là một tên lắm chuyện nên cũng chẳng buồn để ý tới . Cơ mà thấy chế

nhạo Thái tử, cũng bất giác cảm thấy buồn nhưng mặt vẫn mang vẻ mặt chững chạc đàng hoàng như cũ:

Có thể hầu hạ Thái tử điện hạ là phúc phận của thần , nên cũng cảm thấy khó khăn gì. Đa tạ lời mời chân thành của Ngũ hoàng tử, thần sợ hãi thôi.

Uất Trì Uyên bật , híp mắt :

- A tẩu đúng là thú vị thật đấy.

Thẩm Nghi Thu khom lưng, mặt chút gợn sóng:

Ngũ hoàng tử quá khen. Uất Trì Uyên tiếp:

Hầu hết nữ tử trong thiên hạ đều cố gắng vắt óc suy nghĩ để trông thông minh đáng yêu. Chỉ a tẩu là ngược , rõ ràng là đáng yêu, nhưng luôn giả thành bộ dạng vô cùng nhàm chán. Đây thú vị ?

Thẩm Nghi Thu nhịn mà bật thành tiếng, gia tộc nhà Uất Trì mỗi thế hệ đều tạo chút khác biệt. Uất Trì Uyên chính là loại khua môi múa mép bậc nhất trong thế hệ .

Uất Trì Việt xong lời , trong lòng khẽ động. ngay lập tức lấy tinh thần, sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn trách mắng:

- Không vô lễ với Thái tử phi!

Uất Trì Uyên chút sợ hãi mà với Thẩm Nghi Thu một tiếng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-153.html.]

Ngũ lang còn nhỏ nên hiểu chuyện, mong a tẩu chấp nhặt với . A thường dạy bảo rằng đặt điều, lưng khác. mà hôm nay gặp a tẩu, đầy một bụng lời , thể nào nhịn . Càng nghĩ, càng hết mặt a tẩu cho ...

Lời còn dứt, Thái tử đằng đằng sát khí túm cổ áo ném bên ngoài.

Uất Trì Uyên đánh gãy chân thì ai , nhưng mà cũng là giữ lời hứa. Cuối ngày, sai đem con ch.ó săn nhỏ tới.

Con chó săn nhỏ mới tầm ba bốn tháng, đen nhánh, da lông bóng loáng như một tấm lụa đen. Chỉ trán là một chùm lông trắng, hình dạng mặt trăng non. Quả nhiên giống y đúc với lời Tố Nga miêu tả.

Uất Trì Việt lặng lẽ phái gọi Tố Nga tới gặp riêng. Tố Nga con ch.ó nhỏ buộc gốc cây, hai mắt sáng rực, thốt lên:

Con chó với con Nguyệt tương quân* đúng là giống như đúc!

Đồng nghĩa với tên Uất Trì Việt. Uất Trì Việt mặt mày tối sầm.

Tố Nga định thần , nhận bản vô tình phạm điều đại kỵ, mặc dọa đến trắng bệch, vội vàng quỳ xuống tạ :

Nô tỳ đáng chết, xin điện hạ trách phạt... Ý nô tỳ là đó là biệt danh mà lúc tiểu nương tử đặt cho con ch.ó , chứ là trong lòng ý xúc phạm điện hạ ...

Uất Trì Việt nhíu mày phất phất tay:

Trở về Thừa Ân điện , nhớ đừng cho nương tử chuyện .

Tố Nga vội vàng bái lễ tạ ơn, âm thầm thở phào một cái. Thời điểm nương tử đặt tên cho chó con tên gọi của Thái tử là gì , với cũng sẽ gả cho Thái tử chứ.

Đợi Tố Nga , Uất Trì Việt cúi xuống, cùng con vật nhỏ đen sì trừng mắt . Sau khi lườm nó một hồi, duỗi tay nhẹ nhàng chọc hình mặt trăng trán nó:

Từ nay về , tên của ngươi sẽ là Nhật tương quân, nhớ kỹ đấy.

Chó săn nhỏ hình như hài lòng lắm với cái biệt danh đặt qua loa cho xong , nó mở to đôi mắt to tròn, trừng mắt ngước cổ gầm về phía :

- Gâu!

Loading...